1. Phân Tích Kế Hoạch Đẫm Máu
Vinh tỉnh dậy trong căn phòng tối của Bình, cơ thể Hải đau nhức như bị nghiền nát. Bên cạnh anh, chiếc Hộp Trang Sức màu nhung đỏ nằm trên bàn, tỏa ra một luồng khí lạnh tanh, ngay cả khi đã được bọc trong vải lụa đen.
"Mày đã làm tốt lắm," Bình nói, giọng anh ta chứa đầy sự kính trọng hiếm hoi. "Đánh bại được Tà Linh Vệ bằng một mẩu xương và một chiếc xà beng. Tao đã đánh giá thấp sự điên rồ của mày, kiến trúc sư."
Họ trải Bản Vẽ Thiết Kế Cuối Cùng ra. Ánh sáng đèn dầu mờ ảo tập trung vào bốn điểm đã được đánh dấu bằng máu và ký hiệu tà giáo.
"Nhà Thờ Cũ, Hồ Nước Công Viên," Vinh lẩm bẩm. "Một là nơi thờ phượng cũ, hai là nơi tụ thủy sinh khí. Hắn đang kết hợp các điểm năng lượng mạnh mẽ nhất của thành phố. Nhưng quan trọng nhất..."
Bình chỉ vào đỉnh Tháp Hoàng Kim. "Cửa Ngõ Linh Hồn: Phòng Làm Việc Của Kiến Trúc Sư Trưởng. Ngày cưới của mày, Vinh. Ngày hắn đã định tổ chức nghi thức, trùng với ngày khai trương Tháp."
Vinh cảm thấy dạ dày mình quặn lại. Sự kiêu hãnh của anh đã biến thành một lưỡi dao hai lưỡi, và giờ đây, nó sắp cứa vào cổ họng Lan.
"Lan phải đi ngay lập tức," Vinh dứt khoát. "Trang sức đã bị nhiễm tà khí, nhưng cô ấy phải đi. Nếu hắn dùng cô ấy, nghi thức sẽ được củng cố vĩnh viễn, và linh hồn tôi sẽ tan biến."
"Tao biết," Bình gật đầu. "Nhưng có một vấn đề. Kẻ giả mạo đã tạo ra một Sợi Dây Liên Kết tâm linh giữa Lan và công trình này thông qua những món đồ trang sức đó. Dù mày đã lấy lại chúng, sợi dây vẫn còn. Nó khiến Lan bị ám ảnh bởi Tháp Hoàng Kim và cảm thấy không thể rời xa thành phố."
Vinh nhìn vào Hộp Trang Sức. "Vậy, tôi phải làm gì?"
"Mày phải gặp cô ấy," Bình nói. "Mày phải dùng Cốt Khí để cắt đứt sợi dây đó. Nhưng để làm được, mày phải tạo ra một khoảnh khắc cực điểm về mặt cảm xúc. Hoặc là sự thật, hoặc là một lời nói dối đau đớn đến mức phá vỡ mọi sự kết nối. Và khi nó đứt, Lan sẽ bị sốc, có thể bất tỉnh. Tao sẽ đợi sẵn để đưa cô ấy đi."
2. Kế Hoạch Nguy Hiểm: Lời Nói Dối Vĩ Đại Nhất
Kế hoạch được đặt ra. Vinh sẽ đến căn hộ cũ của mình, nơi Lan đang đợi "anh" về.
"Tao sẽ đến Nhà Thờ Cũ để chuẩn bị trấn yểm trụ thứ ba," Bình nói, đưa cho Vinh một chiếc Ám Khí Tụ Điện còn lại. "Mày có hai giờ để hoàn thành việc này. Sau đó, tao sẽ quay lại. Mày phải đảm bảo Lan hoàn toàn vô sự."
Trước khi đi, Bình đưa cho Vinh một chiếc áo khoác cũ, ít rách rưới hơn. "Mặc vào. Và đừng quên... mày phải tạo ra nỗi đau cho chính mày. Tà khí cá nhân phải luôn mạnh hơn tà khí môi trường."
