Minh (Thành) đã đi quá giới hạn. Lời nói lạnh lẽo hắn ta gieo rắc vào tâm trí Bà Thu đã khiến Thành (Minh) hoàn toàn rũ bỏ lớp vỏ yếu đuối cuối cùng của Nguyễn Văn Thành. Từ giây phút này, anh là Lục Minh, Kẻ Bề Trên, với mục tiêu duy nhất: Tiêu diệt kẻ chiếm đoạt.
1. Chuẩn Bị Xâm Nhập A.K. Architecture
Trở lại Tòa tháp Zenith, Thành (Minh) và Thư Kỳ vạch ra kế hoạch hành động.
"Minh (Thành) đang ở A.K. Architecture, làm việc dưới danh nghĩa 'kiến trúc sư hợp tác' Nguyễn Văn Thành. Hắn ta biết anh (Minh) sẽ đến, nhưng hắn không biết khi nào," Thư Kỳ phân tích, trải bản đồ khu vực Tháp Tri Thức ra bàn. "Chúng ta không thể đột nhập như Mật Thất cũ. Công trường là một mê cung của thép và bê tông, với hàng trăm công nhân và thiết bị giám sát hiện đại. Sơ suất nhỏ sẽ dẫn đến tai nạn chết người."
"Tôi phải đến đó. Tôi cần bản thiết kế gốc. Tôi cần tìm ra vị trí chính xác của Mật Thất mới," Thành (Minh) nói, ánh mắt ánh lên quyết tâm.
"Làm sao anh vào được? Lục Minh không bao giờ đặt chân lên một công trường xây dựng, trừ phi hắn muốn mua đứt nó," Thư Kỳ nói.
Thành (Minh) mỉm cười lạnh lùng, một nụ cười mà Thư Kỳ đã từng thấy trên gương mặt Lục Minh thật. "Vậy thì, tôi sẽ mua nó. Tôi sẽ dùng quyền lực của M.N. để nuốt chửng A.K. và biến Tháp Tri Thức thành của riêng tôi."
Kế hoạch được thực hiện ngay lập tức. Thành (Minh) tung tin đồn trên thị trường: Tập đoàn M.N. đang tìm cách thâu tóm A.K. Architecture vì nghi ngờ có sai phạm lớn trong quản lý tài chính. Cổ phiếu A.K. lập tức lao dốc. Âu Dương Khánh hoảng loạn.
Thành (Minh) cử đội ngũ pháp lý đến A.K., yêu cầu một cuộc kiểm tra tài chính khẩn cấp, viện cớ M.N. là một cổ đông lớn và không chấp nhận rủi ro.
Sáng sớm hôm sau, Thành (Minh) lái chiếc xe thể thao sang trọng của Lục Minh đến thẳng công trường Tháp Tri Thức. Không phải để điều tra, mà để thị uy.
2. Sự Độc Ác Dưới Thân Xác Lương Thiện
Công trường Tháp Tri Thức là một cảnh tượng hỗn loạn có trật tự. Những chiếc cần cẩu khổng lồ cất tiếng gầm, những công nhân đội mũ bảo hộ di chuyển hối hả.
Âu Dương Khánh, Giám đốc A.K., đang đứng đợi ở cổng, vẻ mặt lo lắng. Đi bên cạnh hắn ta là Nguyễn Văn Thành (Minh), mặc một chiếc áo khoác kiến trúc sư, đeo kính bảo hộ, trông có vẻ uy tín và bận rộn.
Minh (Thành) nhìn thấy chiếc xe của Lục Minh. Hắn ta nhếch mép cười, một nụ cười đầy nhạo báng mà chỉ Thành (Minh) mới hiểu.
"Xin chào, Ngài Lục Minh," Minh (Thành) chào, giọng nói cũ của Thành nhưng mang theo sự chế giễu. "Thật vinh dự khi Kẻ Bề Trên lại quan tâm đến một dự án nhỏ bé như Tháp Tri Thức."
