Thời gian trôi qua như bóng câu qua cửa sổ tại nơi ẩn cư của Dương Thanh Yên. Lăng Tiêu không còn khái niệm về ngày đêm, cuộc sống của hắn chỉ xoay quanh hai việc: hấp thụ Linh Khí theo Cửu Thiên Tâm Quyết và luyện tập Thức Kiếm.
Vùng núi cổ kính này đích thực là một bảo địa Tu Chân. Nhờ Linh Khí dồi dào và sự hướng dẫn tỉ mỉ của Dương Thanh Yên, tốc độ tu luyện của Lăng Tiêu nhanh đến mức kinh người. Sau mười ngày, hắn đã ổn định ở Luyện Khí Tầng Hai, và chỉ mười ngày sau đó, một luồng Linh Lực mạnh mẽ cuộn trào, đẩy hắn vượt qua ngưỡng cửa Luyện Khí Tầng Ba.
Dương Thanh Yên thường xuyên đứng trên đỉnh núi, quan sát đệ tử của mình. Nàng không dùng lời nói hoa mỹ hay những lý thuyết cao siêu; nàng chỉ yêu cầu Lăng Tiêu lặp đi lặp lại những động tác cơ bản của Thức Kiếm, hàng ngàn lần mỗi ngày.
"Thức Kiếm không phải là sức mạnh, mà là sự kiểm soát," nàng thường nhấn mạnh. "Thanh Kiếm Cửu Thiên mang sức mạnh hủy diệt Cửu Giới. Nếu ngươi không kiểm soát được dù chỉ một tia Kiếm Khí, nó sẽ phản phệ, hủy hoại chính ngươi."
Lăng Tiêu thấm nhuần lời dạy này. Hắn rèn luyện trong khu rừng trúc, nơi có những thân trúc cứng như thép. Lúc đầu, Kiếm Khí của hắn bùng nổ quá mức, làm nát hàng chục cây trúc vô tội. Nhưng dần dần, hắn học được cách điều chỉnh Linh Lực, Kiếm Khí bao quanh Thanh Kiếm Cửu Thiên trở nên ổn định, thuần khiết, nhưng vẫn ẩn chứa sự sắc bén kinh người.
Một buổi sáng, Dương Thanh Yên đưa cho hắn một nhiệm vụ mới.
"Kiếm Khí của ngươi đã đủ vững vàng để đối phó với những kẻ Luyện Khí cấp thấp. Nhưng để đối mặt với Thiên La Điện, ngươi cần hiểu về Kiếm Ý. Hãy đi vào suối nước nóng đằng sau ngọn núi này," nàng chỉ tay về phía thượng nguồn, "và cố gắng duy trì Kiếm Khí bảo vệ quanh cơ thể trong vòng ba canh giờ. Suối đó được hình thành từ một mạch địa nhiệt cổ, mang theo nhiệt độ cao và áp lực Linh Khí lớn. Nếu thất bại, ngươi sẽ phải chịu đau đớn như bị hàng vạn kim châm chích vào da thịt."
Lăng Tiêu không hề do dự. Hắn biết, mỗi thử thách mà Sư phụ đặt ra đều là con đường duy nhất để hắn mạnh lên. Hắn nắm chặt Thanh Kiếm Cửu Thiên, đi đến suối nước nóng.
Suối nước nóng ở đây không phải là nơi để thư giãn. Nước suối có màu xanh ngọc, bốc hơi nghi ngút, và khi hắn nhúng chân xuống, một cơn đau rát dữ dội ập đến.
"Nóng quá!"
Hắn lập tức vận hành Cửu Thiên Tâm Quyết, Kiếm Khí màu xanh lam thanh khiết bao phủ toàn thân hắn. Dưới tác động của Kiếm Khí, hơi nóng bị đẩy lùi, cơ thể hắn cảm thấy dễ chịu hơn. Tuy nhiên, áp lực của nước suối mang theo Linh Khí nóng bỏng quá lớn, liên tục đập vào lớp Kiếm Khí, đòi hỏi hắn phải tiêu hao Linh Lực liên tục để duy trì.