Vinh nhắm mắt lại. Lần này, anh nghĩ đến khoảnh khắc Hải (Fake Vinh) hôn Lan. Sự giận dữ, sự phản bội, và sự bất lực khi nhìn thấy khuôn mặt mình làm điều ghê tởm nhất.
Cơn sóng thần tà khí bùng lên. Vinh cảm thấy một luồng năng lượng đen chảy qua Cốt Khí, thấm vào cơ thể Hải. Anh mở mắt ra. Đôi mắt anh rực cháy ý chí chiến đấu.
"Tôi đi đây," Vinh thì thào, ôm lấy Hộp Trang Sức. Anh biết đây không chỉ là cuộc giải cứu, mà còn là lần cuối cùng anh được đối diện với tình yêu của mình.
3. Căn Nhà Đã Mất
Căn hộ cao cấp của Vinh vẫn giữ nguyên sự sang trọng lạnh lùng mà anh từng tạo ra. Mùi hương gỗ đàn hương và nước hoa đắt tiền của Lan vẫn còn phảng phất.
Lan đang ngồi trên sofa, mặc một chiếc váy lụa trắng, tay cầm một cuốn tạp chí kiến trúc có hình Vinh (thật) trên trang bìa. Cô ngước lên khi nghe thấy tiếng động.
"Ai đó?" Cô hỏi, giọng cô vừa sợ hãi vừa có sự cảnh giác.
Vinh (trong thân xác Hải) bước vào. Anh đứng dưới ánh đèn chùm pha lê, bộ quần áo ăn xin, khuôn mặt hốc hác đầy vết bẩn.
Lan la lên một tiếng nhỏ, rồi vội vàng đứng dậy, lùi lại. "Anh... anh là ai? Làm sao anh vào được đây?"
Vinh đứng sững sờ. Mặc dù anh đã chuẩn bị, nhưng việc nhìn thấy sự kinh tởm và sợ hãi trong mắt Lan hướng về thân xác này vẫn là một nhát dao chí mạng vào linh hồn anh.
Vinh cố gắng nói, nhưng chỉ phát ra tiếng ho khù khụ. Anh không thể nói sự thật, mà phải nói dối. Lời nói dối phải đủ mạnh để Lan tin, nhưng không đủ mạnh để Hải (Fake Vinh) đang theo dõi linh cảm có thể phát hiện.
Vinh quỳ xuống, dùng chính giọng khàn đặc của Hải. "Cô Lan... xin cô... xin cô hãy nghe tôi."
Lan nhìn anh ta chằm chằm, tay run rẩy cầm điện thoại.
"Tôi... tôi là... tôi là người làm việc cho Kiến trúc sư Vinh. Tôi là người chịu trách nhiệm về mọi sai lầm. Tôi là người làm hỏng dự án. Ông ấy... ông ấy đã cho tôi một cơ hội cuối cùng để cảnh báo cô."
Vinh bắt đầu một màn kịch đau đớn, sử dụng những ký ức mà chỉ Vinh và Lan mới biết.
"Ông ấy nói... ông ấy nói cô phải rời khỏi thành phố ngay lập tức. Ông ấy nói... ngôi nhà gỗ nhỏ ở Đà Lạt, nơi có hoa dại màu tím... ông ấy đã không quên. Nhưng bây giờ, ông ấy không thể..."
Lan buông thõng điện thoại. Nước mắt bắt đầu chảy dài trên khuôn mặt cô. Chỉ có Vinh mới biết về ngôi nhà gỗ đó, về loài hoa dại màu tím.
"Anh... anh đang nói gì vậy?" Lan lắp bắp. "Vinh... anh ấy... anh ấy bảo anh làm điều này?"
Vinh gật đầu, cố gắng nén cơn ho và đau đớn. "Vinh... đã trở thành một con người khác. Anh ta bị ám ảnh bởi công trình, bởi tiền bạc. Anh ta đã đẩy mọi người ra xa. Cô phải đi. Cô phải đi để cứu lấy Vinh."
