tiên tri và số phận đế chế

Chương 3: Dấu hiệu đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu trời Tenochtitlan buổi sáng rực rỡ, những tia nắng chiếu qua mái lá, phản chiếu xuống mặt hồ trong xanh. Thành phố bắt đầu nhộn nhịp, tiếng trống lễ hội và tiếng người mua bán hòa vào nhau, tạo thành một dòng chảy sống động. Nhưng với Itzel, mọi thứ vẫn mang một sắc thái khác lạ — từng hình ảnh từ giấc mơ và nghi lễ thần linh vẫn còn đọng lại trong tâm trí, nhắc nhở cô rằng mối nguy thực sự đang đến gần.

Trên đường đi học hỏi thêm về các cuộn giấy cổ, Itzel thấy một đám chim quạ đen tụ tập trên đỉnh đền thờ. Chúng kêu vang, tạo thành âm thanh như báo hiệu điềm xấu. Dân chúng qua đường chỉ nhìn và lảng tránh, không ai quan tâm, nhưng trong mắt Itzel, đây là điềm báo đầu tiên hiện hữu ngoài giấc mơ.

Vừa bước vào thư viện của đền thờ, cô thấy một tờ giấy bỏ quên, trên đó ghi vội vàng những biểu tượng lạ mà chỉ những người được chọn mới đọc được. Khi nhìn kỹ, Itzel nhận ra những biểu tượng này đang báo hiệu một trận thiên tai sắp xảy ra, trùng khớp với những gì thần linh đã cảnh báo trong nghi lễ. Trái tim cô thắt lại. Cô hiểu rằng thời gian không còn nhiều.

Không lâu sau, một cơn lũ bất ngờ từ dòng sông gần thành phố tràn vào, nhấn chìm các chòi lá và khu chợ nhỏ. Dân chúng hoảng loạn, chạy tán loạn, và Itzel phải dùng linh cảm của mình để dẫn một nhóm trẻ em và người già thoát khỏi dòng nước. Những cảnh tượng này như một lời cảnh tỉnh: điềm báo từ thần linh không chỉ là hình ảnh, mà hiện thực đã bắt đầu xuất hiện.

Khi cô trở về đền thờ, mẹ cô — tu sĩ già — nhìn thấu sự lo lắng trong đôi mắt con gái:

“Đây chỉ là khởi đầu, Itzel. Khi điềm báo xuất hiện ngoài đời thực, con sẽ nhận ra rằng mọi lời tiên tri đều là trách nhiệm nặng nề.”

Itzel cúi đầu, tay nắm chặt những cuộn giấy cổ, tự nhủ:

“Con phải cảnh báo triều đình. Con phải thuyết phục họ… nhưng liệu họ có tin một cô gái trẻ như con?”

Ngày hôm sau, Itzel lần đầu xuất hiện trước Hành Chánh Đại Thượng để trình bày những dấu hiệu thực tế mà cô chứng kiến. Một số quan lớn nhíu mày, cho rằng cô đang thêu dệt, trong khi những người khác bắt đầu lộ vẻ nghi ngờ. Một vài người âm thầm trao đổi, như thể đã đoán trước sự xuất hiện của điềm báo.

Trong khi đó, những thế lực trong triều bắt đầu chú ý đến cô. Một trong những quan cường quyền ra dấu hiệu, cảnh báo những kẻ đồng minh rằng tiên tri trẻ tuổi này có thể làm đảo lộn quyền lực, và họ phải tính toán bước đi. Tiếng thì thầm trong hành lang trở nên căng thẳng, báo trước âm mưu sắp bùng nổ.

Đêm đến, Itzel ngồi trên ban công đền thờ, nhìn ra dòng hồ lấp lánh dưới ánh trăng. Chim quạ đen lại xuất hiện, bay qua bầu trời, và cô cảm nhận được một luồng hơi lạnh lướt qua sống lưng — như lời nhắc nhở: điềm báo chỉ là khởi đầu, và thử thách thực sự đang chờ cô ở phía trước.

Itzel nhắm mắt, hít sâu, để tâm trí lắng lại. Trong trái tim, cô thầm thề:

“Dù phải đối mặt với thiên tai, âm mưu hay thần linh, con sẽ không bỏ cuộc. Con sẽ cứu đế chế này, bằng mọi giá.”

Và trong bóng tối của đêm, giấc mơ thứ hai của Itzel bắt đầu hình thành, lần này rõ ràng hơn, kèm theo những cảnh báo về những thế lực siêu nhiên đang rình rập trong chính cung đình…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×