Lăng Tiêu ngồi xuống, bắt đầu thử thách.
Ba canh giờ trôi qua trong cực hình. Hắn phải giữ cho tâm trí hoàn toàn trống rỗng, tập trung duy nhất vào việc duy trì lớp Kiếm Khí. Cứ mỗi lần tâm trí hắn lơ đãng, một luồng nhiệt mạnh mẽ lại xuyên qua lớp bảo vệ, đốt cháy da thịt hắn. Đến cuối cùng, khi hắn bước ra khỏi suối, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi, kiệt sức, nhưng đôi mắt hắn lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Hắn không chỉ hoàn thành thử thách, mà thông qua việc liên tục chiến đấu chống lại áp lực và nhiệt độ, Linh Lực trong Khí Hải của hắn đã được cô đọng một bước lớn. Hắn đã chạm đến ngưỡng Luyện Khí Tầng Bốn.
Cùng lúc Lăng Tiêu đang rèn luyện ý chí, ở một nơi cách nơi ẩn cư không xa, một gã đàn ông trung niên mặc áo bào đen đang rình rập. Hắn ta là Độc Thủ Quỷ, một đệ tử cấp cao của Thiên La Điện, tu vi đã đạt đến Luyện Khí Tầng Bảy, chuyên về ám sát và dùng độc.
Độc Thủ Quỷ đã theo dấu từ những Tinh Anh thất bại trong Chương 1, sử dụng một Phù Triện dò xét Hắc Khí. Hắn ta đã tìm thấy nơi Lăng Tiêu và Dương Thanh Yên ẩn náu—ngọn núi bị mây mù bao phủ, nơi Linh Khí dày đặc một cách bất thường.
"Thì ra Tiên Nữ đó là một Tiên Nhân ẩn dật. Nhưng đã ẩn cư lâu như vậy, chắc chắn Tu Vi đã suy giảm. Hậu duệ Cửu Thiên kia chỉ là một tiểu tử mới Luyện Khí cấp thấp. Chỉ cần ta hành động nhanh, lấy được Thanh Kiếm Cửu Thiên, Giáo Chủ sẽ trọng thưởng!" Độc Thủ Quỷ cười lạnh, đôi mắt hắn ánh lên sự tham lam.
Hắn ta không dám mạo hiểm đối đầu trực diện với Dương Thanh Yên, nhưng hắn biết Lăng Tiêu là mắt xích yếu nhất. Hắn quyết định sử dụng chiêu thức sở trường: Ám sát và Độc Dược.
Độc Thủ Quỷ ném ra ba viên Độc Dược Phù, chúng tan ra trong không khí, tạo thành một màn sương màu tím lan tỏa về phía căn nhà tranh. Đây là loại độc cấp thấp, không thể giết chết Tu Chân Giả cấp cao, nhưng đủ để làm tê liệt kinh mạch của Luyện Khí cấp thấp.
Đúng lúc đó, Lăng Tiêu bước ra từ suối nước nóng, cảm thấy tinh thần sảng khoái và Tu Vi tăng tiến. Hắn vừa bước đến cửa hang động, màn sương tím đã kịp chạm đến mũi hắn.
Lăng Tiêu hít phải một hơi, lập tức cảm thấy đau buốt và tê cứng, Linh Lực đang cuộn trào bỗng trở nên trì trệ.
"Độc? Kẻ thù!" Lăng Tiêu giật mình, lập tức rút lui và vận hành Linh Lực để thanh lọc độc tố. Hắn biết, đây là một cuộc tập kích.
"Phản ứng không tệ, nhưng đã quá muộn!"
Độc Thủ Quỷ xuất hiện từ lùm cây, tốc độ nhanh như tia chớp, lao thẳng đến. Hắn ta rút ra hai thanh ám khí tẩm độc, nhắm thẳng vào Lăng Tiêu.
"Tiểu tử, chịu chết đi! Thanh Kiếm Cửu Thiên là của Thiên La Điện!"
