Sương mù của thành phố Ký Ức dần nhạt màu khi bình minh ló dạng, ánh sáng vàng nhạt rọi qua những mái nhà rêu phủ. Lân đứng bên cạnh Mira, nhìn về phía chân trời nơi những dãy núi xa xăm lẩn khuất trong mây. Trong lòng anh vừa hồi hộp vừa bối rối. Cuộc sống bình thường mà anh từng biết đã biến mất từ lúc nhận ký ức bí ẩn, và giờ đây, cả một hành trình chưa từng có đang chờ đợi.
— “Chúng ta phải đi ngay,” Mira nói, giọng nghiêm nghị nhưng tràn đầy quyết tâm. “Nếu chậm trễ, Hội Bóng Tối sẽ phát hiện ra cậu, và ký ức này sẽ rơi vào tay họ. Khi đó, cả Vương quốc Thalor sẽ sụp đổ trước khi chúng ta kịp cứu.”
Lân gật đầu. Trong sâu thẳm, anh cảm nhận được sức mạnh kỳ lạ từ ký ức trong tay, nhưng cũng là trách nhiệm nặng nề. Anh vốn là kẻ buôn ký ức, một nghề mà anh từng coi là lợi ích cá nhân, nhưng giờ đây, số phận vương quốc nằm trong tay anh.
Cả hai rảo bước qua những con phố, đi qua những tòa nhà cổ xưa, nơi bức tường gạch phai màu kể lại lịch sử của thành phố Ký Ức. Những bóng người lướt qua, ánh mắt tò mò lướt qua họ, nhưng không ai dám hỏi han, bởi Mira toát ra một aura kỳ lạ – vừa huyền bí vừa đầy quyền lực.
Mira dừng lại trước một cánh cổng sắt cũ kỹ, khắc hình những ký hiệu cổ xưa. Cô đưa tay chạm vào những ký hiệu, và một ánh sáng xanh lam lóe lên, cánh cổng từ từ mở ra. Bên trong là một hành lang dài dẫn vào Thế giới Ký Ức, nơi mà ký ức không chỉ là hình ảnh hay cảm xúc mà còn là không gian sống động, có thể cảm nhận bằng tất cả giác quan.
— “Đây là lối vào Thế giới Ký Ức,” Mira nói. “Chúng ta sẽ đi qua đây để đến Thalor. Nhưng phải cẩn thận, mỗi ký ức trên đường đi đều có thể là cạm bẫy.”
Họ bước vào, và ngay lập tức, không gian xung quanh thay đổi. Trần nhà biến mất, nhường chỗ cho bầu trời tím thẫm, những vì sao lấp lánh như những viên ngọc treo lơ lửng. Đất dưới chân họ không còn là đá lát hay đất sỏi, mà là những mảng ký ức lơ lửng, lung linh màu sắc và ánh sáng, có thể biến hình bất cứ lúc nào.
— “Cẩn thận với những ký ức đỏ,” Mira cảnh báo. “Chúng chứa cảm xúc mạnh mẽ: giận dữ, sợ hãi, hận thù. Nếu để chúng chi phối, cậu sẽ mất phương hướng.”
Lân hít một hơi sâu, bước từng bước cẩn trọng. Anh thấy các ký ức khác nhau bay lơ lửng quanh mình: những cảnh tuổi thơ, những trận chiến cổ xưa, cả những khoảnh khắc hạnh phúc và đau khổ của người lạ. Một ký ức màu đỏ sẫm vụt qua, khiến tim anh đập nhanh, cơ thể nóng bừng. Anh nhắm mắt, hít thở đều, dùng ý chí để kiểm soát cảm xúc, rồi mở mắt ra, bước tiếp.
— “Cậu làm tốt lắm,” Mira nói, ánh mắt đầy khen ngợi. “Nhưng đây chỉ là thử thách đầu tiên. Con đường đến Thalor còn dài, và nguy hiểm hơn nhiều.”
Đi qua một khu rừng ký ức, Lân nhìn thấy những sinh vật kỳ lạ: chim lửa bay trên không, cá phát sáng bơi lơ lửng giữa không trung, những con vật nửa thực nửa mộng như bước ra từ cổ tích. Mỗi sinh vật đều mang năng lượng riêng, một số thân thiện, một số hiếu chiến. Một chú cáo màu xanh lam tiến tới, nhìn Lân chăm chú, rồi biến mất vào làn sương mờ.
