thanh kiếm cửu thiên

Chương 6: Thử Thách Mê Cung Thanh Vân


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh bình minh xé tan màn sương sớm, chiếu rọi lên ngọn núi Thanh Vân hùng vĩ. Dưới chân núi, hàng ngàn thanh niên tu luyện đã tập trung tại một bãi đất rộng lớn, tâm trạng căng thẳng và háo hức. Trước mặt họ là một cổng đá cổ kính, bị bao phủ bởi lớp mây mù dày đặc, chính là lối vào Mê Cung Thanh Vân.

Lăng Tiêu đứng cạnh An Tịnh. Cô gái Luyện Khí Tầng Ba này vẫn còn run rẩy, nhưng ánh mắt đã ánh lên sự quyết tâm.

Một vị Trưởng lão mặc áo bào xanh lam, Tu Vi đã đạt đến Kim Đan Trung Kỳ, bay lên không trung. Giọng nói uy nghiêm của ông vang vọng khắp không gian:

"Bài kiểm tra Sơ Tuyển 'Mê Cung Thanh Vân' sẽ kéo dài một ngày. Nhiệm vụ của các ngươi là vượt qua mê cung, đánh bại hoặc tránh né Linh Thú và các cạm bẫy trận pháp. Người tìm thấy và mang ra được Linh Phù Cổ Tông—một lá bùa đặc biệt nằm ở trung tâm mê cung—sẽ được chọn làm Ngoại Môn Đệ Tử. Những người ra khỏi mê cung trong thời gian quy định nhưng không có Linh Phù sẽ là Hậu Bị Đệ Tử. Bắt đầu!"

Cổng đá từ từ mở ra. Hàng ngàn người lao vào trong, tạo nên một sự hỗn loạn.

"An Tịnh, đi sát bên ta!" Lăng Tiêu nắm tay An Tịnh, không lao đi quá nhanh. Hắn nhắm mắt lại trong giây lát, vận hành Linh Kiếm Phá Trận. Kiếm Ý bao bọc hắn, và ngay lập tức, mê cung trong mắt hắn không còn là những vách đá xoắn ốc mà là những luồng Linh Khí hỗn loạn.

Hắn dễ dàng nhận ra đâu là lối đi chính xác, nơi Linh Khí lưu chuyển mạnh nhất và đâu là những ngõ cụt đầy cạm bẫy.

"Lăng Tiêu, chúng ta rẽ phải! Đó là lối ngắn nhất!" An Tịnh dựa vào bản năng của mình, nhưng Lăng Tiêu lắc đầu.

"Không, Linh Khí ở đó bị bóp méo, là một Trận Pháp Tê Liệt. Rẽ trái!"

Lăng Tiêu dẫn An Tịnh rẽ vào một con đường có vẻ dài hơn nhưng hoàn toàn an toàn. Họ nhanh chóng vượt qua hàng trăm người đang chật vật với những ngõ cụt và ảo ảnh.

Tuy nhiên, sự nổi bật của họ đã thu hút sự chú ý. Ở phía sau, Lôi Minh—tên đệ tử Bạch Ưng Bang Luyện Khí Tầng Sáu mà Lăng Tiêu đã gặp ở Bách Linh Thành—đang tức giận truy đuổi. Lôi Minh đi cùng hai đồng môn, cả ba đều đã đạt Luyện Khí Tầng Sáu, có thực lực vượt trội so với hầu hết các thí sinh.

"Tên tạp chủng đó! Hắn ta không chỉ nhanh hơn ta, mà còn đi đúng đường một cách khó hiểu!" Lôi Minh nghiến răng. "Nhất định là hắn có một loại Pháp Khí dò xét nào đó. Phải cướp nó! Đuổi theo!"

Mê Cung Thanh Vân không chỉ là một bài kiểm tra tốc độ, mà còn là một đấu trường sinh tử. Lăng Tiêu và An Tịnh nhanh chóng gặp phải thử thách thực sự đầu tiên: một nhóm Huyễn Ảnh Linh Thú cấp Luyện Khí Tầng Ba.

