tân kim bình mai

Chương 6


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ba tháng sau cái chết của Võ Đại, Phan Kim Liên chính thức được Tây Môn Khánh rước về Tây Phủ với danh nghĩa là người thiếp thứ năm. Thời gian tang lễ ngắn ngủi và sự tái giá nhanh chóng của nàng gây ra nhiều lời đàm tiếu trong giới thị dân, nhưng những lời bàn tán đó nhanh chóng bị dập tắt bởi uy lực và sự giàu có của Tây Môn Khánh. Tiền bạc đã biến sự tủi hổ thành sự ghen tị.

Kim Liên bước qua cánh cổng lớn bằng gỗ mun của Tây Phủ với một tâm trạng hỗn hợp. Bên ngoài, nàng tỏ ra kiêu hãnh và bình tĩnh, nhưng bên trong là sự phấn khích tột độ. Đây chính là thế giới mà nàng hằng mơ ước – một thế giới xa hoa, lấp lánh và đầy hứa hẹn. Nàng nhìn những hồ sen nhỏ, những lối đi lát đá cẩm thạch, những mái ngói cong vút như thể đang nhìn vào tương lai rực rỡ của chính mình.

Nhưng ngay khi bước chân vào sân chính, sự phấn khích đó bị thay thế bởi một cảm giác căng thẳng như điện giật.

Tây Phủ là một hệ thống thứ bậc nghiêm ngặt, nơi mọi người phụ nữ đều là một phần của guồng máy quyền lực và sự chiếm hữu của Tây Môn Khánh. Nàng biết, nàng không phải là người phụ nữ duy nhất, và cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu.

Tất cả các thê thiếp của Tây Môn Khánh đã được sắp xếp để chào đón thiếp mới, đứng thành hàng theo thứ bậc. Người đứng đầu là Ngô Nguyệt Nương, Chính thất. Nguyệt Nương có vẻ ngoài đoan trang, phúc hậu, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa sự mệt mỏi và lòng kiên nhẫn sắt đá của người đã trải qua nhiều thăng trầm. Nàng là bộ mặt chính thức của Tây Phủ, người nắm giữ sự tôn trọng và danh dự mà Tây Môn Khánh khao khát có được trong xã hội.

Đứng bên cạnh Nguyệt Nương là các thiếp khác, từ thiếp lớn đến thiếp nhỏ:

Lý Kiều Nhi: Với ánh mắt sắc lạnh và vẻ ngoài kiêu kỳ, nàng là một người phụ nữ xuất thân từ một gia đình giàu có, mang theo sự tự phụ và xem thường Kim Liên, kẻ xuất thân thấp kém.

Mạnh Ngọc Lâu: Vẻ ngoài điềm đạm, đôi mắt thông minh như đang quan sát và đánh giá mọi thứ. Nàng là người có gia sản, sống lý trí và không dễ dàng bị lừa gạt.

Tôn Tuyết Nga: Người phụ nữ có vẻ ngoài yếu đuối, nhút nhát, dường như chỉ muốn tránh xa mọi tranh chấp.

Và cuối cùng, người đang đứng hơi chếch về phía sau là Lý Bình Nhi, người thiếp được Tây Môn Khánh yêu chiều nhất lúc này. Bình Nhi có vẻ ngoài mềm mại, dịu dàng, nhưng khuôn mặt lộ rõ sự bất an và nỗi lo lắng về địa vị của mình, đặc biệt khi thấy sự xuất hiện của một đối thủ mới.

Phan Kim Liên điềm tĩnh bước đến, hành lễ trước Nguyệt Nương theo nghi thức.

Nguyệt Nương đáp lại bằng một giọng nói vừa phải, khách sáo đến lạnh lùng: "Mừng muội đã gia nhập Tây Phủ. Ta mong muội biết giữ lễ nghi, biết đâu là trước là sau, và sống hòa thuận với mọi người." Lời chào hỏi của nàng mang đầy sự cảnh cáo ẩn ý.

Kim Liên hiểu rõ hàm ý đó. Nàng cúi đầu, nhưng trong lòng nàng không hề có ý định "sống hòa thuận." Nàng đã trả một cái giá quá đắt (mạng sống của Võ Đại) để được đứng ở đây, nàng sẽ không bao giờ chấp nhận đứng dưới bất kỳ ai, ngoại trừ Tây Môn Khánh.

Khi Kim Liên ngước lên, ánh mắt nàng chạm thẳng vào ánh mắt của Lý Bình Nhi. Đó là một sự giao chiến thầm lặng giữa hai người phụ nữ được định sẵn là đối thủ của nhau. Bình Nhi nhìn thấy ở Kim Liên sự nguy hiểm và sự liều lĩnh mà nàng không có; Kim Liên nhìn thấy ở Bình Nhi sự yêu chiều và lợi thế mà nàng khao khát chiếm đoạt.

Tây Môn Khánh đứng bên cạnh, thỏa mãn nhìn cảnh tượng này. Đối với hắn, sự xuất hiện của Kim Liên giống như việc hắn thêm một món đồ trang sức quý giá vào bộ sưu tập của mình. Hắn thích sự căng thẳng, sự cạnh tranh ngầm giữa các thê thiếp, bởi nó làm nổi bật quyền lực và sự hấp dẫn của chính hắn.

Buổi lễ ra mắt kết thúc, Kim Liên được đưa về phòng mới – một căn phòng xinh đẹp nhưng nằm ở một góc khuất của phủ, cho thấy địa vị thấp kém của nàng.

Đêm đó, nằm một mình trên chiếc giường mới xa hoa, Kim Liên không hề cảm thấy thoải mái. Nàng biết, đằng sau bức màn giàu sang này là một cuộc chiến không khoan nhượng. Sự cô độc của nàng vẫn còn đó, nhưng đã được thay thế bằng một mục tiêu mới: phải leo lên vị trí cao nhất, phải thay thế Lý Bình Nhi, và phải trở thành người duy nhất có thể chi phối Tây Môn Khánh.

Sự tự mãn khi đạt được mục đích (thoát khỏi Võ Đại và cái nghèo) đã được thay thế bằng áp lực sinh tồn. Kim Liên không chỉ là người thiếp mới; nàng là một ngòi nổ được đặt vào trung tâm của một gia đình giàu có nhưng mục ruỗng, sẵn sàng tạo ra một cuộc bạo loạn quyền lực mới.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×