Lăng Tiêu bước ra khỏi cổng mê cung, Linh Phù Cổ Tông trong tay hắn vẫn còn tỏa ra ánh sáng ấm áp. Hắn là một trong số ít những người đầu tiên hoàn thành thử thách, và là người duy nhất mang ra được Linh Phù Cổ Tông.
Vị Trưởng lão Kim Đan Trung Kỳ, người đã giám sát kỳ thi, nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt đầy ngạc nhiên và hứng thú.
"Tên ngươi là Lăng Tiêu, Luyện Khí Tầng Năm?"
"Vâng, Trưởng lão," Lăng Tiêu đáp, vẻ mặt điềm tĩnh.
Vị Trưởng lão mỉm cười. "Ngươi là người đầu tiên tìm thấy Linh Phù Cổ Tông. Trong số hơn ba ngàn thí sinh, chỉ có ngươi thành công. Ta là Dịch Trưởng lão, người phụ trách ngoại môn. Kể từ giây phút này, ngươi chính thức là Ngoại Môn Đệ Tử của Tông Môn Thanh Vân."
Sự kiện này lập tức gây xôn xao. Hàng ngàn thí sinh đang chờ đợi đều quay sang nhìn Lăng Tiêu. Một tên Luyện Khí Tầng Năm lại vượt qua hàng loạt thiên tài Luyện Khí Tầng Bảy, Tầng Tám, thậm chí là Tầng Chín, để giành lấy Linh Phù Cổ Tông? Điều này nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Đặc biệt, Âu Dương Phi, người vừa bị Lăng Tiêu đánh bại và bị thương nhẹ, chật vật bước ra khỏi cổng mê cung. Hắn ta nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt căm hận tột độ, nhưng không dám làm gì vì Dịch Trưởng lão đang ở đó.
"Dịch Trưởng lão!" Âu Dương Phi nghiến răng. "Hắn ta gian lận! Hắn ta chắc chắn có Pháp Khí dò xét cao cấp!"
Dịch Trưởng lão chỉ cười lạnh: "Mê Cung Thanh Vân là trận pháp cổ kính, được kiểm soát bởi Tông Chủ. Không có Pháp Khí nào có thể hoạt động hiệu quả bên trong, trừ khi ngươi có thực lực tuyệt đối. Âu Dương Phi, ngươi đã đạt Luyện Khí Tầng Chín, nhưng lại bị một Luyện Khí Tầng Năm vượt mặt. Hãy tự xem xét lại bản thân."
Lời nói của Dịch Trưởng lão khiến Âu Dương Phi phải câm nín, nhưng ánh mắt hắn ta với Lăng Tiêu càng thêm độc địa.
Lễ nhập môn diễn ra đơn giản và nhanh chóng. Lăng Tiêu cùng khoảng ba mươi người khác (những người có Tu Vi từ Luyện Khí Tầng Sáu trở lên, vượt qua mê cung trong thời gian ngắn) được công nhận là Ngoại Môn Đệ Tử. Hàng trăm người khác trở thành Hậu Bị Đệ Tử.
Lăng Tiêu được dẫn đến Khu Ngoại Viện của Tông Môn. Khu vực này nằm ở sườn dưới của ngọn núi, với hơn trăm ngôi nhà đá nhỏ nằm rải rác. Mỗi đệ tử được cấp một căn phòng riêng biệt. Linh Khí ở đây tuy không dồi dào bằng Khu Nội Môn trên đỉnh núi, nhưng vẫn đủ để tu luyện.
Lăng Tiêu nhận được:
Một bộ áo bào Ngoại Môn màu xanh xám, có thêu mây trắng.
Một Lệnh Bài Thân Phận bằng ngọc, dùng để ra vào Tông Môn và tích lũy Công Huân Điểm (Contribution Points).
Một quyển Cơ Sở Tâm Pháp, chứa đựng những kiến thức tu luyện cơ bản nhất của Tông Môn Thanh Vân.
Trong phòng riêng của mình, Lăng Tiêu ngồi xuống, cảm nhận Linh Khí lưu chuyển. Mặc dù là Tông Môn chính đạo, nhưng tâm pháp cơ sở quá bình thường, không thể sánh bằng Cửu Thiên Tâm Quyết của hắn.
Hắn kiểm tra Cơ Sở Tâm Pháp một cách hờ hững rồi cất đi. Mục tiêu của hắn là sử dụng vỏ bọc đệ tử Ngoại Môn để tu luyện Cửu Thiên Tâm Quyết, đồng thời tìm kiếm manh mối về Tam Sinh Ngọc Quyết.
