THẤT NGUYÊN CHIẾN KÝ

Chương 8: Bóng Tối Trong Hầm Ngục


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau chiến thắng bất ngờ trước Ryven tại Thử Thách Nguyên Tố, tên của Kiris trở thành tâm điểm bàn tán khắp Ardentia. Tuy nhiên, không lâu sau, một nhiệm vụ đặc biệt đã âm thầm đến với cậu – và cả những học viên ưu tú nhất học viện.


Một đêm lạnh. Ánh trăng tím chiếu xuống quảng trường khiến mặt đất như phủ sương độc.

Kiris nhận được một mảnh giấy cuộn tròn, không tên, không dấu. Chỉ có dòng chữ:

“Tầng Ngầm Thứ Ba – Giờ Sửu – Không được để ai biết.”

Cậu linh cảm có gì đó quan trọng. Và nguy hiểm.


Đúng giờ hẹn, Kiris đến lối vào tầng ngầm của học viện. Ở đó đã có ba người chờ sẵn:

  • Elise – cô gái Hệ Ánh Sáng, trầm lặng nhưng luôn quan sát cậu từ xa.

  • Thorne – pháp sư Lửa kiêu ngạo, vẫn giữ ánh mắt thù địch.

  • Và bất ngờ nhất: Lyra, trợ giảng Hệ Nước, người cầm đầu nhóm.

“Chúng ta được triệu tập để kiểm tra một dị thể phép thuật vừa xuất hiện dưới lòng học viện.”
“Không chính thức. Không được báo cáo. Và nếu một ai trong các ngươi bỏ mạng… cũng không được ghi nhận.”

Không ai nói gì. Nhưng trong mắt họ, là cùng một tia sáng: thách thức.


Tầng Ngầm Thứ Ba là nơi từng bị niêm phong từ 200 năm trước. Những bức tường đá ẩm ướt thấm ma lực cổ xưa. Không có ánh đuốc. Không có âm thanh.

Chỉ có bóng tối.

Lyra dẫn đầu. Elise giữ hậu. Thorne đi sát Kiris, ánh mắt không giấu nổi sự khó chịu.

“Ngươi không có hệ rõ ràng. Tại sao lại được đi cùng chúng ta?”

“Vì tôi là người duy nhất từng chạm vào nhiều nguyên tố… mà không nổ tung,” – Kiris đáp, không quay đầu.

Thorne nghiến răng.


Đến một ngã ba, cả nhóm dừng lại. Trên vách tường là một cánh cửa đá cổ, phủ đầy ký hiệu lạ – không giống bất kỳ ngôn ngữ nguyên tố nào.

Lyra đọc lẩm bẩm:

“Phong ấn Thứ Tám… Bóng Tối chưa chết, chỉ đang chờ bị gọi tên...”

“Chúng ta không được phép mở cái này. Nhưng nó đã… tự mở.”

KÉÉÉÉT…

Cánh cửa rùng mình rồi tách ra, như có ai đó hoặc thứ gì đó ở bên trong đã chạm vào.

Một cơn gió lạnh buốt luồn qua, không mang khí, mà mang theo… ý thức.

“Các ngươi… đã mang Hỗn Nguyên đến đúng chỗ rồi…”

Cả nhóm lùi lại theo bản năng.

Từ trong bóng tối, một sinh vật trườn ra. Không hình dạng rõ ràng – chỉ là một đám khói đặc quánh, đôi mắt đỏ lòm và tiếng gầm không phát ra từ miệng, mà từ bên trong đầu mỗi người.

“Ta là Tàn Thức của Hắc Tử Vương. Và Kiris… ngươi là người đánh thức ta.”

Kiris run rẩy. Cậu chưa bao giờ cảm thấy sợ đến vậy – không phải vì sinh vật, mà vì... phản ứng của chính cậu.

Một phần sâu trong tim không sợ hãi, mà thèm khát.

“Ngươi là ta… và ta là ngươi…” – bóng đen thì thầm.

Kiris hét lớn, nâng tay lên theo bản năng. Không triệu hồi, không phép chú.

BÙMMM!

Cả căn phòng bị nhấn chìm trong một vụ nổ ma lực đen sẫm. Elise dựng lá chắn ánh sáng để bảo vệ cả nhóm, Thorne lùi lại, miệng chửi thề. Lyra bàng hoàng:

“Hắn đang… hấp thụ Bóng Tối?! Không thể nào…!”

Trên trán Kiris, một vòng tròn đen phát sáng – khác hẳn với Lửa hay Sét. Không bốc cháy. Không rực rỡ. Chỉ… nuốt chửng mọi thứ xung quanh.

Hắc Tử Vương gào thét, thân thể tan chảy như bị kéo ngược vào chính Kiris.

“Không! Ngươi chưa sẵn sàng! NGƯƠI PHẢI LÀ VẬT CHỨA, KHÔNG PHẢI LÀ CHỦ!”

Tiếng thét ấy tan biến trong cơn lốc ma lực đen ngòm.

Kiris ngã gục. Nhưng trước khi ngất, cậu thấy điều gì đó trong chính mình… vừa mở khóa.

Nguyên tố thứ ba – Bóng Tối – đã chấp nhận cậu.


Khi tỉnh lại, Kiris nằm trong phòng y tế học viện. Elise ngồi bên cạnh, ánh mắt phức tạp.

“Lần sau… đừng đi xuống Hầm Ngục một mình. Dù là ngươi có mang bao nhiêu nguyên tố đi nữa.”

Kiris gượng cười.

Ở cuối giường, Lyra trao cho cậu một chiếc vòng đeo tay đen sẫm khắc ba ký hiệu: Lửa – Sét – Bóng Tối.

“Hội Đồng yêu cầu ta giám sát ngươi sát hơn từ giờ trở đi.”

“Vì ngươi không còn là một học viên bình thường.”

“Ngươi là một kết giới sống – giữa trật tự và hỗn loạn.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!