⚙️ Cài Đặt Hiển Thị

🌈
📝
🔎 px
↕️ %


Sự Trả Thù Ngọt Ngào

Chương 269: Chương 269


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cơ thể ông trong lạnh ngoài nóng. Ông biết mình đã thua hắn rồi.

Đứng trên cương vị là một thầy giáo nếu bỏ đi mà không nói nổi được hắn, ông cảm thấy mất mặt nhưng nếu nói thêm cũng không ăn thua gì.

Ngay từ đầu ông đã rơi vào thế hạ phong !

Cuối cùng từ từ, ông quay người bước đi. Mỗi bước chân của ông giống như đang phải mang theo mười cân cát trên gối. Cơ thể ông cứng ngắc như gỗ lim, từng đốt xương trong cơ thể như sắp sửa gãy rời vì lòng tự tôn của ông đã mất.

Ông đã bị phong thái ung dung tự tại và tiêu sái, khí chất lạnh lùng và cao ngạo của hắn khuất phục.

Hắn có phong cách của một đấng quân vương, còn ông chỉ là hạ thần của hắn.

Giờ ra chơi, hắn bắt đầu dở giọng uy quyền và ông chủ của hắn ra.

- Đi mua thức ăn cho tôi.

- Anh...anh muốn ăn gì ?

Lần này Hương khôn ngoan hỏi sở thích ăn uống của hắn trước. Hương không muốn lập lại sai lầm ngày hôm qua.

- Mua nước giải khát và bánh mỳ ngọt.

Hương lập tức nhìn thẳng vào đôi mắt xanh biếc như nước biển của hắn. Hương đang đánh giá vẻ bỡn cợt của hắn.

Một người lạnh lùng như hắn mà cũng thích ăn bánh mỳ ngọt sao ?

Tạm thời Hương đứng đờ đẫn như vừa nhận được thông tin gì đó sốc lắm.

- Cô có đi không ?

Hắn lạnh lùng quát.

Hương giật mình cầm tiền của hắn rồi vội đi ngay. Vừa đi Hương vừa nghĩ ngợi lung tung.

Mua đồ uống và bánh mỳ cho hắn xong. Hương nhanh chóng đi về lớp.

- Đây là thức ăn và đồ uống của anh.

Hương đặt trước mặt hắn.

- Cô đã ăn sáng chưa ?

Hắn quan tâm hỏi.

Mấy từ của hắn khiến mặt Hương đỏ bừng, trái tim không ngừng reo vui. Cuối cùng vẻ mặt lạnh giá của hắn cũng không còn nữa, hắn đang nhìn Hương bằng đôi mắt vừa ôn nhu, vừa dịu dàng vừa nồng cháy.

- Tôi...tôi ăn rồi.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!