— “Chúng là người gác ký ức,” Mira giải thích. “Một số sẽ thử cậu, một số chỉ quan sát. Hãy điềm tĩnh, đừng gây hấn.”
Họ tiếp tục đi, nhưng không khí trở nên nặng nề. Những ký ức tối màu xuất hiện, tạo ra âm thanh rùng rợn: tiếng cười gằn, tiếng thét, bóng người thấp thoáng. Một ký ức đỏ tươi xuất hiện ngay trước mặt Lân, hình ảnh một tòa lâu đài bị thiêu rụi, những người dân chạy loạn. Anh nhận ra đó chính là Thalor, vương quốc trong ký ức bí ẩn mà anh nhận được hôm trước.
— “Chúng đang kêu cứu,” Lân nói thầm, tim đập dồn dập. “Cảm giác như họ thật sự tồn tại…”
Mira đặt tay lên vai anh, ánh mắt nghiêm nghị: “Đúng. Ký ức không chỉ là hình ảnh. Nó còn lưu giữ linh hồn và cảm xúc. Cậu cần chuẩn bị tinh thần, bởi chúng ta sẽ bước vào trung tâm của ký ức, nơi thử thách lớn nhất đang chờ.”
Bất ngờ, mặt đất dưới chân họ rung chuyển. Một cánh cổng ánh sáng đỏ xuất hiện trước mắt, và từ đó, những bóng hình u ám tiến lại gần. Lân và Mira đứng sững, nhận ra đây là Hội Bóng Tối – những kẻ muốn chiếm đoạt ký ức quyền năng để thao túng Thalor.
— “Họ phát hiện ra chúng ta,” Mira nói, giọng khẩn trương. “Chuẩn bị tinh thần, Lân. Đây sẽ là thử thách thực sự đầu tiên của cậu.”
Các bóng hình tiến tới, kết hợp giữa con người và ký ức biến dạng, tạo ra cảm giác hỗn loạn và đáng sợ. Lân cầm ký ức trong tay, cảm nhận sức mạnh tiềm ẩn. Anh biết rằng nếu dùng khéo léo, ký ức có thể trở thành vũ khí để chống lại họ.
Trận chiến bắt đầu. Lân tập trung, hình dung ký ức màu lam sáng tỏa ra từ lòng bàn tay, tạo ra một lớp lá chắn bảo vệ cơ thể. Mira dùng năng lực của mình, biến những ký ức xung quanh thành những sinh vật bảo vệ, tấn công những kẻ xâm nhập. Tiếng la hét, ánh sáng lóe lên, khói ký ức dày đặc, tạo nên một cảnh tượng vừa kỳ ảo vừa nguy hiểm.
Lân cảm thấy một luồng sức mạnh mới dâng trào. Anh không còn là kẻ buôn ký ức bình thường nữa, mà là người kiểm soát ký ức, có khả năng điều khiển chúng để chiến đấu. Một kẻ của Hội Bóng Tối lao tới, anh vung tay, ký ức màu lam phát nổ thành một luồng năng lượng, đánh bật kẻ thù.
Sau trận chiến, hai người đứng lại, thở hổn hển. Mira nhìn Lân với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa thán phục:
— “Cậu… mạnh hơn tôi tưởng.”
— “Tôi không biết mình làm được điều đó…” Lân thở gấp, tim vẫn đập dồn dập. “Nhưng tôi biết, chúng ta phải tiếp tục đi. Thalor đang chờ chúng ta.”
Họ tiếp tục hành trình, đi sâu vào khu rừng ký ức, nơi mỗi bước đi đều là thử thách mới, mỗi ký ức là câu đố và hiểm nguy. Và trong lòng Lân, một quyết tâm mạnh mẽ nảy nở: khám phá bí mật Thalor, bảo vệ ký ức, và vượt qua mọi nguy hiểm để cứu vương quốc.
Con đường đến Thalor còn dài, nhưng Lân đã không còn đơn độc. Bên cạnh anh, Mira là đồng minh, người dẫn lối qua mê cung ký ức kỳ ảo. Họ bước đi giữa ánh sáng và bóng tối, giữa nguy hiểm và hi vọng, mở ra chương mới của một cuộc phiêu lưu chưa từng có.