Buổi sáng trong thị trấn Ánh Trăng yên tĩnh đến mức những âm thanh nhỏ nhất cũng vang vọng. Linh thức dậy với cảm giác nặng trĩu trong lòng. Cô vẫn nhớ cảm giác tối qua, khi ánh sáng trăng non chiếu qua rừng, soi lối đi dẫn tới ngôi nhà bỏ hoang và hầm bí mật chứa di vật gia tộc. Những ký hiệu, bản đồ và bức thư cổ cứ ám ảnh cô, thôi thúc cô phải tìm ra sự thật.
Huy đứng ngoài cửa, tay cầm chiếc túi đựng các di vật mà họ tìm được. “Cô đã ăn sáng chưa?” anh hỏi, giọng trầm nhưng ẩn ý một nụ cười. Linh lắc đầu, bước ra, ánh mắt vẫn còn lấp lánh lo lắng pha lẫn quyết tâm. “Chúng ta đi tiếp chứ?” cô hỏi. Huy gật đầu, mở cửa xe đạp cũ: “Chúng ta cần đến căn biệt thự bỏ hoang ở rìa thị trấn. Theo bản đồ, đây là điểm đầu tiên liên quan trực tiếp đến gia tộc mà các ký hiệu dẫn tới.”
Trên đường đi, Linh quan sát kỹ mọi chi tiết. Cây cối hai bên đường còn đọng sương đêm, ánh sáng sớm chiếu qua khe lá tạo thành những mảng sáng mờ ảo. Mỗi bóng cây, mỗi cành lá đều khiến cô cảm giác như đang bị theo dõi. Huy đi phía trước, mắt không rời khỏi con đường, tay cầm đèn pin để soi rõ các dấu hiệu trên bản đồ. Linh cố gắng ghi nhớ từng chi tiết, từng ký hiệu trên bản đồ, để nếu xảy ra tình huống bất ngờ, cô có thể tự quyết định hướng đi.
Khi họ đến căn biệt thự, cánh cổng sắt kêu cót két khi mở ra. Biệt thự phủ đầy rêu và bụi, cửa kính vỡ lở, từng cánh cửa sổ như mắt đang nhìn họ. Linh hít sâu, cảm giác vừa hồi hộp vừa lo sợ. Huy đi trước, tay cầm đèn pin, chiếu sáng từng góc tường và sàn nhà. Trong căn phòng khách, có những bức tranh cũ treo nghiêng trên tường, và một bàn dài phủ đầy bụi với nhiều di vật: hộp sắt, bức thư cổ, cuốn sách dày.
Linh tiến tới, mở một cuốn sách cổ, chữ viết đã mờ nhòe nhưng vẫn đọc được. “Các ký hiệu và di vật liên quan đến gia tộc này đều nhằm thử trí tuệ và trực giác,” cô thầm thì. Huy gật đầu, mắt dán vào bản đồ: “Từ đây, chúng ta có thể xác định nơi cất giấu tiếp theo. Nhưng hãy cẩn thận, kẻ chủ mưu đã chuẩn bị bẫy.”
Họ đi theo sơ đồ dẫn tới tầng hầm, nơi các ký hiệu trên tường cho thấy một loạt các thử thách logic. Linh đọc các ký hiệu, nhận ra chúng liên quan đến lịch sử gia tộc: từng thành viên, mối quan hệ phức tạp, và các bí mật bị che giấu. Huy giải thích: “Những ký hiệu này không chỉ dẫn tới vật thể, mà còn kiểm tra kiến thức, trí tuệ và sự tinh nhạy trong cảm nhận. Ai giải mã đúng sẽ tìm thấy manh mối tiếp theo.”
Trong hầm, mùi ẩm mốc nặng nề, ánh sáng từ đèn pin chập chờn. Một bàn dài chứa các di vật và bản đồ nhỏ, từng ký hiệu được đánh số. Linh nhìn thấy một chiếc hộp sắt nhỏ, khóa kín. Huy đưa chìa khóa ra, tay run nhẹ khi mở hộp. Bên trong là những bức tranh gia tộc, từng bức gợi nhớ về một câu chuyện bi thương và u ám. Linh cầm bức tranh, cảm giác như có đôi mắt nhìn thẳng vào cô. “Kẻ chủ mưu muốn chúng ta cảm nhận cả quá khứ, không chỉ hiện tại,” Huy nói.
