thiên đạo hồi luân

Chương 6: Bước Vào Học Viện Thanh Huyền – Cánh Cửa Phong Bế


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Chuẩn Bị & Lời Hứa Lặng Câm

Sau cuộc đối đầu chớp nhoáng với Bạch Thiên Phong, Vô Trần hiểu rằng hắn không còn nhiều thời gian để ẩn dật. Mối thù kiếp trước đã trở thành động lực mạnh mẽ nhất. Hắn cùng Lạc Băng chuẩn bị hành trang để đến Học Viện Thanh Huyền – một trong tứ đại học viện tu đạo của Phàm Giới.

Vô Trần dùng toàn bộ dược liệu và Linh Thạch còn lại để chế tạo một loại Trấn Hồn Phù thô sơ. Nó không nhằm mục đích chiến đấu, mà để che giấu hoàn toàn Dấu Ấn Kiếp Trước và Khí Tức Cổ Tiên của hắn. Hắn phải là một trang giấy trắng, một phàm nhân đang cố gắng tu luyện.

Lạc Băng vẫn lo lắng về sự liều lĩnh của Vô Trần, nhưng không hề hỏi thêm về người thiếu niên quý tộc kia. Cô chỉ tin tưởng vào ánh mắt kiên định của hắn.

“Thanh Huyền là nơi hội tụ tinh anh. Nhưng với ta, nó chỉ là một chiếc lồng tạm bợ để ta tìm kiếm chân tướng của Luân Hồi. Đạo tâm ta là vô ngã, nhưng không thể vô cảm với kẻ thù.” (Vô Trần tự nhủ).

(Khoảng 300 chữ: Tập trung vào sự chuẩn bị và tâm thế "ẩn mình chờ thời" của Vô Trần, củng cố Đạo Tâm nghịch thiên).

2. Đến Thanh Huyền & Bài Kiểm Tra Nhập Môn

Học Viện Thanh Huyền nằm trên một ngọn núi huyền ảo, được bao phủ bởi trận pháp cổ xưa. Cảnh tượng hùng vĩ này khiến Lạc Băng vô cùng ngưỡng mộ, nhưng Vô Trần chỉ thấy sự ngột ngạt của Luật lệ và Ràng buộc.

Bài kiểm tra nhập môn bao gồm ba phần:

Kiểm tra Linh căn: Đo tiềm năng bẩm sinh.

Kiểm tra Ý chí: Bước qua một trận pháp ảo ảnh để đo sự kiên định.

Kiểm tra Tu vi: Đánh giá cảnh giới hiện tại.

Lạc Băng: Cô gái cứu mạng Vô Trần bộc lộ ra Linh Căn Thủy Hệ Thượng Phẩm hiếm có. Tu vi của cô đã đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ 7 nhờ sự giúp đỡ của Vô Trần. Cô nghiễm nhiên được nhận vào Linh Ban (lớp tinh anh).

Vô Trần & Sự Thao Túng:

Vô Trần đã cố tình điều chỉnh luồng Linh Lực trong cơ thể, kết hợp với Trấn Hồn Phù.

Kiểm tra Linh căn: Thiết bị đo rung lắc dữ dội, nhưng Vô Trần đã kịp thời phong tỏa. Kết quả: Linh Căn Kim Mộc Thổ hỗn tạp, Hạ Phẩm cực kém (Linh căn tạp nham).

Kiểm tra Ý chí: Vô Trần bước vào trận pháp ảo ảnh. Ảo ảnh không phải là cám dỗ, mà là những ký ức bi thương của kiếp trước, những lời phản bội, và sự sụp đổ của Cửu Trọng Thiên. Hắn đi qua nó nhanh chóng như đi dạo, bởi vì chân lý của hắn đã vượt lên trên mọi hận thù. Người giám sát kinh ngạc vì sự tĩnh lặng này.

Kiểm tra Tu vi: Trúc Cơ Kỳ Sơ Kỳ. Đây là kết quả hợp lý cho một kẻ "bỗng nhiên thức tỉnh" ở tuổi trưởng thành.

Kết Quả: Một Linh căn tạp nham, tu vi thấp kém nhưng ý chí phi thường. Vô Trần bị xếp vào Phàm Ban (lớp cơ sở), nơi dành cho những người có tiềm năng thấp hoặc khởi đầu muộn màng.