Thành (Minh) bước xuống xe, ánh mắt hai người khóa chặt nhau. Thành (Minh) đang ở trong thân xác cao lớn, lạnh lùng của Minh, còn Minh (Thành) đang ở trong thân xác gầy gò, khiêm nhường của Thành. Sự đối lập này càng làm Thành (Minh) cảm thấy đau đớn.
"Tôi đến đây để đánh giá rủi ro, Âu Dương Khánh," Thành (Minh) phớt lờ Minh (Thành), nói với Giám đốc A.K. "M.N. không đầu tư vào những dự án có dấu hiệu phá sản. Tôi nghe nói kiến trúc sư trưởng của anh có vấn đề về danh dự và tài năng."
"Ngài Lục Minh, đó là thông tin sai lệch!" Âu Dương Khánh vội vàng. "Kiến trúc sư Thành đã tự nguyện rút lui khỏi M.N. và bây giờ đang dốc hết tài năng cho A.K. Đây là thiết kế tuyệt vời nhất của anh ta!"
"Tuyệt vời?" Thành (Minh) cầm lấy một bản phác thảo từ tay Minh (Thành). "Tháp Tri Thức? Tôi thấy nó giống một Mật Thất thu thập năng lượng hơn là một thư viện."
Minh (Thành) cười lớn, để lộ hàm răng trắng sáng của Thành. "Đúng là Lục Minh. Luôn nhìn thấy sự độc ác trong mọi thứ. Tôi chỉ đơn thuần sử dụng các nguyên lý kiến trúc để tạo ra một luồng khí lưu thông hoàn hảo. Nhưng nếu anh muốn gọi nó là 'Mật Thất', thì nó là Mật Thất. Một Mật Thất được xây dựng bằng niềm đam mê thuần khiết của Nguyễn Văn Thành."
Minh (Thành) dẫn Thành (Minh) đi sâu vào công trường. Hắn ta chỉ vào lõi tháp đang được xây dựng.
"Hãy nhìn vào đây, Lục Minh. Chiếc Tháp này không chỉ là bê tông. Nó là một cái bẫy tâm linh. Toàn bộ cấu trúc được thiết kế để khuếch đại sự lo lắng và nỗi sợ hãi của con người, biến nó thành năng lượng. Hàng ngàn công nhân đang làm việc dưới áp lực, họ lo sợ tai nạn, lo sợ bị sa thải. Chính nỗi sợ hãi đó đang nạp năng lượng cho Đồng Hồ Cổ của tôi."
Minh (Thành) thầm thì, nhưng lời nói lại vang vọng như một lời nguyền. "Anh đã thấy chứ, Thành? Tôi không cần phải giết người. Tôi chỉ cần sử dụng sự sống của họ."
Thành (Minh) cảm thấy kinh tởm. Anh biết tài năng kiến trúc của anh, thứ mà anh từng dùng để tạo ra cái đẹp, đang bị Minh (Thành) biến thành công cụ ma quỷ.
3. Cái Bẫy Của Kẻ Săn Mồi
Thành (Minh) yêu cầu được xem các bản vẽ kết cấu sâu nhất của móng tháp. Anh biết Mật Thất phải nằm ở đó.
Minh (Thành) dẫn Thành (Minh) xuống khu vực móng sâu nhất, nơi các cọc thép và tường chắn đang được xây dựng. Nơi đây tối tăm và ẩm ướt, đầy tiếng ồn đinh tai của máy móc.
"Phần này hoàn toàn là thiết kế của tôi, thưa Ngài Lục Minh," Minh (Thành) nói. "Đây là khu vực đặt bể chứa nước ngầm và hệ thống làm mát. Hoàn toàn bình thường."
Thành (Minh) nhìn vào những cột trụ thép. Có một sự bất thường trong cách chúng được sắp xếp, tạo thành một hình học không gian kỳ lạ – không cần thiết cho mục đích kiến trúc, nhưng hoàn hảo cho việc truyền dẫn năng lượng tâm linh.
