Sáng sớm, ánh nắng chiếu qua những tán lá rừng, tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Giang Ly bước ra sân luyện tập, tay nắm chặt thanh kiếm. Cô biết rằng, từ hôm nay, mọi thử thách đều nghiêm túc hơn. Lục Hạo đứng bên cạnh, ánh mắt sắc bén, quan sát từng bước chân, từng động tác của cô.
“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” Lục Hạo hỏi, giọng trầm nhưng có phần khích lệ.
Giang Ly gật đầu, mắt sáng rực quyết tâm. “Bẩm lão đại, tôi sẽ luyện tập hết sức.”
Họ bước vào khu luyện tập chính của phái – một khu đất rộng, lát đá bằng phẳng, xung quanh là những cây cổ thụ vươn cao, và những âm thanh luyện kiếm dội lại vang vang, tạo thành một nhịp điệu hài hòa nhưng đầy uy lực. Đây là nơi mà những đệ tử xuất sắc của phái rèn luyện hàng ngày, nơi từng bước chân và chiêu thức đều mang dấu ấn võ học.
Giang Ly bắt đầu với những chiêu cơ bản của bí kíp, từng động tác uyển chuyển nhưng mạnh mẽ, kết hợp nhịp thở, cảm nhận luồng khí trong cơ thể. Lục Hạo đứng gần đó, chỉ ra từng chi tiết nhỏ: “Tay ngươi còn hơi cứng. Khi chém, hãy để khí theo kiếm, không chỉ vận sức mà còn vận tinh thần. Như vậy mới đạt được uy lực thực sự.”
Buổi luyện tập kéo dài hàng giờ. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo, nhưng Giang Ly không hề mệt mỏi, ánh mắt rực sáng quyết tâm. Từng chiêu thức, từng bước chân, cô cảm nhận được sức mạnh dâng trào, và sự kết hợp hài hòa giữa cơ thể và tinh thần.
Đột nhiên, từ xa vọng đến tiếng cười khinh bỉ của một nhóm đệ tử khác. Họ tiến đến, ánh mắt đầy ganh tỵ: “Người mới mà tưởng mình giỏi lắm sao? Hãy để xem ngươi có chịu nổi thử thách không!”
Giang Ly hít sâu, nhấc kiếm lên, chuẩn bị đối đầu. Cô biết rằng, trong võ lâm, kỹ năng thôi chưa đủ; còn cần bản lĩnh và sự tỉnh táo trước kẻ thù. Trận đấu nổ ra, từng chiêu thức uyển chuyển, mạnh mẽ nhưng chuẩn xác. Dù là đệ tử mới, Giang Ly vẫn giữ được phong thái bình tĩnh, phản công một cách linh hoạt.
Lục Hạo đứng quan sát bên ngoài, ánh mắt trầm nhưng đầy đánh giá: “Cô gái này thật sự có tố chất. Nhưng cần thêm thời gian để luyện tập và hiểu rõ sức mạnh của mình.”
Sau buổi luyện tập, Giang Ly ngồi bên hồ, tay cầm thanh kiếm, ánh mắt nhìn xa xăm. Mồ hôi còn đọng trên trán, nhưng cô cảm thấy trong lòng tràn đầy năng lượng và quyết tâm. Cô biết rằng, đây chỉ là bước đầu tiên, và phía trước còn nhiều thử thách khắc nghiệt, không chỉ về kiếm pháp mà còn về những mối quan hệ trong phái và những kẻ thù ngoài giang hồ.
Khi mặt trời lặn dần sau những ngọn núi, ánh sáng vàng nhuộm cả khuôn viên phái, Giang Ly thở đều, ánh mắt rực sáng quyết tâm. Cô biết, từ hôm nay, từng ngày, từng bước, từng chiêu thức đều sẽ quyết định số phận của cô trong võ lâm – và có thể cả trái tim cô nữa…