thân xác hoán hồn: lời nguyền phố đêm

Chương 6: Cuộc Bỏ Trốn Trong Bóng Đêm và Chiếc Xương Giam Cầm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Dưới Ánh Đèn Pha Của Kẻ Săn Đuổi

Vinh cố gắng lết mình về phía hàng rào kẽm gai. Máu đen sẫm từ vết sẹo trên tay vẫn không ngừng rỉ ra, tạo thành một vệt dài trên nền đất. Cơ thể Hải đã gần như cạn kiệt năng lượng, cộng thêm sự xung đột tâm linh từ hai Ám Khí Tụ Điện vừa được đặt xuống, nó đang phản ứng như một cỗ máy bị đoản mạch.

“Mày không thể chạy thoát. Mày đã tự mình khóa chặt cánh cửa,” tiếng gầm gừ giận dữ của Hồn Đói vang vọng trong đầu Vinh, nhưng lần này, nó xen lẫn một cảm giác đau đớn và suy yếu rõ rệt. Hành động trấn yểm đã có tác dụng.

Vinh nhìn lại. Hải (Fake Vinh) đã xuất hiện dưới ánh đèn pha, chạy như một con thú săn mồi. Hắn không chạy theo kiểu con người; hắn lao đi với tốc độ đáng sợ, thân hình cao lớn của Vinh thoăn thoắt, đôi mắt vàng khè quét qua từng góc khuất.

Vinh nhận ra mình không còn thời gian để bò qua hàng rào. Hắn sẽ bị tóm gọn ngay lập tức. Anh tuyệt vọng nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm một lối thoát mà Hải (Fake Vinh) không thể ngờ tới.

Đúng rồi. Cái giếng cũ.

Trong bản vẽ kiến trúc của mình, Vinh đã yêu cầu lấp một cái giếng cổ nằm gần trạm biến áp, nhưng không ai biết rằng anh đã để lại một lỗ thông hơi nhỏ, được ngụy trang bằng một tấm lưới thép mục nát, dẫn xuống đường cống thoát nước chung của khu phố. Đây là bí mật thuộc về Vinh, và anh phải đặt cược rằng ký ức của Hải (Fake Vinh) chưa kịp quét đến chi tiết này.

Vinh dùng chút sức lực cuối cùng, quỳ xuống, dùng mẩu xà beng còn lại cạy tấm lưới thép. Bàn tay gãy đau nhói, nhưng adrenaline và nỗi sợ hãi đã tạm thời át đi mọi cảm giác.

"Mày đang ở đâu, Vinh! Ra đây!" Hải (Fake Vinh) gầm lên, giọng hắn vang vọng khắp công trường. Hắn đã đến gần khu vực trạm biến áp, mùi tanh nồng của máu và tà khí kích thích hắn.

Vinh lọt mình qua lỗ thông hơi chật hẹp. Mùi ẩm mốc, bùn lầy xộc thẳng vào mũi anh. Anh rơi xuống đường cống tối om, sâu khoảng ba mét, tạo ra một tiếng động nhỏ.

Ngay lập tức, Hải (Fake Vinh) dừng lại. Hắn không nghe thấy tiếng động, hắn cảm thấy sự xáo trộn của hơi đất. Hắn đi thẳng đến chỗ cái giếng, cúi xuống nhìn chằm chằm vào tấm lưới thép đã bị cạy một nửa.

"Thông minh đấy, kiến trúc sư," Hải (Fake Vinh) thì thầm, nụ cười độc ác xuất hiện trên khuôn mặt Vinh. "Mày luôn thích những lối thoát hiểm bí mật. Nhưng thân xác này không cần lối thoát hiểm."

Hắn dùng một lực mạnh kinh khủng, đá văng hẳn tấm lưới thép đi, để lộ ra miệng giếng đen ngòm. Hải (Fake Vinh) không nhảy xuống. Hắn đứng bên miệng giếng, giơ tay lên, và bắt đầu niệm chú bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa, quái dị.

