thanh âm thượng hải

Chương 6: Thanh Âm Của Sự Thức Tỉnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 6:

Bữa tối tại quán ăn tư gia đã kết thúc. Lý Hạo Thiên không cố gắng níu kéo hay đưa ra bất kỳ lời mời gọi nào thêm. Anh đơn giản gọi Vương Phong đưa Mộng Dao về. Trên đường về, không gian trong xe tĩnh lặng. Mộng Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, những ánh đèn đường lướt qua như dòng chảy của thời gian, và cô nhận ra, mình đã không còn là cô phóng viên đơn thuần như trước nữa.

Cảm giác về Lý Hạo Thiên trong cô giờ đây là một mớ hỗn độn. Anh ta đáng sợ, đúng vậy, với khao khát kiểm soát gần như điên cuồng. Nhưng đồng thời, anh ta cũng là một người đàn ông tinh tế đến từng chi tiết, thấu hiểu cô một cách đáng kinh ngạc, và ẩn chứa một chiều sâu khiến cô không ngừng muốn khám phá. Sự ngưỡng mộ về tài năng và bản lĩnh của anh ta đã nảy nở, song hành với sự trân trọng đối với những nỗ lực thầm lặng của anh ta trong dự án từ thiện. Tuy nhiên, điều ám ảnh nhất vẫn là cảm giác bị thống trị cá nhân, bị cuốn vào một "lồng kính" mà Lý Hạo Thiên tỉ mỉ xây dựng cho riêng cô.

Khi về đến nhà, căn hộ nhỏ quen thuộc bỗng trở nên chật chội và tẻ nhạt. Mộng Dao không thể ngủ. Cô ngồi dậy, bật đèn bàn và lấy cuốn sổ tay ra. Cô đã quen ghi lại những cảm xúc và suy nghĩ của mình. Đêm nay, cô muốn viết, viết tất cả những "thanh âm" mà cô đã nghe được từ Lý Hạo Thiên, và cả những "thanh âm" đang vang vọng trong chính lòng mình.

Cô viết về sự cô độc của anh ta ẩn sau vẻ ngoài quyền lực, về nỗi đau mất mát đã ăn sâu vào tâm hồn anh, về khao khát kiểm soát như một bản năng sinh tồn. Cô cũng viết về sự tỉ mỉ đến đáng sợ của anh ta, cách anh ta "đọc vị" cô qua những chi tiết nhỏ nhất. Và rồi, cô tự hỏi: Liệu mình có thể sống trong thế giới của người đàn ông này không? Hay cô sẽ tan biến, trở thành một "bản sao" khác trong dàn nhân viên "rập khuôn" của anh ta?

Một "thanh âm" mới vang lên trong lòng Mộng Dao – đó là tiếng gọi của sự tự chủ. Cô không muốn bị đồng hóa. Cô không muốn chỉ là một phần trong "thanh âm" của Lý Hạo Thiên. Cô muốn tìm lại "thanh âm" riêng của mình, mạnh mẽ và độc lập.

Sáng hôm sau, Mộng Dao đến tòa soạn với một quyết tâm mới. Cô mở email, tìm đến địa chỉ mới mà Lý Hạo Thiên đã cấp cho cô. Cô bắt đầu viết. Không phải là một bài báo khô khan, cũng không phải là một bài phỏng vấn thông thường. Đó là một bức thư, được viết dưới dạng một bài xã luận, nhưng là dành riêng cho anh. Cô sẽ không gửi nó qua email đó, mà sẽ làm điều gì đó táo bạo hơn.

Bức xã luận của Mộng Dao không chỉ là câu chuyện về một tỷ phú thành công. Nó là câu chuyện về "lồng kính" của quyền lực, về nỗi đau đã định hình một con người, và về sự tìm kiếm "thanh âm" chân thật giữa những áp đặt. Cô không ngợi ca, không chỉ trích, cô chỉ phản ánh. Cô dùng chính những lời Lý Hạo Thiên đã nói, những hành động anh ta đã làm, để vẽ nên một bức chân dung đa chiều, vừa ngưỡng mộ, vừa chất vấn.

Khi hoàn thành, Mộng Dao không gửi email. Cô in ra, cẩn thận đặt vào một phong bì, rồi đích thân mang đến Tập đoàn Hạo Thiên. Cô sẽ không để anh ta "kiểm soát" cả cách cô thể hiện mình. Cô sẽ trao tận tay anh ta, như một lời đáp trả cho tất cả những "thanh âm" mà anh ta đã gửi đến cô.


Mộng Dao đã có một động thái táo bạo và đầy tính cá nhân. Hành động này không chỉ thể hiện sự độc lập của cô mà còn là một cách để cô tiếp tục "thách thức" Lý Hạo Thiên.

Bạn nghĩ Lý Hạo Thiên sẽ phản ứng thế nào khi nhận được bức xã luận này từ Mộng Dao? Liệu anh ta có tức giận, hay sẽ cảm thấy thích thú với sự "phản kháng" đầy trí tuệ của cô?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×