"Hệ thống làm mát này quá phức tạp. Anh đang che giấu thứ gì, Thành?" Thành (Minh) hỏi, nhấn mạnh vào cái tên.
"Minh" (Thành) cười. "Tôi đang che giấu một bí mật nhỏ mà anh sẽ không bao giờ tìm ra. Anh quá bận rộn với vai diễn của mình, Lục Minh."
Đúng lúc đó, một tiếng động kinh hoàng vang lên. Một bó thép khổng lồ, treo lơ lửng trên cần cẩu, bất ngờ bị đứt dây cáp.
"Cẩn thận!" Âu Dương Khánh hét lên, nhưng đã quá muộn.
Bó thép nặng hàng tấn rơi thẳng xuống vị trí Thành (Minh) đang đứng.
"Tai nạn nghề nghiệp," Minh (Thành) nói, giọng hắn ta không hề run rẩy, thậm chí còn có vẻ thích thú. "Thành, anh nên biết, công trường này rất nguy hiểm."
Thành (Minh), với phản xạ nhanh nhạy của Lục Minh thật (đã luyện tập võ thuật), lập tức lao sang bên cạnh. Cú va chạm làm rung chuyển mặt đất. Thành (Minh) may mắn thoát chết, nhưng cánh tay trái của thân xác Minh đã bị một thanh thép nhọn sượt qua, máu bắt đầu chảy.
"Minh! Mày đã cố giết tao!" Thành (Minh) gầm lên, nỗi giận dữ trào dâng.
"Tôi không giết anh, Lục Minh," Minh (Thành) đáp, khuôn mặt Thành vẫn hoàn toàn bình thản. "Tôi chỉ nhắc nhở anh rằng, thân xác này rất quý giá, và tôi có thể lấy lại nó bất cứ lúc nào."
4. Bằng Chứng Tội Ác
Thư Kỳ, người đã bí mật theo dõi từ xa, nhận thấy tín hiệu cảnh báo trên máy tính bảng. Cô lập tức hành động.
Cô kích hoạt một con drone nhỏ, được ngụy trang thành chim, bay vào khu vực móng. Con drone sử dụng máy quét siêu âm để chụp lại cấu trúc ngầm.
Trong khi Minh (Thành) đang phân tâm, chỉ huy công nhân che đậy "tai nạn", Thành (Minh) nhanh chóng rút lui, máu thấm qua chiếc áo sơ mi đắt tiền của Lục Minh.
Thành (Minh) gặp Thư Kỳ ở bãi đỗ xe. Thư Kỳ lập tức băng bó vết thương cho anh.
"Anh ổn chứ, Thành?" cô hỏi.
"Không sao. Chỉ là một vết thương nhỏ. Hắn ta đã cố giết tôi. Hắn ta đã thay thế cáp cần cẩu bằng loại giả mạo," Thành (Minh) nghiến răng. "Nhưng tôi đã có được thứ tôi cần."
Thư Kỳ đưa cho anh chiếc máy tính bảng. Hình ảnh siêu âm từ drone cho thấy một cấu trúc ngầm phức tạp, khác hoàn toàn với bản vẽ hệ thống làm mát. Đó chính là mật thất thứ hai của Huyết Nguyệt Hội, được che đậy khéo léo dưới móng Tháp Tri Thức.
"Hắn ta đang xây dựng nó từng chút một, xen lẫn với công việc xây dựng hợp pháp," Thư Kỳ thốt lên. "Đây là thiên tài kiến trúc bị bóp méo, Thành."
Thành (Minh) nhìn vào bản đồ siêu âm. "Không chỉ là kiến trúc. Hãy nhìn vào những vết nứt nhỏ trong bê tông quanh lõi tháp. Chúng không phải là lỗi kết cấu. Chúng được thiết kế để thu thập âm thanh đau khổ và rung động sợ hãi của công nhân."
