1. Cửa Ngõ Linh Hồn
Vinh, trong thân xác gầy gò của Hải, bước qua ngưỡng cửa Phòng Làm Việc Trưởng. Căn phòng, vốn sang trọng và hiện đại, giờ đây đã biến thành một Đài Tế Lễ rực rỡ và kinh hoàng.
Những tấm thảm nhung bị cuộn lại, để lộ sàn đá cẩm thạch đã được khắc những biểu tượng tà thuật cổ xưa. Luồng ánh sáng đỏ từ trần nhà dường như phát ra từ chính lõi năng lượng của Tháp Hoàng Kim. Giữa phòng, nơi đáng lẽ là bàn làm việc của CEO, là một Bệ Đá Vòng Xoáy khổng lồ, nơi tà khí từ các trụ (Móng Chủ, Nhà Thờ Cũ, Hồ Nước) đang hội tụ và cuộn xoáy.
Hải (Fake Vinh), trong thân xác cường tráng và lịch lãm của Vinh, đứng trên bệ đá, hai tay giơ cao. Tà khí cuồn cuộn bao bọc lấy hắn, làm bộ vest trắng dường như phát sáng trong bóng tối.
“Mày đã làm tao mất thời gian,” Hải (Fake Vinh) nói, giọng nói trầm ấm và kiêu hãnh của Vinh vang lên, nhưng mang theo sự lạnh lẽo của Hồn Đói. “Đáng lẽ nghi thức đã hoàn tất. Giờ đây, tao phải tự mình mở cổng. Thân xác này (thân xác Vinh) là hoàn hảo để làm vật chứa cuối cùng.”
Vinh cảm thấy linh hồn mình bị đè nén bởi áp lực tâm linh khủng khiếp. Cơ thể Hải bắt đầu chảy máu mũi, mắt anh hoa lên.
“Mày không thể thắng,” Vinh gào lên, nắm chặt Cốt Khí trong tay. “Tao đã vô hiệu hóa công tắc tử thần ở Hồ Nước. Mày không thể hút sinh khí toàn thành phố!”
Hải (Fake Vinh) phá ra một tràng cười vang vọng khắp căn phòng. “Ngu xuẩn! Mày nghĩ tao cần ‘công tắc tử thần’ đó sao? Đó chỉ là một trò chơi để mua thời gian. Giờ đây, chỉ cần thân xác hoàn hảo này (thân xác Vinh) và Hộp Trang Sức của cô gái đó, cổng sẽ mở chậm hơn, nhưng mãi mãi!”
Hắn chỉ tay về phía cuối bàn tiệc. Hộp Trang Sức của Lan đang lấp lánh, tà khí từ các Vật Phẩm Tế Lễ đang hòa vào đó.
2. Trận Chiến Của Kiêu Hãnh và Tuyệt Vọng
Hải (Fake Vinh) lao xuống khỏi bệ đá. Hắn nhanh hơn, mạnh mẽ hơn. Đây là cuộc chiến đầu tiên mà Vinh phải chiến đấu chống lại chính thân xác cũ của mình.
Vinh né tránh cú đá mạnh mẽ. Tường kính cường lực của văn phòng rung lên bần bật.
“Hãy nhìn mày đi, Kiến Trúc Sư,” Hải (Fake Vinh) chế giễu. “Mày đang ở trong thân xác của một thằng ăn xin đã bị ung thư vì lỗi lầm của mày. Mày yếu đuối, bẩn thỉu. Trong khi tao, tao đã biến sự kiêu hãnh của mày thành sức mạnh! Tao là mày, nhưng tốt hơn!”
Vinh bị đánh bật lùi, đập vào tường. Cảm giác đau đớn xuyên thấu cơ thể Hải, nhưng đó cũng là nguồn năng lượng của Cốt Khí.
Vinh nhận ra mục đích tấn công của hắn. Hồn Đói không chỉ muốn giết Vinh. Hắn muốn ép linh hồn Vinh rời khỏi cơ thể Hải, để Vinh trở thành một linh hồn yếu ớt, vô định, và dễ dàng bị nuốt chửng.