Họ tiếp tục tìm kiếm manh mối khác, bức thư cổ nằm gọn trong góc phòng hầm, chữ viết mờ nhòe nhưng vẫn có thể đọc: “Người tiếp nhận phải nhận ra rằng sự thật không chỉ nằm trong ánh sáng, mà còn trong bóng tối. Ai dám đối mặt cả hai, sẽ thấy những điều chưa từng hé lộ.” Linh nhíu mày, cảm giác vừa hồi hộp vừa tò mò.
Đột nhiên, một tiếng động vang lên từ tầng trên. Linh và Huy giật mình, ánh mắt đảo quanh hầm tối. Huy nghiêm mặt: “Có người hoặc thứ gì đó đang ở quanh đây. Chúng ta phải nhanh chóng.” Họ kiểm tra sơ đồ ánh sáng, tìm lối thoát và di chuyển ra ngoài, nhưng không khí vẫn nặng nề, từng bước chân vang lên trong biệt thự cũ.
Khi họ bước ra sân sau, ánh sáng mặt trời xuyên qua lớp sương mù, chiếu lên các ký hiệu vẽ trên mặt đất. Linh cúi xuống, thấy các ký hiệu dẫn tới một lối mòn trong rừng. Huy chỉ vào ký hiệu cuối cùng: “Đi theo hướng này, chúng ta sẽ tìm thấy nơi cất giấu quan trọng tiếp theo. Nhưng đây là thử thách nguy hiểm, vì có bẫy được bố trí xung quanh.”
Cả hai bước đi cẩn trọng, từng bước đều kiểm tra dấu hiệu. Linh cảm giác như có bóng người theo dõi phía sau, nhưng không dám quay lại. Huy đi trước, tay chiếu đèn pin, mắt quan sát kỹ mọi thứ. Từng cành cây khô, từng tảng đá đều có thể là bẫy. Linh nắm tay Huy, cảm giác vừa lo lắng vừa an tâm.
Khi tới bãi đất trống giữa rừng, họ thấy một tượng đá cổ, trên đó có ký hiệu trùng với bản đồ và các di vật trước đó. Huy giải thích: “Đây là nơi gia tộc từng sử dụng để cất giấu những bí mật quan trọng. Những ký hiệu này sẽ dẫn chúng ta tới manh mối cuối cùng, nhưng cũng là bẫy cuối cùng.” Linh cúi xuống, cảm giác tim đập mạnh khi chạm vào bề mặt tượng đá. Ánh sáng từ trăng non chiếu qua các khe đá, tạo thành sơ đồ phức tạp.
Cô bắt đầu giải mã, ghép các ký hiệu theo thứ tự ánh sáng phản chiếu. Cánh tượng rung nhẹ, phát ra tiếng kẽo kẹt, hé lộ một hầm bí mật nhỏ bên dưới. Huy kéo cô vào, ánh mắt nghiêm: “Đây là bước quan trọng nhất. Bất cứ sai lầm nào cũng có thể nguy hiểm.” Linh gật đầu, tay run nhẹ khi mở cửa hầm, cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng thú.
Bên trong, có một bàn nhỏ chứa những di vật quan trọng: bức thư, bản đồ và một hộp sắt nhỏ khác. Bức thư ghi: “Ai dám đối mặt bóng tối và ánh sáng cùng lúc, sẽ nhìn thấy sự thật của gia tộc. Nhưng hãy cẩn thận, sự dũng cảm và trí tuệ sẽ bị thử thách đến tận cùng.” Linh nhận ra rằng họ đang đi sâu vào âm mưu lớn, nơi mọi bước đi đều nguy hiểm, và mọi ký hiệu đều là thử thách trí tuệ.
Huy nhìn Linh, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa ẩn nụ cười nhẹ: “Từ đây, chúng ta không chỉ tìm manh mối, mà còn phải đối mặt trực tiếp với nguy hiểm. Gia tộc này đã che giấu bí mật trong nhiều thế hệ, và kẻ chủ mưu không muốn ai phá vỡ kế hoạch.” Linh hít sâu, ánh mắt kiên quyết: “Tôi đã sẵn sàng. Dù phải đối mặt bóng tối, tôi sẽ đi cùng anh đến cùng.”
Khi họ rời hầm, ánh sáng mặt trời xuyên qua rừng, chiếu lên mặt đất, nhưng bóng tối vẫn rình rập xung quanh. Linh và Huy biết rằng từ đây, họ sẽ phải giải mã nhiều ký hiệu hơn, đối diện những bẫy nguy hiểm hơn và hé mở những bí ẩn sâu thẳm nhất của gia tộc. Cuộc hành trình trinh thám và kinh dị này chính thức bước vào giai đoạn căng thẳng, nơi trí tuệ, trực giác và lòng dũng cảm sẽ bị thử thách từng bước.
Hết chương 4.