Lan tiến lại gần, vẻ mặt đau khổ. "Không... anh ấy không phải như vậy. Anh ấy yêu em. Em biết anh ấy đã thay đổi, nhưng em cảm thấy phải ở lại. Em phải ở gần Tháp Hoàng Kim. Em phải đợi anh ấy."
Vinh nhìn thấy ánh mắt Lan rực lên một cách bất thường khi cô nhắc đến Tháp Hoàng Kim. Đó là Sợi Dây Liên Kết đang phát huy tác dụng. Cô không thể tự mình rời đi.
4. Phá Bỏ Sợi Dây Liên Kết
Vinh biết anh không thể thuyết phục cô bằng lời nói. Phải hành động.
Vinh đứng dậy, tiến lại gần Lan. Lan lùi lại, sợ hãi.
"Cô Lan... xin lỗi cô."
Vinh rút Cốt Khí ra khỏi áo. Mẩu xương phát ra ánh sáng xanh lam yếu ớt. Anh nắm chặt chiếc xương trong tay (lòng bàn tay của Hải, rướm máu).
Lan nhìn mẩu xương đó, ánh mắt cô đột nhiên trống rỗng, như thể cô nhìn thấy một thứ gì đó vượt ra ngoài thực tại.
"Cái gì thế... tôi cảm thấy..."
Vinh không chần chừ. Anh dùng hết sức lực, cắm ngón tay cái của Hải (từ vết thương cũ) vào lòng bàn tay còn lại, nơi Cốt Khí đang phát sáng. Tà khí cá nhân bùng lên. Anh đặt tay lên trán Lan.
“Cắt đứt! Ta là Vinh! Ngươi không có quyền giữ cô ấy!” Vinh gầm lên trong tâm trí mình, phóng một luồng năng lượng xung kích mạnh mẽ, thuần túy là ý chí của anh, được truyền qua tà khí cá nhân và Cốt Khí.
Sợi Dây Liên Kết tâm linh giữa Lan và công trình bị đứt đoạn.
Lan hét lên một tiếng đau đớn, không phải vì sợ hãi, mà vì cảm giác như một phần linh hồn bị xé toạc. Cả căn phòng chao đảo. Mọi ánh đèn chớp tắt.
Lan ngã quỵ xuống. Vinh vội vàng đỡ cô. Cô đã ngất lịm, khuôn mặt cô trắng bệch, nhưng hơi thở cô đều đặn.
Vinh nhìn Lan, khuôn mặt cô bình yên trong vòng tay anh (trong thân xác Hải). Anh nhẹ nhàng đặt tay lên má cô.
"Anh xin lỗi, Lan. Anh đã hứa sẽ không để em phải khổ sở... nhưng anh phải làm điều này để cứu em. Anh sẽ trở lại. Anh hứa."
Anh đặt Hộp Trang Sức vào túi của Lan. "Đây là tất cả những gì em cần để quay lại. Anh sẽ mang anh trở về."
5. Cuộc Chuyển Giao Trong Bóng Tối
Vinh bế Lan, trong thân xác Hải gầy gò, ra khỏi căn hộ. Anh di chuyển qua khu phố cũ, lẩn trốn trong bóng tối. Sức mạnh của Cốt Khí đang cạn kiệt.
Vinh đến điểm hẹn, một con hẻm tối nằm khuất sau chợ đêm. Bình đã đợi sẵn ở đó với một chiếc xe cũ kỹ, tối màu.
"Nhanh lên!" Bình nói, vẻ mặt anh ta căng thẳng. "Tao cảm thấy sự biến động năng lượng của Hồn Đói. Hắn biết mày đã làm gì đó."
Vinh đặt Lan vào ghế sau. Bình nhanh chóng dùng bùa trấn yểm đơn giản lên người Lan để giữ cho cô ngủ sâu và bảo vệ cô khỏi sự truy đuổi của Hồn Đói.