"Đây là cách hắn ta sạc Đồng Hồ Cổ vĩnh viễn..." Thư Kỳ sợ hãi.
5. Sự Hoán Đổi Của Người Thứ Ba
Thành (Minh) và Thư Kỳ trở về Tòa tháp Zenith. Thành (Minh) đã thất bại trong việc ngăn chặn Minh (Thành) ngay lập tức, nhưng anh đã có bằng chứng về Mật Thất mới.
"Chúng ta phải công bố chuyện này. Cảnh sát phải vào cuộc," Thành (Minh) nói.
"Cảnh sát không bao giờ tin vào chuyện hoán hồn và năng lượng tâm linh, Thành. Và Minh (Thành) đã gửi một lượng lớn tiền hối lộ dưới danh nghĩa anh, Lục Minh. Anh đang bị điều tra về các hoạt động kinh doanh mờ ám," Thư Kỳ cảnh báo. "Nếu anh ra mặt, anh sẽ bị bắt."
Đúng lúc đó, một cuộc gọi video khẩn cấp từ M.N. đến. Người gọi là Tần Hiểu, Giám đốc nhân sự cấp cao.
Tần Hiểu, một người phụ nữ trung niên cứng rắn, trông vô cùng hoảng loạn. "Sếp Minh! Có chuyện rồi. Lão Lâm... Lão Lâm đã tự sát!"
Lão Lâm là một trong năm thành viên Hội Đồng Lõi đã chất vấn Thành (Minh) ở chương trước.
"Tự sát?" Thành (Minh) lạnh lùng.
"Không phải tự sát, Sếp Minh," Tần Hiểu khóc. "Cơ thể Lão Lâm đã được tìm thấy, nhưng... linh hồn bên trong là một người khác. Một nhân viên kế toán trẻ tuổi của công ty tôi, tên là Dương! Dương đã dùng máu mình để viết trên tường: 'Lục Minh. Mày sẽ không bao giờ thắng được luật chơi này!'"
Tần Hiểu gửi một bức ảnh. Bức ảnh cho thấy cơ thể già nua của Lão Lâm, nhưng khuôn mặt đầy vẻ kinh hoàng của một linh hồn trẻ tuổi. Bên cạnh là dòng chữ viết bằng máu.
Thành (Minh) và Thư Kỳ nhìn nhau với vẻ kinh hoàng tột độ.
"Minh (Thành) đã hoàn thành Giai Đoạn Ba," Thành (Minh) thì thầm. "Hắn ta đã lấy thân xác già nua, sắp chết của Lão Lâm, hoán đổi linh hồn của một nhân viên trẻ tuổi vào đó, sau đó buộc linh hồn trẻ tuổi phải tự sát. Hắn ta đang thử nghiệm một nghi lễ hoán đổi liên hoàn."
"Nghi lễ liên hoàn?" Thư Kỳ tái mặt.
"Đúng vậy," Thành (Minh) giải thích. "Minh không chỉ muốn thân xác của tôi (Thành) và thân xác của Minh. Hắn ta muốn tạo ra một chuỗi hoán đổi để có được thân xác trẻ và khỏe mạnh nhất trong Hội Đồng Lõi, và sau đó chiếm lấy toàn bộ M.N. và Huyết Nguyệt Hội. Hắn ta đang nâng cấp kỹ năng và quyền lực của mình thông qua mỗi lần hoán đổi."
Sự việc này không chỉ là một vụ giết người. Đó là một lời cảnh báo từ Minh (Thành): Mỗi lần Thành (Minh) chặn một nước cờ, Minh (Thành) lại học được một kỹ năng mới.
Thành (Minh) giờ đây không chỉ chiến đấu với kẻ chiếm đoạt. Anh đang chiến đấu với một Linh Hồn Thao Túng đã nâng cấp, đang chuẩn bị bước vào cuộc hoán đổi cuối cùng.