Sau buổi dạ tiệc, danh tiếng của Trịnh Kiều Vân trong giới kinh doanh đã hoàn toàn thay đổi. Người ta không còn nhắc đến cô như một tiểu thư chỉ biết ăn chơi trác táng, mà là một ngôi sao mới đang lên của Trịnh Gia, một người có tầm nhìn và khí chất.
Những lời bàn tán này, dĩ nhiên, cũng đến tai Mạc Thiên Vũ. Anh ta đọc bản báo cáo về những lời khen ngợi mà các đối tác dành cho cô, lòng kiên nhẫn của anh ta cuối cùng cũng cạn kiệt. Sự thành công và độc lập của cô càng khiến cô tuột khỏi tầm kiểm soát của anh ta. Mạc Thiên Vũ không thích cảm giác này. Anh ta quyết định, nếu cô không đến tìm anh ta, thì anh ta sẽ chủ động bước vào thế giới của cô.
Và thế là, cuộc sống "an yên" mà Ý Yên đang cố gắng xây dựng bắt đầu xuất hiện những cuộc "trùng hợp" đầy phiền phức.
Tuần trước, Ý Yên vừa tìm được một nhà hàng sân vườn yên tĩnh, rất thích hợp để bàn chuyện làm ăn. Khi cô đang có một cuộc gặp gỡ quan trọng với một đối tác tiềm năng, Mạc Thiên Vũ đột ngột xuất hiện. Anh ta mỉm cười như không có chuyện gì: "Kiều Vân, thật trùng hợp. Em cũng ở đây sao?" Rồi anh ta đường hoàng ngồi xuống bàn bên cạnh. Sự hiện diện của vị tổng tài Mạc Thị khiến đối tác của Ý Yên trở nên mất tự nhiên, cuộc nói chuyện cũng vì thế mà phải kết thúc sớm.
Vài ngày sau, Ý Yên tham dự một buổi đấu giá nghệ thuật từ thiện. Cô rất thích một bức tranh của một họa sĩ trẻ và định sẽ mua nó. Nhưng mỗi khi cô ra giá, Mạc Thiên Vũ lại lập tức ra một cái giá cao hơn. Cuộc đua giá của hai người khiến cả khán phòng chú ý. Cuối cùng, khi giá đã bị đẩy lên gấp ba lần, anh ta đột ngột dừng lại, để cô thắng với một cái giá trên trời. Anh ta bước đến gần, giọng nói mang ý trêu chọc: "Xem như tôi ủng hộ sở thích nghệ thuật mới của em." Ý Yên chỉ lạnh lùng thanh toán tấm séc, "Sở thích của tôi, không cần Mạc tổng phải bận tâm."
Sự kiên nhẫn của Ý Yên cuối cùng cũng đứt phựt khi Mạc Thiên Vũ bắt đầu can thiệp vào công việc của cô. Cô đang dẫn dắt một dự án nhỏ của Trịnh Gia, đàm phán để mua lại cổ phần của một công ty物流(logistics) đầy tiềm năng. Khi mọi thứ gần như đã ngã ngũ, phía công ty kia đột nhiên thay đổi thái độ, nói rằng họ cần xem xét thêm. Bằng quan hệ của mình, Ý Yên nhanh chóng tìm ra nguyên nhân: Mạc Thị cũng đã nhảy vào, đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn hơn.
Anh ta đang trực tiếp phá hoại công việc của cô!
Lần này, Ý Yên không thể nhịn được nữa. Cô không cần hẹn trước, trực tiếp lái xe đến Mạc Thị và xông thẳng vào phòng tổng tài.
"Mạc Thiên Vũ, anh rốt cuộc muốn gì?" Cô đóng sầm cửa lại, giọng nói lạnh như băng, chứa đầy sự tức giận dồn nén.
Thấy cô xuất hiện với vẻ mặt giận dữ, Mạc Thiên Vũ lại nở một nụ cười thỏa mãn. Cuối cùng thì cô cũng đã không thể giữ được vẻ bình tĩnh nữa rồi. Anh ta thích dáng vẻ tràn đầy sức sống này của cô hơn là sự xa cách, lạnh lùng kia.
"Tôi muốn gì, chẳng phải em là người hiểu rõ nhất sao?" Anh ta đứng dậy, từ từ bước về phía cô, dồn cô vào góc tường.
"Nếu anh nghĩ dùng những trò trẻ con này có thể khiến tôi bận tâm, thì anh đã nhầm to rồi," Ý Yên ngẩng cao đầu, không chút sợ hãi. "Nó chỉ khiến tôi thấy anh ngày càng phiền phức và lố bịch."
"Ồ, vậy sao?" Mạc Thiên Vũ cúi xuống, khoảng cách giữa hai người gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh ta. "Vậy em hãy nói cho tôi biết, tôi phải làm thế nào mới có thể khiến em bận tâm đây, hửm... vị hôn thê của tôi?"
Anh ta cố tình nhấn mạnh ba chữ cuối cùng, giọng nói trầm thấp đầy vẻ chiếm hữu và uy hiếp. Anh ta đang dùng chính cái thân phận mà cô muốn vứt bỏ nhất để trói buộc cô lại.
Ý Yên nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của anh ta. Cô biết, cuộc chiến giữa cô và người đàn ông này chỉ mới thực sự bắt đầu. Kế hoạch "sống an yên" của cô dường như đã hoàn toàn phá sản. Tên nam chính chết tiệt này, có vẻ như quyết tâm không để cho cô được toại nguyện.