2. Nước Máu và Lời Nguyền Dưới Lòng Đất

Dưới cống, Vinh vừa bò đi được vài chục mét thì cảm thấy nước cống dưới chân mình bỗng trở nên nóng bỏng. Không chỉ nóng, mà nó còn đang chuyển sang màu đỏ sẫm và bắt đầu bốc lên một làn hơi hôi thối, tanh tưởi khủng khiếp.

Vinh hít phải làn hơi đó, cảm thấy lồng ngực mình bị đốt cháy. Anh ho sặc sụa, máu tươi trào ra từ khóe miệng Hải.

“Ta không thể vào đó, nhưng ta có thể đổ Linh Dịch xuống cho mày. Uống đi, Linh Hồn lang thang. Uống thứ đã nuốt chửng mày.”

Hải (Fake Vinh) đang dùng năng lượng của Hồn Đói để biến nước cống thành một loại chất độc tâm linh (Linh Dịch), thứ mà cơ thể Hải đã quá quen thuộc. Nó vừa là chất lỏng mang tà khí, vừa là chất lỏng có khả năng hòa tan ý chí của Vinh.

Vinh buộc phải lặn xuống, chui qua một ống cống phụ nhỏ hơn để thoát khỏi dòng nước độc đang dâng lên nhanh chóng. Anh bò trong tư thế gần như nằm sấp, bịt mũi, cố gắng đẩy thân xác Hải ốm yếu tiến về phía trước.

Trong lúc lặn ngụp, tay Vinh chạm vào vật gì đó lạnh ngắt, dính nhớp trong túi áo. Đó là Vật Neo Linh Hồn (mẩu xương ngón tay của Hải) mà anh đã lấy được.

Khi Vật Neo chạm vào nước máu, nó bỗng phát ra một luồng ánh sáng xanh lam yếu ớt, như một chiếc đèn lồng nhỏ. Lạ lùng thay, nước máu xung quanh Vật Neo lập tức bị trung hòa, chuyển về màu nâu đục bình thường.

Vinh nhận ra: Vật Neo Linh Hồn không chỉ là vật phẩm giữ lại linh hồn Hải, nó còn là một cái van điều khiển năng lượng. Hải đã dùng nó để kéo linh hồn Vinh về phía mình, và giờ đây, nó đang chống lại Linh Dịch mà Hải (Fake Vinh) tạo ra, vì nó là một phần của Hải trước khi bị Hồn Đói hoàn toàn chiếm hữu.

Vinh áp Vật Neo lên ngực, nơi trái tim Hải đang đập yếu ớt. Anh cảm thấy một sự truyền dẫn năng lượng lạnh, nhưng sạch hơn, giúp anh chống chọi lại sự bức xạ của Linh Dịch.

"Mày sẽ không có được tao," Vinh nghiến răng, nói với Linh Dịch. "Mày không thể có được tao!"

Vinh bò qua được đoạn cống ngập Linh Dịch, và trèo lên được một nắp cống sắt nằm ở khu đất trống phía sau một khu chợ đêm. Khi anh đẩy nắp cống lên, một tiếng KÉTT lớn vang lên, và anh lảo đảo bò ra ngoài, nôn thốc nôn tháo.

3. Chuyến Đi Định Mệnh Dưới Đô Thị Lấp Lánh

Vinh nằm vật ra nền đất lạnh, bẩn thỉu. Toàn thân anh ướt sũng nước cống và máu. Anh nhìn lại hướng công trường. Ánh đèn pha của Tháp Hoàng Kim vẫn lấp lánh kiêu hãnh, nhưng Vinh biết rõ, bên dưới ánh đèn đó là sự truy đuổi chết người.

Anh phải tìm đường về nhà Bình. May mắn thay, địa chỉ của Bình nằm ở khu phố cũ, một mê cung mà Vinh (kiến trúc sư) không quen thuộc, nhưng Hải (kẻ ăn xin) lại biết rõ như lòng bàn tay.