Lăng Tiêu đối diện với cường địch có Tu Vi Luyện Khí Tầng Bảy, trong khi bản thân vừa mới chạm ngưỡng Luyện Khí Tầng Bốn và đang bị trúng độc nhẹ. Hắn không còn đường lui.
Hắn hét lớn: "Sư Phụ!"
Nhưng Dương Thanh Yên không hề xuất hiện. Nàng đang ngồi tĩnh tọa trong căn nhà tranh, vẻ mặt bình thản, dường như không hề nghe thấy. Đây chính là bài kiểm tra thực sự đầu tiên của nàng.
Lăng Tiêu hiểu ra. Hắn phải tự mình chiến đấu.
Hắn cố gắng vận chuyển Linh Lực vào cánh tay, dùng hết sức bình sinh rút Thanh Kiếm Cửu Thiên ra khỏi vỏ. Mặc dù bị ảnh hưởng bởi độc tố, nhưng Thiên Phẩm Độc Nhất Kiếm Căn và huyết mạch Cổ Tông đã tự động chống lại Độc Khí, giúp hắn duy trì được 70% sức mạnh.
"Thức Kiếm, Ý chí!"
Lăng Tiêu không sử dụng bất kỳ chiêu thức hoa mỹ nào. Hắn chỉ dùng một nhát chém thẳng, đơn giản nhưng ẩn chứa sự cô đọng của Kiếm Ý. Lớp Kiếm Khí màu xanh lam bao quanh thanh kiếm bỗng trở nên sắc bén và dữ dội hơn bao giờ hết, như một lưỡi dao được mài bén bằng ý chí.
KENG!
Thanh Kiếm Cửu Thiên va chạm với hai thanh ám khí. Kiếm Khí mạnh mẽ của Cổ Tông đã áp đảo hoàn toàn Linh Lực của Độc Thủ Quỷ. Hai thanh ám khí bị Kiếm Khí làm tan chảy ngay lập tức. Độc Thủ Quỷ bị lực phản chấn hất văng ra xa, khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Sao có thể?! Luyện Khí Tầng Bốn làm sao có thể đánh bại Luyện Khí Tầng Bảy?!" Độc Thủ Quỷ gầm lên. Hắn không biết rằng, sức mạnh của Lăng Tiêu không đến từ Tu Vi, mà đến từ huyết mạch Cửu Thiên và thần khí Thanh Kiếm Cửu Thiên.
Lăng Tiêu không cho hắn cơ hội nghỉ ngơi. Hắn biết mình không thể kéo dài trận chiến. Hắn lao tới, sử dụng toàn bộ tốc độ và sức mạnh của Luyện Khí Tầng Bốn, liên tục thực hiện những nhát chém Thức Kiếm đơn giản nhưng mạnh mẽ.
Độc Thủ Quỷ bắt đầu luống cuống. Hắn ta dùng tay áo tạo ra một màn hắc khí độc dày đặc, cố gắng che mắt Lăng Tiêu và dùng độc tấn công.
Lăng Tiêu nhắm mắt lại. Hắn không tin vào mắt mình, hắn tin vào Kiếm Ý.
"Kiếm Khí Cửu Thiên, Thanh Tẩy!"
Hắn tập trung Linh Lực vào thanh kiếm, Kiếm Khí bùng nổ mạnh mẽ. Luồng Kiếm Khí thanh khiết như nước suối, lập tức xua tan màn Hắc Khí độc. Thanh Kiếm Cửu Thiên, dù bị phong ấn, vẫn là khắc tinh của mọi loại tà thuật và độc dược của Thiên La Điện.
Trong khoảnh khắc màn sương tan biến, Lăng Tiêu nhìn thấy Độc Thủ Quỷ đang chuẩn bị ném thêm một túi độc dược.
Đây là cơ hội duy nhất.
Lăng Tiêu dồn toàn bộ sức mạnh vào cú chém cuối cùng. Hắn không chỉ chém bằng Linh Lực, mà bằng tất cả sự căm phẫn đối với Thiên La Điện, sự quyết tâm bảo vệ Sư phụ và trấn Thanh Thủy.
VÙ!