"Công Huân Điểm," Lăng Tiêu lẩm bẩm. Hắn rút Lệnh Bài ra, nghiên cứu nội dung. Công Huân Điểm là đơn vị tiền tệ chính trong Tông Môn, dùng để đổi lấy Linh Dược, Pháp Khí, Công Pháp cao cấp, hoặc thậm chí là quyền vào các khu vực tu luyện đặc biệt.
Lăng Tiêu nhận ra, nếu muốn tìm kiếm manh mối về Tam Sinh Ngọc Quyết, hắn phải nâng cao Tu Vi nhanh chóng, đồng thời phải tích lũy thật nhiều Công Huân Điểm để đổi lấy những thông tin bí mật.
Buổi tối, Lăng Tiêu ra khỏi phòng, đi dạo quanh Khu Ngoại Viện. Hắn đến Công Đức Đường (Hội trường Công Huân) để xem các nhiệm vụ có thể thực hiện.
Công Đức Đường là một tòa nhà lớn, bên trong có một bức tường đá khổng lồ, trên đó khắc vô số nhiệm vụ: "Thu thập Mộc Linh Thảo ở rừng Thanh Phong (10 Công Huân Điểm)", "Trừ khử Yêu Thú cấp Luyện Khí Tầng Sáu tại sơn cốc Hắc Ám (50 Công Huân Điểm)", "Trợ giúp Luyện Dược Sư luyện chế đan dược (15 Công Huân Điểm/ngày)".
Lăng Tiêu đang chăm chú xem xét các nhiệm vụ, tính toán cách kiếm Công Huân Điểm nhanh nhất, thì một luồng khí lạnh lẽo đột ngột ập đến.
"Tên tạp chủng, ngươi dám đứng đây nghênh ngang sao?"
Lăng Tiêu quay lại. Chính là Âu Dương Phi. Hắn ta đã thay y phục và dẫn theo hai đệ tử Ngoại Môn khác, cả hai đều có Tu Vi Luyện Khí Tầng Bảy. Rõ ràng, Âu Dương Phi đã dùng ảnh hưởng của gia tộc hắn (một thế lực nhỏ bên ngoài Tông Môn) để lôi kéo đồng minh.
"Ta đứng ở đây, có liên quan gì đến ngươi?" Lăng Tiêu thản nhiên đáp.
Âu Dương Phi cười lớn, vẻ mặt đầy sự đe dọa. "Trong mê cung, ngươi dùng thủ đoạn bẩn thỉu để thắng ta. Ngoại Môn không phải là mê cung, nơi đây có luật lệ. Ta muốn thách đấu công khai với ngươi, Lôi Đài Sinh Tử. Ngươi dám không?"
Thách đấu Lôi Đài Sinh Tử là một truyền thống tàn nhẫn của các Tông Môn, nơi đệ tử có thể giải quyết ân oán cá nhân mà không bị Tông Môn trừng phạt (trừ khi có người chết).
"Lôi Đài Sinh Tử?" Lăng Tiêu nhếch mép, ánh mắt lạnh đi. "Ngươi là Luyện Khí Tầng Chín, ta là Luyện Khí Tầng Năm. Ngươi nghĩ ta sẽ chấp nhận sao?"
"Ngươi sợ sao?" Âu Dương Phi khiêu khích. "Nếu ngươi không dám nhận, hãy quỳ xuống, dập đầu xin lỗi ta ba cái, và giao ra tất cả Linh Thạch ngươi có. Nếu không, ta sẽ khiến cuộc sống của ngươi ở Thanh Vân Tông này trở thành địa ngục!"
Hai đệ tử Luyện Khí Tầng Bảy đứng sau Âu Dương Phi vận Linh Lực, tạo ra một áp lực mạnh mẽ lên Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu cảm nhận được sự áp chế, nhưng Kiếm Ý Cửu Thiên trong người hắn lập tức đối kháng, áp lực đó tan biến. Hắn không thể chấp nhận thách đấu, vì điều đó quá mạo hiểm và sẽ lộ ra quá nhiều bí mật. Nhưng hắn cũng không thể nhún nhường.
"Âu Dương Phi," Lăng Tiêu nói, giọng nói nhỏ nhưng đầy uy lực. "Ta không muốn lãng phí thời gian với ngươi. Nếu ngươi muốn Công Huân Điểm, hãy đi làm nhiệm vụ. Nếu ngươi muốn chiến đấu... thì chúng ta đấu một chiêu duy nhất."
Hắn bước lên một bước, Kiếm Ý từ người hắn bùng phát. Không có Kiếm Khí màu xanh lam, chỉ có một luồng Kiếm Ý thuần khiết, sắc bén đến mức khiến không khí xung quanh rung động.
"Ngươi... Ngươi đã dám đột phá đến Kiếm Ý rồi sao?!" Âu Dương Phi kinh hãi lùi lại.