An Tịnh, chuyên về Luyện Dược, ít có kinh nghiệm chiến đấu. Cô rút ra một tấm Phù Chú Hỏa Diễm, nhưng chỉ kịp phóng ra một ngọn lửa yếu ớt.

"Lùi lại!"

Lăng Tiêu rút Thanh Kiếm Cửu Thiên ra khỏi vỏ một nửa. Chỉ một nửa thanh kiếm lộ ra, nhưng luồng Kiếm Khí Cửu Thiên màu xanh lam đã bùng lên mạnh mẽ. Hắn không dùng chiêu thức Phá Trận, mà là Thức Kiếm đã được rèn luyện tỉ mỉ.

VÙ!

Kiếm Khí không cần tiếp xúc vật lý, nó tạo thành một cơn lốc sắc bén, quét ngang qua các Huyễn Ảnh Linh Thú. Các Linh Thú lập tức tan biến, chỉ để lại một luồng Linh Khí hỗn loạn.

"Kiếm Khí mạnh quá!" An Tịnh kinh ngạc. Lăng Tiêu không chỉ là Luyện Khí Tầng Bốn, mà sức mạnh hắn phát ra còn vượt xa Luyện Khí Tầng Bảy.

"Chúng ta phải nhanh lên," Lăng Tiêu nói, cất kiếm. "Việc dùng Kiếm Khí sẽ thu hút sự chú ý."

Ngay khi họ vừa rẽ vào một lối đi hẹp, một luồng Hắc Khí độc lan tỏa, bao trùm lối thoát.

"Là Trận Pháp Độc Tố! Ta trúng độc rồi!" An Tịnh hét lên, cơ thể cô lập tức yếu đi, Linh Căn Mộc của cô không thể chống lại loại độc này.

"Đừng sợ! Đó là bẫy của con người!"

Lôi Minh và hai đồng môn xuất hiện từ vách đá.

"Haha! Tên tạp chủng, ngươi tưởng ngươi là ai? Đây là mê cung, nơi luật lệ không tồn tại!" Lôi Minh cười khẩy. "Độc Tố Mê Khí này đủ làm tê liệt Luyện Khí Tầng Sáu. Ngươi và con nhỏ này sẽ là mồi ngon cho chúng ta!"

Lăng Tiêu đặt An Tịnh xuống, bao bọc cô bằng một lớp Linh Lực để trì hoãn tác dụng của độc. Hắn nhìn thẳng vào Lôi Minh.

"Các ngươi quá yếu ớt để cản đường ta."

Lôi Minh giận dữ: "Lên! Cướp Pháp Khí dò xét và giết hắn!"

Ba tên đệ tử Bạch Ưng Bang lao vào tấn công Lăng Tiêu bằng Pháp Khí và Bùa Chú. Lăng Tiêu biết, hắn không thể dùng Thanh Kiếm Cửu Thiên quá lộ liễu. Hắn chỉ còn cách sử dụng triệt để Linh Kiếm Phá Trận và tốc độ.

Lăng Tiêu nhắm mắt, Kiếm Ý bùng nổ.

"Linh Kiếm Phá Trận, Phá Khí!"

Hắn không tấn công Lôi Minh, mà tập trung Kiếm Khí vào điểm yếu của Trận Pháp Độc Tố—một viên Linh Thạch bị chôn dưới đất gần đó.

Lăng Tiêu tung ra một cú đấm Kiếm Khí bằng tay. Cú đấm không mạnh, nhưng cực kỳ sắc bén và chính xác, xuyên qua lớp đất đá, đánh trúng viên Linh Thạch.

RẮC!

Viên Linh Thạch vỡ tan. Trận Pháp Độc Tố lập tức bị phá hủy, màn Hắc Khí tan biến.

Lôi Minh kinh hãi, tất cả các Pháp Khí tấn công Lăng Tiêu đều mất đi sự hỗ trợ của Linh Khí, trở nên yếu ớt.

Lăng Tiêu nhân cơ hội này, dùng tốc độ của mình để tránh né, sau đó tung ra hai đòn Thức Kiếm bằng tay không vào bụng hai đồng môn của Lôi Minh. Cú đánh không gây tử vong, nhưng đủ mạnh để làm họ bất tỉnh ngay lập tức.