Anh lết đi, xuyên qua chợ đêm nhộn nhịp, nơi mùi hương đồ ăn hòa lẫn với mùi ẩm mốc, mùi rác. Không ai thèm để ý đến một kẻ ăn xin đang lảo đảo, ho khù khụ. Họ bận rộn với cuộc sống của mình, chìm đắm trong những ảo ảnh của đô thị hiện đại, hoàn toàn không biết rằng một cuộc chiến tâm linh kinh hoàng đang diễn ra ngay dưới chân họ.

Khi Vinh đi qua một cửa hàng tiện lợi, anh nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa kính: một khuôn mặt hốc hác, nhợt nhạt, tóc tai bù xù, đôi mắt sâu hoắm của Hải nhìn anh với sự tuyệt vọng.

Linh hồn Vinh đang bị bóp méo bởi thân xác Hải.

Vinh dùng chút tiền lẻ còn sót lại trong túi áo Hải để mua một chai nước suối rẻ tiền. Khi uống, anh cảm thấy cơ thể Hải phản đối dữ dội – nó cần Tà Diên hoặc thứ gì đó mạnh hơn, chứ không phải nước lọc tinh khiết.

Tuy nhiên, chính Vật Neo Linh Hồn được anh nắm chặt trong tay đã giúp anh vượt qua cơn phản kháng. Vật Neo dường như đang truyền một luồng năng lượng lạnh, ổn định vào cơ thể anh.

Cuối cùng, Vinh cũng đến được căn nhà cũ nát của Bình. Anh đập cửa trong tuyệt vọng.

Bình mở cửa, nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng: Vinh ướt sũng, máu me, thở hổn hển như cá mắc cạn.

"Mày... Vinh! Sao mày lại thành ra thế này? Bùa ẩn thân đâu?"

"Bị... bị phá rồi," Vinh thều thào, "Hắn... hắn đọc được ký ức của tôi. Hắn đang dùng Linh Dịch. Hai trụ đã được trấn yểm. Nhưng... hắn đã biết."

Bình vội vàng kéo Vinh vào trong, đóng sập cửa lại.

4. Giải Mã Xương Ngón Tay và Nguồn Gốc Lời Nguyền

Bình đặt Vinh lên chiếc giường cũ kỹ, bắt đầu sơ cứu vết thương và dùng một loại thuốc cao bôi lên vết sẹo bị bốc hơi trên tay Vinh.

"Thằng khốn! Hắn không chỉ bị Hồn Đói nhập, hắn còn được ban cho khả năng thấu thị ký ức của mày. Hắn đang trở nên mạnh mẽ hơn cả tao nghĩ." Bình lẩm bẩm.

"Đây..." Vinh cố gắng đưa Vật Neo Linh Hồn ra. "Tôi tìm thấy cái này dưới trụ thứ hai. Vật Neo Linh Hồn. Nó... nó cứu tôi dưới cống."

Bình cầm lấy mẩu xương ngón tay đen đúa, run rẩy. Anh ta đặt nó dưới ánh đèn dầu. Mẩu xương phát ra ánh sáng xanh lam mờ nhạt.

"Ôi trời ơi..." Bình há hốc mồm. "Đây không phải là Vật Neo Linh Hồn thông thường. Đây là Cốt Khí."

Bình giải thích: "Dòng tộc Hải không chỉ là kẻ phục vụ Hồn Đói. Họ là những kẻ được Hồn Đói ký sinh. Mỗi thành viên trong dòng tộc đều phải hiến dâng một phần cơ thể mình (xương, máu, tóc) để tạo ra Vật Neo, đảm bảo rằng Hồn Đói luôn có một cánh cửa nhỏ để trở về, ngay cả khi bị xua đuổi."

"Cốt Khí này là của Hải. Nó là mảnh xương cuối cùng, linh thiêng nhất của hắn. Nó chứa đựng sự tuyệt vọng tột cùng và ý chí sinh tồn của Hải trước khi hắn bị nuốt chửng hoàn toàn."