"Tao sẽ đưa cô ấy đến một nơi an toàn, cách xa thành phố này. Một nơi không có sự kiêu hãnh của mày," Bình nói, ánh mắt anh ta nhìn Vinh đầy cảnh báo. "Mày phải tin tao. Tao sẽ bảo vệ cô ấy."
"Tôi tin anh," Vinh gật đầu. "Bây giờ, chúng ta chỉ còn hai trụ nữa. Nhà Thờ Cũ và Hồ Nước Công Viên."
"Tao đã chuẩn bị xong Ám Khí Tụ Điện cho cả hai trụ," Bình nói. "Nhưng tao sẽ không thể hỗ trợ mày. Tao phải đảm bảo Lan an toàn trước. Mày phải đi một mình. Và Vinh, tao nói thật, Nhà Thờ Cũ là nơi tụ tập của nhiều linh hồn tà ác nhất. Kẻ giả mạo đã chọn nó vì một lý do."
Vinh cảm thấy lạnh sống lưng. Nhà Thờ Cũ là nơi anh và Lan đã từng đến cầu nguyện cho công trình. Giờ đây, nó là địa ngục trần gian.
"Tôi có Cốt Khí và ý chí của mình," Vinh nói, nắm chặt mẩu xương đã bị khắc.
Chiếc xe của Bình lăn bánh đi, mang theo Lan và hy vọng cuối cùng của Vinh.
6. Lộ Trình Sống Sót Đến Nhà Thờ Cũ
Vinh một mình đứng giữa con hẻm. Giờ đây, anh không còn bị ràng buộc bởi việc bảo vệ Lan nữa, nhưng anh lại mang theo gánh nặng của cuộc chia ly đau đớn nhất. Nỗi đau đó trở thành nguồn tà khí mạnh mẽ nhất của anh.
Anh kiểm tra Bản Vẽ Thiết Kế Cuối Cùng.
Trụ Dẫn Truyền 3: Nhà Thờ Cũ, Khu Phố Pháp Cổ.
Nơi đây từng là biểu tượng của sự bình yên trong đô thị, giờ đây đã bị biến thành một cái bẫy. Kẻ giả mạo đã ngụy trang bằng một công trình trùng tu giả mạo.
Vinh biết mình phải di chuyển nhanh. Hắn đã bị Hải (Fake Vinh) đánh dấu. Hải sẽ tập trung toàn bộ năng lượng vào việc bảo vệ hai trụ còn lại, đặc biệt là Nhà Thờ Cũ – nơi linh hồn anh đã bị tổn thương nhiều nhất.
Vinh bắt đầu chạy, thân xác Hải giờ đây chạy nhanh hơn nhờ dòng tà khí bùng nổ. Anh chạy qua những con đường tối, nơi ánh đèn đường nhấp nháy, nơi những quán ăn đêm vẫn còn đông đúc. Anh là một bóng ma lạc lối trong chính thành phố mình đã tạo ra.
Khi anh vừa đến một góc phố, điện thoại công việc cũ của anh (mà Hải (Fake Vinh) đang dùng) bỗng nhiên reo lên. Vinh rùng mình.
Hải (Fake Vinh) đang gọi anh (kẻ ăn xin).
Vinh dừng lại, thở dốc. Anh biết, đây là một trò chơi mèo vờn chuột trực tiếp, một lời cảnh báo từ kẻ thù.
Vinh không bắt máy. Anh chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại rực sáng.
Ngay sau đó, một tin nhắn văn bản đến, chỉ có một từ:
“CƯỚI.”
Đó là lời nhắc nhở rằng thời gian đang cạn kiệt. Hải (Fake Vinh) đang đẩy nhanh tiến độ. Vinh phải thành công ở Nhà Thờ Cũ, hoặc Lan sẽ không bao giờ được an toàn.
Vinh quay lưng lại với thành phố đang ngủ, lao vào khu phố Pháp cổ, nơi bóng tối và sự yên tĩnh nuốt chửng mọi thứ. Cuộc chiến với những linh hồn tà ác đang chờ đợi anh.