Kể từ lần chạm mặt bất ngờ ở cửa sổ, Tây Môn Khánh đã không thể gạt Phan Kim Liên ra khỏi tâm trí. Vẻ đẹp sắc sảo, pha trộn giữa sự kiêu ngạo và khao khát thoát ly, đã kích thích một cách mạnh mẽ bản tính chiếm hữu của hắn. Hắn, kẻ đã quen với việc mua được mọi thứ bằng tiền, cảm thấy bị thách thức bởi bức tường ngăn cách vô hình của địa vị xã hội: nàng là vợ người khác.
Hắn nhanh chóng dùng mạng lưới tay sai của mình để điều tra về Kim Liên. Khi biết nàng là vợ của Võ Đại, người bán bánh bao nghèo hèn, lòng hắn càng thêm coi thường và tự tin. Đối với Tây Môn Khánh, việc chiếm đoạt một người phụ nữ bị trói buộc vào cuộc sống tầm thường chỉ là một bằng chứng nữa cho quyền lực không giới hạn của hắn.
Về phía Phan Kim Liên, sự mong mỏi được gặp lại Tây Môn Khánh đã biến thành hành động. Nàng bắt đầu tìm cách giao tiếp với hắn thông qua người hàng xóm hám lợi, Vương Bà. Người phụ nữ này, với sự tinh ranh và lòng tham vật chất, nhanh chóng nhận ra cơ hội kiếm chác từ mối quan hệ mờ ám này. Vương Bà trở thành cầu nối, một kẻ môi giới cho dục vọng và tham vọng.
Vào một đêm trăng khuyết, trong căn phòng tối tăm của Vương Bà, cuộc gặp gỡ bí mật giữa Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên diễn ra. Không có lời chào hỏi hoa mỹ, chỉ có sự trao đổi ánh mắt đầy tính toán và sự khao khát không thể che giấu.
"Nàng muốn gì?" Tây Môn Khánh hỏi thẳng, giọng điệu mang sự tự tin của kẻ nắm quyền. Hắn không cần vòng vo, hắn biết phụ nữ này không tìm kiếm tình yêu, mà là lối thoát.
Kim Liên ngước nhìn hắn, đôi mắt không hề né tránh. "Ta muốn một cuộc sống không có mùi bánh bao và sự nghèo hèn. Ta muốn một nơi mà ta được tôn trọng, được sở hữu những gì nhan sắc này xứng đáng có được."
Sự thẳng thắn và lòng tham không che giấu của nàng khiến Tây Môn Khánh thích thú. Hắn không tìm kiếm sự thuần khiết, mà tìm kiếm sự đồng điệu trong bản chất ích kỷ. Hắn mỉm cười, một nụ cười thỏa mãn. "Điều đó, ta có thể cho nàng. Nhưng nàng phải chấp nhận mọi rủi ro."
Mối quan hệ vụng trộm bắt đầu. Nhưng đối với Tây Môn Khánh, đây chỉ là một sự hưởng thụ nhất thời. Hắn cần Kim Liên trở thành của hắn hoàn toàn, để thể hiện quyền lực không bị giới hạn. Đối với Kim Liên, nàng biết mình không thể trở thành thiếp thất của hắn khi vẫn còn là vợ Võ Đại.
Một tối, khi cả hai đang bàn tính tương lai trong phòng Vương Bà, Tây Môn Khánh đưa ra một câu hỏi lạnh lùng, mang tính quyết định: "Võ Đại... hắn là vật cản lớn nhất. Nàng có đủ dũng khí để loại bỏ vật cản này không?"
Kim Liên im lặng. Cô độc trong suốt quãng đời làm vợ người khác đã khiến nàng chai sạn cảm xúc. Nàng không yêu Võ Đại, nhưng cũng không hẳn là căm ghét anh. Tuy nhiên, sự hiền lành và yếu đuối của anh đã vô tình trở thành bức tường xi măng ngăn cách nàng với giấc mộng phù hoa. Sự tuyệt vọng đã bóp méo lương tri của nàng.
Tây Môn Khánh tiếp tục dụ dỗ, vẽ ra một viễn cảnh rực rỡ: một vị trí danh giá trong Tây Phủ, cuộc sống nhung lụa không cần lo nghĩ. Lòng tham lam và sự khao khát thoát ly đã chiến thắng chút lương tâm còn sót lại.
"Hắn nên đi," Kim Liên đáp, giọng nói khẽ nhưng dứt khoát, như thể nàng đang ra lệnh cho một người hầu. "Hắn đã sống một cuộc đời vô vị, không có ta, hắn sẽ không còn ý nghĩa gì." Nàng đã tự thuyết phục bản thân rằng Võ Đại là một gánh nặng, và việc loại bỏ anh là một hành động "giải thoát" cho cả hai.
Âm mưu tàn nhẫn được sắp đặt nhanh chóng. Tây Môn Khánh cung cấp thuốc độc, Vương Bà giúp điều chế và đưa cho Kim Liên. Kế hoạch đơn giản và độc ác: Kim Liên sẽ dùng thuốc độc trộn vào bánh bao hoặc trà, loại bỏ Võ Đại một cách nhanh chóng và kín đáo, sau đó Tây Môn Khánh sẽ dùng tiền bạc và quyền lực để che đậy mọi nghi vấn.
Dưới ánh trăng mờ nhạt chiếu vào căn phòng chật chội, bản giao kèo của tội lỗi đã được hoàn tất. Tây Môn Khánh nhìn Kim Liên với ánh mắt thán phục xen lẫn khinh bỉ – hắn ngưỡng mộ sự tàn nhẫn của nàng, nhưng cũng khinh thường sự dễ dàng mà nàng bán đứng đạo đức. Còn Kim Liên, nàng nhìn vào lọ thuốc độc trong tay, không hề run sợ. Nàng cảm thấy một sự nhẹ nhõm kỳ lạ.
Đối với nàng, đó không phải là hành động giết người, mà là hành động giết chết số phận bi kịch của chính mình để bước vào thế giới danh vọng mà nàng hằng mơ ước.