Chỉ còn lại Lôi Minh. Hắn ta rút ra một thanh kiếm Pháp Khí, run rẩy tấn công Lăng Tiêu.

"Ngươi... Ngươi là quái vật!"

"Ngươi quá yếu," Lăng Tiêu đáp.

Hắn rút Thanh Kiếm Cửu Thiên ra một chút nữa, chỉ để lộ phần chuôi kiếm được bọc Kiếm Khí. Lăng Tiêu vung nhẹ. Một luồng Kiếm Khí thuần khiết, màu xanh lam bùng lên như một ngọn lửa.

BỐP!

Thanh kiếm Pháp Khí của Lôi Minh bị Kiếm Khí đánh trúng, vỡ tan thành mảnh vụn. Bản thân Lôi Minh bị hất văng vào vách đá, bất tỉnh nhân sự, đan điền bị chấn động nhẹ.

Lăng Tiêu cất kiếm. Hắn không có thời gian để trừng phạt thêm. Hắn quay lại chỗ An Tịnh.

"An Tịnh, ta không thể đi cùng ngươi nữa. Mê cung này nguy hiểm hơn ta tưởng, và sự hiện diện của ta sẽ chỉ khiến ngươi gặp thêm kẻ thù. Ngươi phải tự đi. Linh Căn Mộc của ngươi có thể giúp ngươi cảm nhận được Linh Khí tự nhiên, cố gắng tìm lối thoát!"

Lăng Tiêu trao cho An Tịnh hai viên Bão Khí Hoàn, giúp cô hồi phục Linh Lực.

"Lăng Tiêu, ngươi..." An Tịnh nước mắt lưng tròng, biết rằng việc đi cùng hắn là quá nguy hiểm.

"Hẹn gặp lại ở Tông Môn Thanh Vân," Lăng Tiêu nói, rồi xoay người, lao nhanh vào sâu trong mê cung.

Sau khi chia tay An Tịnh, Lăng Tiêu bắt đầu tăng tốc. Hắn biết, nếu muốn tìm kiếm Linh Phù Cổ Tông, hắn phải đi vào khu vực trung tâm—nơi có cường giả và Linh Thú mạnh hơn.

Hắn bắt đầu chạm trán với các Linh Thú cấp Luyện Khí Tầng Năm và Tầng Sáu. Lăng Tiêu không còn ngại ngần, hắn rút Thanh Kiếm Cửu Thiên ra một đoạn ngắn hơn, sử dụng Thức Kiếm và sự cô đọng Kiếm Khí để chiến đấu.

Mỗi trận chiến là một lần rèn luyện. Hắn liên tục bị thương nhẹ, Linh Lực tiêu hao cực lớn, nhưng Kiếm Ý của hắn càng lúc càng sắc bén. Hắn đẩy bản thân đến giới hạn, vượt qua sự mệt mỏi và đau đớn.

Trong lúc đối phó với một con Thạch Giáp Thú cấp Luyện Khí Tầng Sáu, Lăng Tiêu cảm thấy một luồng Linh Lực ấm áp cuộn trào từ Khí Hải. Sự tiêu hao và tái tạo Linh Lực liên tục đã giúp hắn phá vỡ rào cản.

ẦM!

Màn sương Linh Khí quanh hắn bùng nổ, sau đó cô đọng lại một cách mạnh mẽ. Lăng Tiêu đã đột phá thành công!

Luyện Khí Tầng Năm!

Sức mạnh của hắn tăng lên đáng kể. Hắn dễ dàng chém tan Thạch Giáp Thú bằng một nhát Kiếm Khí duy nhất.

Lúc này, Lăng Tiêu đã đi sâu vào khu vực trung tâm. Trận pháp ở đây phức tạp hơn nhiều. Hắn phải liên tục sử dụng Linh Kiếm Phá Trận để nhìn thấu những cạm bẫy huyễn ảnh nguy hiểm. Hắn nhìn thấy những thí sinh khác bị lạc, bị thương, hoặc bị tấn công bởi những cường giả Luyện Khí Tầng Bảy, Tầng Tám.