Một luồng Kiếm Khí màu xanh lam sắc bén, hình thành như một lưỡi liềm khổng lồ, lao thẳng vào Độc Thủ Quỷ.
Độc Thủ Quỷ không kịp phòng thủ, chỉ kịp hét lên một tiếng đau đớn. Kiếm Khí không làm hắn ta tan biến, nhưng nó cắt đứt toàn bộ kinh mạch và đan điền của hắn ta, khiến hắn ta bị phế bỏ Tu Vi, ngã gục xuống đất.
Lăng Tiêu thở dốc, đứng thẳng. Mặc dù mệt mỏi, nhưng trong ánh mắt hắn giờ đây đã có sự tự tin và lạnh lùng của một Kiếm Giả thực thụ.
Hắn bước đến gần Độc Thủ Quỷ đang nằm quằn quại.
"Ngươi... ngươi là ai... Tại sao lại có Kiếm Khí Cửu Thiên?!" Độc Thủ Quỷ thều thào, khuôn mặt tái mét vì kinh hoàng.
"Ta là người mà các ngươi truy sát," Lăng Tiêu đáp, giọng nói trầm tĩnh, không một chút run sợ. Hắn dùng mũi kiếm gạt đi lớp áo bào đen, lộ ra ấn ký đầu lâu của Thiên La Điện.
"Mang tin nhắn này về cho Giáo Chủ Thiên La Điện," Lăng Tiêu nói, lạnh lùng rút Thanh Kiếm Cửu Thiên khỏi người Độc Thủ Quỷ, chỉ để lại một kẻ phế nhân. "Cửu Thiên Cổ Tông... sẽ trở lại!"
Sau khi trói Độc Thủ Quỷ lại bằng một sợi dây rừng và để hắn ta nằm đó, Lăng Tiêu quay trở lại căn nhà tranh.
Dương Thanh Yên đã đứng ở cửa, mỉm cười.
"Ngươi đã hoàn thành bài kiểm tra của mình, Thiếu Chủ," nàng nói. "Chiến đấu thực tế là lò luyện tốt nhất. Ngươi đã dùng Kiếm Ý của mình để đẩy lùi Độc Khí, và dùng sức mạnh của Kiếm Căn để đánh bại một kẻ có Tu Vi cao hơn."
"Sư phụ, tại sao người không ra tay?" Lăng Tiêu hỏi, giọng có chút trách móc.
"Nếu ta ra tay, ngươi sẽ mãi mãi dựa dẫm vào ta," Dương Thanh Yên đáp, điềm tĩnh. "Kiếm Đạo Cửu Thiên là con đường cô độc. Ngươi phải học cách đối mặt với cái chết một mình. Hơn nữa..." Nàng nhìn ra xa, về phía dãy núi trùng điệp. "Cuộc chiến của ngươi giờ mới chỉ bắt đầu. Kẻ ngươi vừa đánh bại là một đệ tử cấp thấp của Thiên La Điện. Tứ Đại Hộ Pháp mà chúng ta đã nhắc đến, mỗi người đều là cường giả Kim Đan và Nguyên Anh. Ngươi cần phải mạnh hơn nữa, và phải nhanh hơn nữa."
Nàng tiến lại gần Lăng Tiêu, đặt tay lên vai hắn. "Ngươi đã đạt đến Luyện Khí Tầng Bốn. Mười ngày tới, ta sẽ dạy ngươi chiêu thức thứ hai của Kiếm Đạo Cửu Thiên: Linh Kiếm Phá Trận—chiêu thức cho phép ngươi dùng Kiếm Khí để vượt qua trận pháp và bẫy rập. Sau đó, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này. Đã đến lúc ngươi đi vào Tu Chân Giới, gia nhập Tông Môn Thanh Vân, và tham gia Đại Hội Tu Chân để tìm kiếm manh mối về Tam Sinh Ngọc Quyết."
Lăng Tiêu gật đầu, ánh mắt đầy kiên định. Hắn biết, cánh cửa của một thế giới mới đã mở ra trước mắt hắn, và hắn đã sẵn sàng bước vào.