"Nó là thứ đã giúp mày dưới cống," Bình tiếp tục, "bởi vì Cốt Khí mang năng lượng đối kháng với Linh Dịch. Linh Dịch là thứ Hồn Đói dùng để hòa tan ý chí; Cốt Khí là thứ Hải dùng để giữ lại ý chí của mình. Chúng là hai mặt của một đồng xu ma thuật."

Vinh cảm thấy một tia hy vọng. "Vậy... chúng ta có thể dùng nó để chống lại hắn?"

"Không phải chống lại, mà là điều khiển," Bình nhấn mạnh. "Hồn Đói vẫn cần Cốt Khí này để ổn định thân xác Vinh. Nếu Cốt Khí bị phá hủy, thân xác Vinh sẽ bị Hồn Đói chiếm hữu vĩnh viễn và hoàn toàn, không còn chút nào của Vinh. Nhưng nếu chúng ta giữ nó, chúng ta có thể dùng nó như một cái điều khiển từ xa."

5. Kế Hoạch Đau Đớn: Nguồn Cung Cấp Tà Khí Cá Nhân

Bình bắt đầu trình bày kế hoạch mới, dựa trên Vật Neo Linh Hồn.

"Kẻ giả mạo đang cần nốt hai trụ dẫn truyền còn lại để mở Cửa Ngõ. Chúng ta đã mua được thời gian. Nhưng Hồn Đói sẽ không bao giờ để mày yên. Thân xác Hải sẽ tiếp tục suy kiệt và đòi hỏi tà khí. Nếu mày không được cung cấp Tà Diên hoặc năng lượng tối, mày sẽ chết."

"Vậy tôi phải làm gì?" Vinh hỏi, ánh mắt đầy quyết tâm.

Bình nhìn Vinh với vẻ mặt đáng sợ. "Tao sẽ chế tạo một loại thuốc đặc biệt từ Cốt Khí và máu của chính mày. Nó sẽ không chữa khỏi cho thân xác Hải, nhưng nó sẽ đánh lừa cơ thể mày. Thay vì hút năng lượng tối từ bên ngoài, mày sẽ phải tự tạo ra tà khí và hấp thụ nó."

Vinh cau mày. "Tạo ra tà khí? Bằng cách nào?"

Bình nhìn Vinh với vẻ mặt đáng sợ. "Bằng cách thăm lại nỗi đau của mày."

"Linh hồn Vinh của mày rất mạnh, nhưng cũng rất kiêu hãnh và oán hận. Mày oán hận Hải, oán hận công trường, và oán hận chính mình vì sự tham lam đã đẩy mày vào bi kịch này. Mỗi khi mày chạm vào những nỗi đau ký ức đó, mày sẽ tạo ra một luồng năng lượng tiêu cực đủ mạnh để nuôi sống thân xác Hải, thay vì phải tìm kiếm tà khí bên ngoài."

"Đây là một giao kèo đau đớn, Vinh. Mày phải tự mình hành hạ linh hồn để giữ mạng sống cho thân xác của kẻ thù. Nhưng đó là cách duy nhất để duy trì mạng sống, và quan trọng hơn, để cách ly mày khỏi sự ảnh hưởng trực tiếp của Hồn Đói."

Bình đưa cho Vinh một con dao nhỏ, sắc lẹm. "Thử nghiệm đầu tiên: Mày phải tự khắc lên Cốt Khí này một ký hiệu chống lại Hồn Đói. Ký hiệu đó phải được khắc bằng máu của mày."

Vinh nhìn con dao, rồi nhìn mẩu xương đen đúa. Anh hít một hơi thật sâu. Anh phải tự tay làm tổn thương mình, cả về thể xác lẫn tâm hồn, để có thể sống sót và chiến đấu.

Vinh cầm con dao, không ngần ngại, rạch một đường sâu vào lòng bàn tay còn lại của Hải. Máu tươi trào ra, anh nhỏ lên mẩu xương.