Vinh hét lên, lấy Cốt Khí đâm vào vai mình. Máu tuôn ra, tà khí chuộc tội bùng lên mạnh mẽ.
“Tao là kẻ kiến tạo!” Vinh rít lên. “Và tao biết mọi điểm yếu của công trình này!”
3. Lỗ Hổng Kiến Trúc: Tấm Lưới Tản Nhiệt
Hồn Đói quá mạnh. Vinh không thể đánh bại hắn bằng sức mạnh, hay bằng tà thuật. Anh phải quay lại với nghề nghiệp của mình.
Vinh nhìn lên trần nhà. Ngay phía trên Bệ Đá Vòng Xoáy là Tấm Lưới Tản Nhiệt Khẩn Cấp – một bộ phận thiết yếu của hệ thống điều hòa không khí và thông gió. Vinh đã thiết kế nó để có thể bung ra khi gặp áp suất cực lớn (ví dụ: cháy nổ) để tránh làm sập mái.
Vinh nhận ra: Bệ Đá không chỉ là nơi hội tụ. Nó là Cái Ống Khói Tâm Linh. Nếu Tấm Lưới Tản Nhiệt bị phá hủy, nó sẽ làm thay đổi áp suất khí tâm linh của Nghi thức, làm gián đoạn sự truyền dẫn.
Vinh lừa Hải (Fake Vinh) tấn công. Hắn lao tới. Vinh né sang một bên, và dùng xà beng (vẫn còn dắt ở thắt lưng) móc thẳng vào Hộp Kiểm Soát Nguồn Điện Phụ được giấu sau một bức tranh treo tường.
KÉTTTT!
Tất cả đèn điện trong phòng vụt tắt, chỉ còn lại ánh sáng đỏ rực từ Nghi thức. Thang máy khẩn cấp của Vinh đã bị vô hiệu hóa, nhưng giờ đây, nguồn điện dự phòng của Tháp đã bị cắt.
“Mày làm gì vậy?” Hải (Fake Vinh) gầm lên, hắn cảm thấy dòng tà khí đang dao động.
“Tao đang sửa lỗi của tao!” Vinh nói.
Anh nhảy lên chiếc bàn tiệc, lướt qua những Vật Phẩm Tế Lễ, lao về phía bức tường đối diện. Anh chạy theo mạch điện ngầm mà anh nhớ rõ, nơi đặt cơ chế kích hoạt Tấm Lưới Tản Nhiệt.
Hải (Fake Vinh) tức giận tột độ, phóng một luồng tà khí đen đặc. Vinh lấy Hộp Trang Sức của Lan ném về phía hắn.
Hải (Fake Vinh) vô thức đỡ lấy chiếc hộp. Khoảnh khắc đó, ánh sáng từ những Vật Phẩm Tế Lễ (nhẫn, hoa tai) trong hộp chợt bùng lên ánh sáng trắng – đó là sinh khí Lan đã tích tụ khi anh nói dối để bảo vệ cô.
Sự va chạm của tà khí và sinh khí tạo ra một tiếng rít ghê rợn. Hải (Fake Vinh) lảo đảo, tay ôm chặt chiếc hộp.
4. Hành Động Cuối Cùng Của Kiến Trúc Sư
Vinh đã có đủ thời gian. Anh tìm thấy Bảng Điều Khiển Cơ Học nhỏ (Mechanical Override) được ngụy trang thành một ổ cắm điện.
“Mày đã xây cái Tháp này!” Hải (Fake Vinh) gầm lên, linh hồn Hồn Đói gần như phá vỡ khuôn mặt Vinh (thật). “Mày không thể phá hủy nó!”
“Tao không phá hủy!” Vinh nói, anh dùng hết sức lực cuối cùng của cơ thể Hải gầy gò đập xà beng vào chốt khóa cơ học. “Tao đang thay đổi thiết kế!”
RẮC!
Chốt khóa bung ra. Tấm Lưới Tản Nhiệt phía trên Bệ Đá Vòng Xoáy lập tức bung mở với một tiếng động lớn, như một chiếc van áp suất được xả.
Không khí lạnh lẽo từ tầng mây (nguồn sinh khí tự nhiên) và luồng tà khí nóng rực từ Nghi thức va chạm trực tiếp.
