thiên hạ huyền kiếm

Chương 7: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, ánh nắng vàng nhạt chiếu qua tán lá rừng, tạo thành những vệt sáng lung linh trên sân luyện tập. Giang Ly đứng trước khu luyện tập chính của phái, tay nắm chặt thanh kiếm, mắt sáng rực quyết tâm. Hôm nay là ngày cô sẽ đối mặt thử thách đầu tiên trong phái, để chứng minh năng lực của mình trước các đệ tử khác và chính bản thân.

Lục Hạo đứng bên cạnh, ánh mắt sắc bén nhưng đầy khích lệ: “Ngươi đã sẵn sàng chưa? Thử thách hôm nay không chỉ là kỹ năng, mà còn là sự kiên nhẫn và tinh thần chiến đấu. Hãy chứng minh bản thân.”

Giang Ly gật đầu, hít sâu, cảm nhận dòng khí trong cơ thể. Cô biết, thử thách này không chỉ là để đánh giá võ công, mà còn là bước khởi đầu để cô thực sự hòa nhập với phái và chuẩn bị cho những mối nguy hiểm ngoài giang hồ.

Các đệ tử khác tụ tập quanh sân, ánh mắt tò mò và ganh tỵ dõi theo. Một thanh niên cao lớn bước tới, ánh mắt đầy thách thức: “Ngươi là người mới, nhưng dám nhận thử thách sao? Hãy để xem ngươi có thể trụ nổi không!”

Giang Ly không trả lời, chỉ nhấc kiếm lên, cơ thể sẵn sàng. Lục Hạo giơ tay ra hiệu, và thử thách bắt đầu.

Người đối thủ lao tới, từng chiêu thức dứt khoát, mạnh mẽ, nhưng Giang Ly vận dụng kỹ năng từ bí kíp, di chuyển uyển chuyển, né tránh từng đòn tấn công. Thanh kiếm của cô như có linh hồn, phản công chính xác, từng chiêu thức kết hợp hài hòa nhịp thở và cơ thể.

Trận đấu kéo dài, từng bước, từng chiêu đều được quan sát kỹ lưỡng. Giang Ly cảm nhận rõ rệt sức mạnh trong cơ thể, nhưng đồng thời cũng nhận ra điểm yếu: lực chưa đủ, nhịp di chuyển đôi khi chưa nhuần nhuyễn. Cô biết, để vượt qua thử thách này, cần kết hợp sức mạnh, tốc độ và trí tuệ chiến đấu.

Khi trận đấu đến cao trào, Giang Ly tập trung toàn bộ năng lượng vào một chiêu Phong Kiếm Phiêu Lưu. Thanh kiếm bay nhanh như gió, uy lực mạnh mẽ khiến đối thủ không kịp phản ứng, phải lùi lại. Khung cảnh im lặng một thoáng, rồi ánh mắt mọi người dồn về cô, vừa kinh ngạc vừa nể phục.

Lục Hạo gật đầu, ánh mắt đầy đánh giá: “Ngươi đã làm tốt. Nhưng nhớ, đây chỉ là bước đầu. Võ học là hành trình dài, và còn nhiều thử thách phía trước. Sự kiên nhẫn và hiểu biết mới quyết định đỉnh cao của võ công.”

Giang Ly thở đều, tay vẫn nắm chặt kiếm, ánh mắt rực sáng. Cô cảm thấy tự hào nhưng không tự mãn. Trong lòng, quyết tâm càng thêm mãnh liệt: phải luyện tập, phải mạnh mẽ, để không chỉ sống sót trong giang hồ, mà còn chứng minh bản thân và bảo vệ bí kíp.

Buổi chiều, Giang Ly luyện tập thêm dưới sự hướng dẫn của Lục Hạo, từng chiêu thức, từng bước chân đều được tinh chỉnh. Dù mệt mỏi, cô vẫn kiên định, ánh mắt luôn hướng về mục tiêu: trở thành huyền kiệt võ lâm và nắm giữ bí kíp thần bí.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng nhạt nhuộm cả khuôn viên phái, Giang Ly đứng nhìn xa xăm, cảm nhận sức mạnh dâng trào trong cơ thể. Cô biết, từ giờ trở đi, từng ngày, từng bước, từng chiêu thức sẽ quyết định không chỉ số phận của cô trong võ lâm, mà còn là con đường gặp gỡ và gần gũi với Lục Hạo – người đàn ông trượng nghĩa nhưng lạnh lùng đang đứng bên cạnh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×