tây ký ngoại truyện

Chương 5: Va chạm đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Tư, Hạ Linh nhận được email từ trưởng phòng: cô sẽ hợp tác trực tiếp với Tây Ký trong dự án tiếp theo. Cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng trào lên trong lòng cô. Cô đã từng thấy Tây Ký lạnh lùng, tài năng vượt trội, và giờ đây phải làm việc cùng anh từng phút từng giây – điều đó khiến Hạ Linh vừa mong chờ vừa… căng thẳng.

Buổi họp đầu tiên bắt đầu, cả hai cùng nhau trình bày kế hoạch. Ngay từ những phút đầu, hai ý kiến đã va chạm. Hạ Linh đề xuất cách trình bày sáng tạo, sử dụng infographic và màu sắc nổi bật, trong khi Tây Ký đề nghị giữ sự đơn giản, logic và trực quan.

“Phương án của em quá rối mắt. Khách hàng khó tập trung vào thông điệp chính,” Tây Ký nói, giọng điềm tĩnh nhưng cứng rắn.

Hạ Linh hơi bối rối, nhíu mày: “Nhưng nếu trình bày đơn điệu như anh nói, sẽ thiếu sức hút, và khó gây ấn tượng với khách hàng…”

Không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng. Đồng nghiệp nhìn họ với ánh mắt tò mò – chưa từng thấy Hạ Linh mạnh mẽ phản biện như vậy trước Tây Ký. Nhưng cô không muốn nhún nhường, cảm giác vừa muốn bảo vệ ý tưởng vừa muốn chứng tỏ năng lực bản thân.

Tây Ký im lặng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào cô. Hạ Linh cảm nhận được sự tập trung tuyệt đối, vừa áp lực vừa kích thích. Trong vài giây ngắn ngủi ấy, dường như cả thế giới ngoài hai người đều biến mất, chỉ còn cuộc tranh luận về ý tưởng trước mắt.

Cuối cùng, Tây Ký gật đầu: “Được, thử kết hợp cách của em với cấu trúc logic của tôi. Nếu hiệu quả, chúng ta sẽ giữ. Nếu không, phải điều chỉnh lại.” Giọng anh vẫn điềm tĩnh, nhưng sự nhượng bộ nhẹ nhàng khiến Hạ Linh vừa bất ngờ vừa vui.

Cả buổi họp tiếp tục với sự phối hợp vừa tranh luận vừa thỏa hiệp. Hạ Linh dần nhận ra, làm việc cùng Tây Ký không chỉ là thử thách, mà còn là cơ hội để học hỏi. Anh lạnh lùng nhưng công bằng, logic nhưng không ép buộc, và luôn biết cách biến xung đột thành kết quả tích cực.

Khi rời phòng họp, Hạ Linh tự nhủ: “Người này… không chỉ khiến em ngại ngùng, mà còn khiến em muốn cố gắng hơn. Không biết những lần va chạm tiếp theo sẽ còn thú vị thế nào.”

Và từ khoảnh khắc ấy, một mối quan hệ đặc biệt bắt đầu hình thành – không chỉ là đồng nghiệp, mà còn là đối tác trong công việc, và có lẽ… sẽ còn nhiều điều bất ngờ ngoài công việc đang chờ đón họ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×