thầm thương chị gái

Chương 3: Căn Phòng Kề Bên: Âm Thanh Cấm Kỵ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sự Im Lặng Đè Nén

Sau bữa tối đầu tiên, Thi và An bước vào một cuộc sống chung đầy ngột ngạt. Cha mẹ An cố gắng duy trì sự bình thường, nhưng sự căng thẳng giữa các thành viên vẫn luôn lơ lửng. Thi giữ thái độ lạnh lùng, xa cách và dành phần lớn thời gian trong phòng, khiến An không có cơ hội tiếp xúc.

Tuy nhiên, sự xa cách này không hề làm giảm đi sự ám ảnh của An. Ngược lại, việc Thi ở trong căn phòng đối diện lại càng kích thích sự tò mò và khao khát cấm kỵ của anh. Căn phòng của Thi đã trở thành một khu vực cấm mà anh luôn muốn xâm phạm.

An bắt đầu sống một cuộc đời hai mặt. Ban ngày, anh cố gắng tập trung vào việc học, nhưng ban đêm, anh lại trở thành một kẻ theo dõi lén lút trong chính căn nhà của mình.

Anh lắng nghe. Anh nghe thấy tiếng mở cửa phòng Thi, tiếng dép đi lại nhẹ nhàng, và tiếng nước chảy trong phòng tắm. Mỗi âm thanh nhỏ đều được anh phân tích, tưởng tượng ra hình ảnh của Thi.

Những Tiếng Động Gợi Mở

Đêm thứ tư, An thức giấc vào lúc 2 giờ sáng. Anh nghe thấy tiếng va chạm từ phòng Thi. Có vẻ như cô đang sắp xếp lại đồ đạc, hoặc mở một chiếc vali nào đó.

An không thể cưỡng lại sự tò mò. Anh đứng dậy, rón rén đi đến cửa phòng, áp tai vào đó. Anh nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ của Thi, một âm thanh chất chứa sự mệt mỏi và cô đơn.

Rồi anh nghe thấy một tiếng vải mỏng manh sột soạt, như thể Thi đang thay đồ hoặc cởi bỏ thứ gì đó. Tim An đập thình thịch. Anh tưởng tượng ra Thi trong trang phục ngủ, mái tóc xõa, đường cong mềm mại hiện rõ.

An cảm thấy cơ thể mình nóng ran và tội lỗi dâng lên. Anh biết, anh đang xâm phạm sự riêng tư của người chị gái. Anh tự mắng mình là biến thái và ghê tởm.

Anh vội vàng lùi lại, hít thở dồn dập. Anh nhìn vào bức tường ngăn cách hai căn phòng, cảm thấy như thể nó mỏng manh đến mức anh có thể nhìn xuyên qua.

Mùi Hương Vô Hình

Sáng hôm sau, An phải đi học sớm. Anh vội vàng vào phòng tắm chung ở cuối hành lang. Khi anh bước vào, anh cảm nhận được một mùi hương lạ – không phải mùi xà phòng thông thường của gia đình, mà là một mùi hương tinh tế và hơi cay, giống như nước hoa đắt tiền pha lẫn với hơi nước ấm.

Anh nhận ra, Thi đã sử dụng phòng tắm trước anh. Mùi hương của Thi vẫn còn vương vấn trong không khí ẩm ướt.

An đóng cửa lại, tựa lưng vào đó. Mùi hương này tấn công các giác quan của anh một cách mạnh mẽ hơn bất kỳ hình ảnh nào. Nó là một lời nhắc nhở vô hình về sự gần gũi của Thi, về thể xác của cô.

An đứng đó một lúc lâu, hít thở sâu mùi hương cấm kỵ. Nó vừa là sự tra tấn, vừa là sự cám dỗ. Anh cảm thấy sự cấm kỵ này đã không còn nằm ngoài anh nữa, mà đã thâm nhập vào mọi ngóc ngách trong suy nghĩ và cảm xúc của anh.

Căn phòng kề bên và mùi hương vô hình đã biến Thi, người chị gái cùng cha khác mẹ, thành một nỗi ám ảnh sống động, buộc An phải đối diện với bản năng cấm kỵ của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×