Trong Tu Chân Giới, việc một đệ tử Luyện Khí Tầng Năm lĩnh ngộ được Kiếm Ý là điều gần như không thể. Kiếm Ý là lĩnh vực chỉ dành cho các cường giả Kim Đan trở lên.
"Nếu ngươi có thể đỡ được chiêu này của ta mà không cần Pháp Khí, ta sẽ coi như chưa từng gặp ngươi," Lăng Tiêu nói, đưa ngón tay ra, chỉ thẳng vào Âu Dương Phi.
Ngón tay hắn không có Linh Lực, nhưng lại chứa đựng một sự uy hiếp tinh thần khủng khiếp. Đó là một đòn Kiếm Ý Thức Hồn, một chiêu thức bí mật mà Dương Thanh Yên chưa từng dạy hắn, mà hắn tự lĩnh ngộ được trong trận chiến với Âu Dương Phi ở Mê Cung.
Âu Dương Phi cảm thấy linh hồn mình như bị Kiếm Ý sắc bén cắt qua. Hắn ta toát mồ hôi lạnh, không dám cử động. Hắn biết, nếu hắn ta đỡ, hắn ta sẽ bị Kiếm Ý phá hủy Hồn Hải.
"Hừ! Ngươi giỏi lắm!" Âu Dương Phi nghiến răng, thu lại áp lực. "Hôm nay ta sẽ tha cho ngươi. Nhưng Ngoại Môn còn rất nhiều cường giả. Ngươi hãy liệu hồn!"
Nói rồi, hắn ta dẫn hai đồng môn bỏ đi.
Lăng Tiêu thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã thắng một chiến thắng hoàn hảo: dùng uy thế và bí mật để dọa lùi đối thủ, không cần lộ ra sức mạnh thực sự.
Ngày hôm sau, Lăng Tiêu đến một khu vực Luyện Dược ở rìa Ngoại Viện. Hắn cần tìm kiếm An Tịnh để hỏi thăm về tình hình của cô.
Hắn tìm thấy An Tịnh đang lúi húi nhặt thảo dược trong một vườn thuốc nhỏ. Cô ấy đã được nhận làm Hậu Bị Đệ Tử nhờ Linh Căn Mộc và kinh nghiệm về thảo dược.
"An Tịnh!"
"Lăng Tiêu!" An Tịnh vui mừng khi thấy hắn. "Ngươi... ngươi thực sự đã trở thành Ngoại Môn Đệ Tử rồi sao? Ta nghe nói ngươi đã giành được Linh Phù Cổ Tông!"
"May mắn mà thôi," Lăng Tiêu khiêm tốn. Hắn hỏi thăm về tình hình của cô.
An Tịnh nói: "Ta được phân công chăm sóc vườn Linh Dược và hỗ trợ các Luyện Dược Sư. Vất vả, nhưng Linh Khí ở đây giúp ta tu luyện. Ta đã chạm đến ngưỡng cửa Luyện Khí Tầng Bốn rồi! Chỉ cần ta cố gắng, ta vẫn có thể trở thành đệ tử chính thức."
Lăng Tiêu mỉm cười. "Ngươi có Linh Căn Mộc và sự chăm chỉ. Nhất định ngươi sẽ thành công."
Hắn biết, An Tịnh không có dã tâm chiến đấu, nhưng lại có thiên phú về Luyện Dược. Đây là một con đường khác để tồn tại trong Tu Chân Giới.
"Lăng Tiêu, ngươi không sao chứ? Ta nghe nói Âu Dương Phi đang tìm ngươi?" An Tịnh lo lắng hỏi.
"Không sao. Hắn ta không đủ tư cách để làm ta bận tâm," Lăng Tiêu trấn an.
Lăng Tiêu quyết định, để đảm bảo an toàn cho bản thân và có tài nguyên tu luyện, hắn phải chấp nhận rủi ro.
Hắn quay lại Công Đức Đường và chọn một nhiệm vụ có độ khó trung bình: "Thủ Hộ Cổ Mạch Linh Tuyền trong ba ngày, tránh xa sự quấy phá của Hắc Lang." (50 Công Huân Điểm)
Nhiệm vụ này không quá nguy hiểm, nhưng lại yêu cầu Tu Vi Luyện Khí Tầng Sáu. Lăng Tiêu, với Tu Vi Luyện Khí Tầng Năm, chấp nhận mạo hiểm.
"Ta cần Công Huân Điểm, và ta cần chiến đấu thực tế để đẩy Tu Vi lên Luyện Khí Tầng Sáu," Lăng Tiêu thầm hạ quyết tâm.
Ngày mai, hắn sẽ bước ra khỏi Tông Môn, đối mặt với thế giới bên ngoài lần nữa.