Cuối cùng, hắn đến được một khu vực trống trải ở trung tâm mê cung. Ở đó, một chiếc bệ đá cổ kính đang đặt một lá bùa màu vàng nhạt, phát ra ánh sáng dịu nhẹ—chính là Linh Phù Cổ Tông.

Nhưng không chỉ có hắn. Một thiếu niên khác, có Tu Vi Luyện Khí Tầng Chín (gần đạt đến Trúc Cơ), đang đứng gác. Hắn ta mặc áo bào lụa, vẻ mặt kiêu ngạo, tên là Âu Dương Phi.

"Ồ, một tên Luyện Khí Tầng Năm cũng có thể đến được đây sao? Ngươi có vẻ nhanh nhẹn đấy," Âu Dương Phi nhếch mép. "Nhưng Linh Phù này là của ta. Ngươi hãy ngoan ngoãn quay về khu Hậu Bị Đệ Tử của mình đi."

"Ta không rảnh để đùa giỡn với ngươi. Tránh ra!" Lăng Tiêu lạnh lùng nói.

Âu Dương Phi giận dữ, rút ra một cây Quạt Sắt, phóng ra những luồng Phong Khí sắc bén. "Ngươi dám vô lễ với ta? Ta sẽ dạy cho ngươi một bài học!"

Trận chiến cuối cùng bùng nổ. Âu Dương Phi có Tu Vi cao hơn gấp nhiều lần, Phong Khí của hắn ta mạnh mẽ và dồn dập.

Lăng Tiêu bị đẩy vào thế phòng thủ. Hắn không thể dùng Thanh Kiếm Cửu Thiên triệt để. Hắn chỉ còn cách tận dụng tốc độ, Kiếm Ý và sự chính xác của mình. Hắn liên tục né tránh, chỉ dùng Thức Kiếm để chống đỡ.

"Kiếm Khí của ngươi quá sắc bén, nhưng Linh Lực của ngươi không đủ!" Âu Dương Phi cười lớn.

Lăng Tiêu biết mình không thể kéo dài. Hắn đợi đối thủ tung ra đòn mạnh nhất—một luồng Phong Long cuồng nộ.

"Linh Kiếm Phá Trận, Phá Hư!"

Lăng Tiêu không tấn công trực diện. Hắn dùng một chút Kiếm Ý Cửu Thiên để nhìn thấu điểm yếu của Phong Long—một điểm Linh Khí dao động rất nhỏ. Hắn tập trung Kiếm Khí vào đầu ngón tay, tung ra một luồng Kiếm Khí mỏng như sợi chỉ, cực kỳ nhanh chóng và ẩn giấu.

Kiếm Khí xuyên qua điểm yếu của Phong Long. Pháp Khí mạnh mẽ của Âu Dương Phi lập tức bị rối loạn, Phong Long tan biến.

Trong khoảnh khắc đối thủ kinh ngạc, Lăng Tiêu lao đến, tốc độ nhanh hơn cả Luyện Khí Tầng Chín. Hắn giật lấy Linh Phù Cổ Tông từ bệ đá, sau đó đạp vào ngực Âu Dương Phi, hất hắn ta văng ra xa.

"Cảm ơn đã nhường đường!"

Lăng Tiêu nắm chặt Linh Phù, lao thẳng về phía cổng ra của mê cung. Cổng đá đang dần đóng lại, chỉ còn vài phút nữa là hết thời gian. Hắn sử dụng tốc độ tối đa của Luyện Khí Tầng Năm, cuối cùng, hắn vọt qua cánh cổng chỉ trong tích tắc.

Hắn thở dốc, đứng vững. Hắn đã thành công.

Lăng Tiêu nhìn lại đám đông đang ùa vào. Hắn không thấy An Tịnh. Có lẽ cô ấy đã ra ngoài bằng một lối thoát Hậu Bị khác, hoặc tệ hơn...

"Ta phải cố gắng hơn nữa để bảo vệ những người ta quan tâm," Lăng Tiêu thầm hạ quyết tâm, nắm chặt Linh Phù Cổ Tông trong tay. Hắn đã trở thành Ngoại Môn Đệ Tử của Tông Môn Thanh Vân.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×