tháng năm vội vã, yêu thương ở lại

Chương 4: Buổi Hẹn Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lời hẹn cuối tuần đến nhanh hơn An Hạ tưởng. Cả tuần đó, tâm trạng cô cứ lâng lâng như ở trên mây. Cô thấy mình mỉm cười nhiều hơn, ngay cả khi đang phải đối mặt với một đồ án khó nhằn.

Tối thứ sáu, cô đứng trước tủ quần áo của mình, lần đầu tiên trong đời cảm thấy bối rối không biết nên mặc gì. Tủ đồ của cô chỉ toàn những món đồ đơn giản, tiện dụng. Cuối cùng, cô chọn một chiếc váy hoa nhí màu xanh pastel, kiểu dáng vintage, trông vừa dịu dàng lại vừa có chút chất nghệ sĩ.

Tuấn Khang không hẹn cô ở một trung tâm thương mại hay một nhà hàng sang trọng nào cả. Anh hẹn cô ở bến xe buýt gần trường.

"Chúng ta đi đâu vậy?" An Hạ tò mò hỏi khi đã ngồi yên vị trên xe.

"Một nơi mà mình nghĩ bạn sẽ thích," anh chỉ mỉm cười bí ẩn.

Chiếc xe buýt đi khá xa, ra khỏi khu vực trung tâm ồn ào, hướng về phía ngoại ô. Cuối cùng, họ dừng lại ở một nơi trông giống như một ngôi làng nhỏ. Tuấn Khang dẫn cô đi vào một con hẻm, và trước mặt cô hiện ra một nơi vô cùng yên bình: Làng gốm Lái Thiêu.

Nơi này không phải là một khu du lịch sầm uất. Nó giữ được nguyên vẹn vẻ đẹp mộc mạc, cổ kính. Dọc hai bên lối đi là những lò gốm cũ kỹ, những sân phơi đầy những sản phẩm gốm đủ hình dạng, màu sắc.

"Sao bạn lại biết nơi này?" An Hạ ngạc nhiên.

"Mình hay đến đây một mình để tìm cảm hứng chụp ảnh," Tuấn Khang nói. "Ở đây, thời gian dường như trôi chậm lại."

Buổi hẹn hò của họ bắt đầu như thế. Tuấn Khang không tặng cô hoa, cũng không nói những lời hoa mỹ. Anh đưa cô đi xem những người nghệ nhân già đang chuốt gốm, giải thích cho cô nghe về từng công đoạn. Sau đó, anh dẫn cô đến một xưởng nhỏ, nơi du khách có thể tự tay làm sản phẩm của riêng mình.

Họ ngồi xuống bên hai bàn xoay. Tuấn Khang, với đôi tay khéo léo của một nhiếp ảnh gia, nhanh chóng tạo ra được một chiếc bình có hình dáng khá đẹp. Còn An Hạ thì lại khá lóng ngóng, cục đất sét trong tay cô cứ méo xệch đi.

"Khó quá," cô than thở.

Tuấn Khang bật cười. Anh bước tới, ngồi xuống phía sau cô. "Để mình giúp bạn."

Anh vòng tay ra trước, bàn tay to lớn và ấm áp của anh bao trọn lấy bàn tay nhỏ bé của cô trên cục đất sét. "Bạn phải cảm nhận nó, để nó xoay theo ý mình, nhưng cũng đừng quá cứng nhắc."

Hơi thở của anh phả vào gáy cô, khiến cả người cô như có một luồng điện chạy qua. Má cô nóng bừng lên. Lần đầu tiên, họ ở gần nhau đến vậy. Dưới sự hướng dẫn của anh, cục đất sét dần dần thành hình một chiếc ly nhỏ xinh. Nhưng cả hai đều không còn để tâm đến nó nữa. Họ dường như chỉ còn cảm nhận được sự hiện diện, nhịp thở và hơi ấm của đối phương.

Sau khi làm gốm, họ đi dạo quanh làng. Tuấn Khang liên tục đưa máy ảnh lên chụp. Nhưng hôm nay, anh không chỉ chụp cảnh vật. Trong gần như mọi bức ảnh của anh, đều có bóng hình của cô. An Hạ đang cười nói với một bà cụ bán hàng. An Hạ đang tò mò ngắm một chiếc bình gốm cũ. An Hạ đang nheo mắt dưới ánh nắng.

Buổi trưa, họ không ăn ở nhà hàng. Anh dẫn cô đến một quán ăn nhỏ ven sông, gọi những món ăn dân dã đặc sản của vùng. Họ vừa ăn vừa nói chuyện, về nghệ thuật, về những ước mơ.

"Sau này, mình muốn mở một phòng tranh nhỏ của riêng mình," An Hạ chia sẻ. "Một nơi không cần quá lớn, chỉ cần đủ để trưng bày tác phẩm của những nghệ sĩ trẻ chưa có tên tuổi."

"Vậy thì phòng tranh đó, có thể cho mình một góc nhỏ để treo vài tấm ảnh được không?" Tuấn Khang hỏi, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng.

Câu hỏi của anh, giống như một lời hứa hẹn về một tương lai có nhau.

Trên chuyến xe buýt trở về, An Hạ mệt mỏi ngủ thiếp đi, đầu cô vô thức tựa vào vai anh. Tuấn Khang không dám cử động mạnh, chỉ khẽ nghiêng người để cô có thể tựa vào một cách thoải mái hơn. Anh nhìn gương mặt say ngủ bình yên của cô, lòng ngập tràn một cảm giác ấm áp và dịu dàng chưa từng có.

Buổi hẹn hò đầu tiên của họ, không có sự xa hoa của vật chất, nhưng lại có sự đủ đầy của những cảm xúc chân thành. Nó đã đặt một nền móng vững chắc cho một tình yêu đẹp đẽ, một tình yêu được xây dựng nên từ sự đồng điệu của hai tâm hồn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.