thiên hạ huyền kiếm

Chương 8: Nguy cơ từ giang hồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, khi ánh nắng vàng nhạt len qua tán lá rừng, Giang Ly và Lục Hạo cùng các đệ tử khác tập trung tại sân luyện tập chính của phái. Không khí trong lành, nhưng vẫn tồn tại một cảm giác căng thẳng, như báo trước một điều bất ngờ.

Lục Hạo đứng trên bục quan sát, ánh mắt sắc bén dõi theo từng động tác của Giang Ly. “Hôm nay, ta sẽ để ngươi tập luyện đồng thời đối mặt thử thách thực tế. Không phải tất cả kẻ thù đều xuất hiện trong phái. Giang hồ rộng lớn, và hiểm nguy luôn rình rập.”

Giang Ly hít sâu, cảm nhận luồng khí trong cơ thể. Trái tim cô vừa hồi hộp vừa háo hức. Cô biết, đây là cơ hội để kiểm tra kỹ năng và bản lĩnh, đồng thời để hiểu rõ hơn thế giới rộng lớn ngoài núi rừng phái.

Bỗng, từ phía bìa rừng, một luồng khí lạ tiến gần. Các đệ tử lập tức cảnh giác, tay cầm kiếm, mắt dõi theo. Từng bóng người hiện ra, trang phục màu đen, ánh mắt sắc bén. Những kẻ này chính là nhóm bang phái khét tiếng mà Giang Ly từng nghe danh, chuyên săn tìm bí kíp thần bí.

Giang Ly lập tức nép sát Lục Hạo, tay vẫn nắm chặt kiếm. Trái tim cô đập mạnh, nhưng lý trí vẫn hoàn toàn tỉnh táo. “Lục Hạo, họ… họ đã tìm đến đây,” cô nói, giọng trầm nhưng kiên định.

Lục Hạo nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng kẻ thù. “Không sao. Ngươi đứng yên, quan sát và học hỏi. Ta sẽ xử lý chúng.”

Nhóm kẻ thù lao tới, từng chiêu thức dứt khoát, uy lực mạnh mẽ. Giang Ly cảm nhận được luồng khí nguy hiểm tràn ngập sân luyện tập. Cô biết, nếu không cẩn thận, ngay cả một sơ hở nhỏ cũng có thể dẫn đến thương tích nghiêm trọng.

Lục Hạo xuất chiêu, thanh kiếm bay nhanh như chớp, chém bay một tên tiến sát gần Giang Ly. Những kẻ còn lại nhanh chóng lùi lại, nhưng ánh mắt vẫn đầy thù hận và quyết tâm.

“Ngươi có thể học được nhiều từ trận này, Giang Ly,” Lục Hạo nói, giọng trầm nhưng rõ ràng. “Hãy quan sát cách ta vận dụng chiêu thức, nhịp điệu và dòng khí. Không chỉ dùng sức, mà còn phải dùng trí và tinh thần.”

Giang Ly theo dõi sát sao, từng chiêu thức của Lục Hạo đều uyển chuyển nhưng mạnh mẽ, vừa phản công vừa tạo khoảng trống cho cô luyện tập. Cô bắt đầu vận dụng những chiêu trong bí kíp, kết hợp với kỹ năng vừa luyện trong phái, phản ứng nhanh nhẹn, di chuyển linh hoạt.

Trận chiến kéo dài, không gian như bị bao trùm bởi tiếng kiếm va, tiếng gió rít và ánh mắt căng thẳng của mọi người. Giang Ly cảm nhận từng luồng khí trong cơ thể, phối hợp với nhịp thở, từng bước chân đều uyển chuyển nhưng mạnh mẽ.

Khi trận đấu đến cao trào, Lục Hạo kết hợp cùng Giang Ly, phối hợp ăn ý khiến nhóm kẻ thù phải lùi lại. Một chiêu Huyền Long Vũ Kiếm của Giang Ly, uy lực mạnh mẽ, đã buộc đối phương dừng bước. Không gian im lặng một thoáng, ánh mắt mọi người dồn về cô, vừa kinh ngạc vừa nể phục.

Sau khi nhóm kẻ thù rút lui, Lục Hạo đi tới, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa dịu dàng: “Hôm nay ngươi đã học được nhiều. Võ công không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự tỉnh táo, phối hợp và tinh thần đồng đội. Giang hồ rộng lớn, và còn nhiều kẻ thù sẽ tìm đến. Ngươi phải luôn sẵn sàng.”

Giang Ly thở đều, tay vẫn nắm chặt kiếm, ánh mắt rực sáng quyết tâm. Cô biết, thử thách hôm nay không chỉ là về kỹ năng chiến đấu, mà còn là bài học quan trọng về giang hồ, về sự cẩn trọng và lòng kiên nhẫn.

Buổi chiều, Giang Ly luyện tập thêm dưới sự hướng dẫn của Lục Hạo, từng chiêu thức, từng bước chân đều được tinh chỉnh. Dù mệt mỏi, cô vẫn kiên định, ánh mắt luôn hướng về mục tiêu: trở thành huyền kiệt võ lâm, bảo vệ bí kíp thần bí, và chuẩn bị đối mặt với những mối nguy hiểm lớn hơn trong tương lai.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng nhuộm khắp khuôn viên phái, Giang Ly đứng nhìn xa xăm, cảm nhận sức mạnh tràn dâng trong cơ thể. Cô biết rằng, từ giờ trở đi, từng ngày, từng bước, từng chiêu thức sẽ quyết định không chỉ số phận của cô trong giang hồ, mà còn là con đường gặp gỡ và gắn bó với Lục Hạo – người đàn ông trượng nghĩa nhưng lạnh lùng đang đồng hành cùng cô…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×