Ngay lập tức, mẩu xương rung lên dữ dội, ánh sáng xanh lam bùng lên, hòa quyện với màu đỏ tươi của máu. Ký hiệu cổ xưa trên mẩu xương tan biến, và Vinh, bằng ý chí của kiến trúc sư, bắt đầu khắc một ký hiệu mới lên đó: Biểu tượng của Tháp Hoàng Kim – biểu tượng của sự kiêu hãnh và đau khổ của anh.

Khi ký hiệu hoàn thành, Vinh cảm thấy một luồng năng lượng lạnh, đau đớn, nhưng ổn định chảy vào cơ thể. Cơn sốt đã giảm bớt. Anh đã thành công trong việc tạo ra một nguồn cung cấp tà khí cá nhân.

"Tốt lắm," Bình nói, khuôn mặt anh ta nghiêm nghị. "Giờ chúng ta phải tập trung vào việc ngăn chặn hai trụ còn lại, và quan trọng hơn, tìm cách rút linh hồn Lan ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của kẻ giả mạo. Tao linh cảm, hắn sắp dùng vị hôn thê của mày làm mồi nhử cuối cùng."

Vinh nhìn lên trần nhà tối đen, nơi ánh đèn đô thị le lói xuyên qua. Cuộc chiến không chỉ là hoán đổi linh hồn, mà là cuộc chiến chống lại chính bản chất con người và những bí mật đã bị chôn vùi. Anh đã trở thành một thợ săn linh hồn bị ám ảnh, phải sống bằng nỗi đau của chính mình.

6. Săn Lùng Thông Tin Tối Mật

Vinh và Bình bắt đầu kế hoạch tiếp theo. Họ cần biết chính xác Hải (Fake Vinh) đã thay đổi thiết kế như thế nào, và vị trí chính xác của hai trụ dẫn truyền còn lại.

"Kẻ giả mạo đã giấu những bản vẽ mới nhất ở đâu?" Bình hỏi.

Vinh nhắm mắt lại. Anh cố gắng nhớ lại thói quen của mình, rồi nghĩ đến thói quen của Hải (Fake Vinh) qua những gì đã thấy.

"Hải (Fake Vinh) sẽ không bao giờ để bản thiết kế quan trọng ở nhà. Hắn sẽ để nó ở nơi an toàn nhất... Phòng làm việc bí mật của tôi tại công ty."

Vinh đã tạo ra một căn phòng bí mật sau bức tường gạch trong văn phòng cũ của mình, nơi anh lưu trữ những thiết kế nhạy cảm nhất và các hồ sơ cá nhân. Chỉ có Vinh mới biết về căn phòng đó.

"Tao sẽ không thể đi cùng mày," Bình lắc đầu. "Tao phải dùng Cốt Khí và Tà Diên để tạo ra một loại thuốc tàng hình tâm linh cho mày, đủ mạnh để đánh lừa Hồn Đói lần nữa. Nhưng nó chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn và chỉ hoạt động một mình mày."

Vinh gật đầu. "Tôi sẽ phải đột nhập vào công ty, vào chính văn phòng của tôi, để lấy lại bản thiết kế và có thể là những đồ trang sức quý giá của Lan mà hắn đã mang đến."

Nhiệm vụ mới của Vinh còn nguy hiểm hơn lần trước: Đột nhập vào trung tâm quyền lực của kẻ thù, vào giữa ban ngày hoặc lúc nửa đêm, nơi hắn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Lần này, anh không chỉ săn lùng thông tin, anh đang cố gắng đòi lại tài sản và tình yêu đã bị đánh cắp.

Vinh nhìn mẩu xương trên tay, nơi ký hiệu Tháp Hoàng Kim đang phát sáng yếu ớt. Anh, kiến trúc sư bị nguyền rủa, đã sẵn sàng cho một cuộc đối đầu trực tiếp hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×