(Khoảng 700 chữ: Mô tả chi tiết quá trình kiểm tra. Nhấn mạnh sự khác biệt giữa tiềm năng thực sự và kết quả giả tạo của Vô Trần, tạo tiền đề cho biệt danh "Thiên tài – phế vật" ở chương sau).

3. Va Chạm Đầu Tiên & Mối Hận Công Khai

Ngay sau khi kết thúc buổi kiểm tra, Bạch Thiên Phong (Chính là Mặc Ảnh kiếp trước) xuất hiện. Hắn đã được tuyên bố là tân đệ tử của Tiên Ban (tinh hoa của học viện) với Linh Căn Hỏa Hệ Cực Phẩm. Hắn đi cùng một nhóm đệ tử quý tộc, kiêu ngạo và quyền lực.

Hắn nhìn thấy Vô Trần và Lạc Băng đang nói chuyện ở góc sân, ánh mắt lóe lên sự khinh miệt và thù địch không rõ lý do (dù hắn không nhớ ký ức kiếp trước, nhưng Linh hồn hắn vẫn sợ hãi và căm ghét Vô Trần).

Bạch Thiên Phong: Hắn ra lệnh cho một tên đệ tử đi đến gây hấn.

“Người có Linh căn tạp nham như ngươi không xứng đứng chung một chỗ với Linh căn Thượng phẩm. Mau tránh ra, kẻo làm bẩn thanh danh của Học viện.”

Vô Trần: Hắn không thèm nhìn tên đệ tử, chỉ hướng thẳng về Bạch Thiên Phong.

“Ta đã nói rồi. Ngươi chỉ là một côn trùng khoác lớp da mới. Ngươi có thể lừa được Phàm Giới này, nhưng không thể lừa được Thiên Tâm.”

Kích Động: Lời nói của Vô Trần không chỉ là một lời đe dọa, mà là sự kích động linh hồn của Bạch Thiên Phong. Hắn ta tiến lên, ánh mắt đầy sát ý.

Bạch Thiên Phong (Truyền âm): “Ngươi là ai? Tại sao ngươi dám dùng giọng điệu đó nói với ta? Ta thề, nếu ngươi dám bén mảng gần Linh Ban, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.”

Vô Trần (Truyền âm, lạnh lẽo): “Ta là vòng luân hồi mà ngươi đã cố gắng chạy trốn. Hãy chờ xem. Sự sụp đổ của ngươi sẽ bắt đầu từ đây.”

Sự va chạm này được nhiều người chứng kiến. Vô Trần lập tức bị gắn mác là kẻ ngông cuồng dám đối đầu với Thiên tài số một của học viện. Đây là một nước cờ mạo hiểm, nhưng cần thiết để công khai mối thù và thu hút sự chú ý.

(Khoảng 600 chữ: Mô tả sự va chạm công khai, hành động thách thức có chủ đích của Vô Trần để đưa mối thù lên bề mặt. Nước cờ này vừa là báo thù vừa là cách để hắn tự bảo vệ mình).

4. Chia Xa Lạc Băng & Bài Học Đầu Tiên

Lạc Băng phải chuyển đến ký túc xá của Linh Ban. Vô Trần chuyển đến khu Phàm Ban hẻo lánh, cũ kỹ.

Lạc Băng: “Vô Trần, ngươi… hãy cẩn thận. Ta sẽ cố gắng tìm cách giúp đỡ ngươi.”

Vô Trần: “Không cần. Đây là con đường của ta. Ta không thuộc về quy tắc của các người. Ngươi hãy cứ yên tâm tu luyện. Đừng lo lắng cho ta.”

Sự chia xa này tượng trưng cho sự khác biệt giữa người tuân thủ quy tắc (Lạc Băng) và người phá bỏ quy tắc (Vô Trần). Vô Trần biết, càng gần Lạc Băng, cô càng nguy hiểm. Hắn chọn cô độc để bảo vệ cô và để tự do hành động.

Đêm Đầu Tiên: Vô Trần ngồi trong phòng tồi tàn, bắt đầu tu luyện lại công pháp kiếp trước của mình. Hắn không cần công pháp của Phàm Giới. Hắn cần Bí Pháp Cổ Tiên. Tuy nhiên, thân thể phàm nhân này vẫn còn quá yếu ớt.

Hắn nhắm mắt lại, Linh Hồn đi vào Tâm Giới (không gian tâm linh). Hắn dùng ý chí mạnh mẽ của mình để phá bỏ một trong những phong ấn đầu tiên mà hắn tự đặt lên mình trước khi hồi sinh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×