thanh xuân

Chương 16: Cánh cửa khép hờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày sau đó, Duyên sống như kẻ lạc lối giữa vòng vây vô hình. Mỗi bước đi, mỗi lời nói đều như có hàng trăm con mắt dõi theo. Minh kiểm soát cô chặt chẽ đến mức ngay cả việc đi siêu thị cũng phải báo giờ về. Điện thoại của cô, anh giữ chìa khóa kiểm soát. Thậm chí, có những đêm Minh bất ngờ xuất hiện ở trước cổng chỗ cô làm thêm, chỉ để “đảm bảo” rằng Duyên không gặp Khang.

Duyên cảm thấy nghẹt thở. Mỗi lần ánh mắt Minh hướng đến, không còn là sự âu yếm ngày xưa, mà là một sợi dây vô hình trói buộc, khiến cô dần mất đi chính mình.

Một đêm, sau khi Minh vừa rời khỏi căn hộ, Duyên ngồi thụp xuống nền nhà, gục mặt vào hai bàn tay. Cô thầm thì với chính mình:
– Mình không thể tiếp tục như thế này… Không thể…

Cô bắt đầu tìm cách vùng vẫy, dù mong manh. Ban đầu là những hành động nhỏ: tắt điện thoại một lúc để có chút yên tĩnh, giả vờ bận việc để tránh những cuộc hẹn bất ngờ của Minh, lén ghi lại trong sổ tay những cảm xúc thật để không bị quên mất mình là ai.

Một hôm, Duyên quyết định nhắn tin cho Khang, chỉ vỏn vẹn mấy chữ: “Em cần gặp anh. Nhưng bí mật.”

Họ gặp nhau trong một quán cà phê xa khu cộng đồng người Việt, nơi ít ai quen biết. Khi thấy Khang bước vào, Duyên bật khóc ngay, chẳng cần giữ gìn.

– Em sợ lắm, Khang à… Em thấy như mình đang bị nhốt. Không còn là tình yêu nữa, mà là một cái lồng.

Khang nắm lấy tay cô, ánh mắt kiên định:
– Nếu em muốn, anh sẽ đưa em thoát khỏi tất cả. Anh không có gia đình quyền thế, nhưng anh có thể bảo vệ em bằng tất cả những gì anh có.

Lời nói ấy khiến Duyên vừa run rẩy vừa thấy một tia sáng le lói. Nhưng ngay khi niềm hy vọng vừa nhen nhóm, bóng tối từ hiện thực lại kéo đến. Duyên biết: Minh sẽ không bao giờ để cô dễ dàng rời bỏ.

Tối hôm ấy, khi trở về căn hộ, Duyên mở cửa và sững sờ: Minh đang ngồi đó, trên ghế sofa, ánh mắt lạnh lùng, tay cầm điện thoại của cô.

Anh ngẩng đầu, mỉm cười nhưng giọng rít qua kẽ răng:
– Em nghĩ em có thể giấu được anh sao?

Duyên chết lặng. Cánh cửa tự do vừa hé mở nay lại như khép sập, để lại cô đứng chênh vênh giữa ánh sáng và bóng tối.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×