ẦM!
Phòng làm việc nổ tung trong một cơn bão tâm linh. Cửa Ngõ Linh Hồn bị mất áp suất. Bệ Đá Vòng Xoáy bắt đầu nứt toác. Tà khí bị buộc phải thoát ra ngoài một cách hỗn loạn, thay vì đi vào thân xác Vinh (thật).
5. Sự Hoán Đổi Của Ý Chí
Hải (Fake Vinh) bị hất văng. Hắn không còn có thể giữ được thân xác Vinh (thật).
Linh hồn Hồn Đói rít lên, thoát ra khỏi cơ thể Vinh (thật) dưới dạng một luồng khói đen khổng lồ, cuộn xoáy trên trần nhà. Nó bị tổn thương nặng nề bởi sự gián đoạn của nghi thức và sự phản kháng của Cốt Khí.
Vinh (thật) đổ gục xuống sàn. Hắn đã giành lại được cơ thể của mình, nhưng chỉ trong giây lát, trước khi ý thức mất đi.
Hồn Đói (luồng khói đen) lao về phía mục tiêu gần nhất – thân xác Hải đang bị kiệt quệ!
Vinh, trong thân xác Hải, nhìn thấy luồng khói đen khổng lồ tiến đến. Anh biết mình không thể né. Đây là cơ hội cuối cùng của Hồn Đói để chiếm lấy một vật chứa mới.
Vinh, với toàn bộ sự tỉnh táo còn lại, nắm chặt Cốt Khí (chiếc neo tâm linh của Hải) và chấp nhận luồng khói đen.
“Đến đây! Nếu mày muốn thân xác này, mày phải đối mặt với ý chí chuộc tội của tao!”
Luồng khói đen đâm thẳng vào ngực Vinh.
Một tiếng rên rỉ kéo dài vang vọng khắp tòa tháp. Đó là tiếng rên rỉ của Hồn Đói, bị mắc kẹt. Cốt Khí không thể giết Hồn Đói, nhưng nó hoạt động như một nhà tù tâm linh. Linh hồn Vinh đã dùng thân xác Hải và Cốt Khí để tự giam Hồn Đói bên trong.
Toàn bộ Tháp Hoàng Kim rung lên, ánh sáng đỏ tắt ngấm. Mọi người trong sảnh tiệc đồng loạt ngã xuống.
6. Sáng Sớm Của Kẻ Sống Sót
Vinh (trong thân xác Hải, giờ đây có chứa Hồn Đói bị giam cầm) nằm bất tỉnh trên sàn. Mái nhà Phòng Làm Việc Trưởng đã bị xé toạc, để lộ ra bầu trời đêm và những tia sáng đầu tiên của ngày mới.
Cảnh sát và đội cứu hộ (do Tài, người đã bị ảnh hưởng nhưng không bị chiếm hữu hoàn toàn, gọi đến) bắt đầu leo lên tầng trên.
Vinh mở mắt. Anh vẫn đang ở trong thân xác Hải. Tà khí đã bị giam cầm, nhưng thân xác này đã kiệt quệ và bị nhiễm độc.
Anh nhìn về phía cơ thể cũ của mình. Vinh (thật) đang được sơ cứu. Anh ta yếu ớt, nhưng còn sống.
Vinh biết, anh đã vĩnh viễn không thể trở về cơ thể cũ. Anh đã chuộc tội cho Hải bằng cách dùng thân xác Hải làm nhà tù cho Hồn Đói, để cứu Lan và thành phố.
Anh cố gắng đứng dậy, anh phải đi.
Vinh rời khỏi Tháp Hoàng Kim, nơi ánh mặt trời đang ló dạng. Anh mang theo vật chứa của Hồn Đói, một lời nguyền mới, và sứ mệnh của một người bảo vệ vô danh, lang thang trong thành phố mà anh đã từng suýt hủy diệt.
Vinh bước xuống phố. Anh không còn là Kiến Trúc Sư kiêu hãnh. Anh là Kẻ Săn Hồn Đói – một linh hồn chuộc tội trong thân xác bị nguyền rủa.