Sáu chữ cái đơn giản - I C A R U S - hiện lên trên màn hình chính của phòng điều khiển, nhưng sức nặng của nó còn hơn cả một lỗ đen, hút cạn mọi sự logic và bình tĩnh của những người chứng kiến.
Renna là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng chết chóc. "Không thể nào," cô thì thầm, tay vô thức kiểm tra lại các dòng lệnh. "Không có lỗi. Dữ liệu là thật."
"Phải báo cáo cho Cơ trưởng," Aris nói, giọng anh khô khốc. Anh biết, phát hiện này sẽ là một quả bom nổ tung giữa một con tàu vốn đã đầy thuốc súng.
Anh triệu tập một cuộc họp khẩn cấp ngay tại phòng điều khiển. Khi Rostova, Jax và Kenji bước vào, vẻ mặt của họ lập tức trở nên căng thẳng khi thấy sự nghiêm trọng trên gương mặt của Aris và Renna.
Aris không nói nhiều. Anh chỉ chỉ tay vào màn hình chính.
Cả ba người cùng nhìn vào dòng chữ "ICARUS". Ban đầu là sự khó hiểu, sau đó là một sự im lặng choáng váng khi họ nhận ra ý nghĩa của nó.
"Giải thích đi, Tiến sĩ," Rostova ra lệnh, giọng bà cố giữ vẻ bình tĩnh nhưng không giấu được sự chấn động.
Aris trình bày lại toàn bộ quá trình, từ việc cô lập tín hiệu cho đến khi giải mã được nó. "Nó không phải là một sự trùng hợp," anh kết luận. "Thứ đang phát ra tín hiệu này, ở Kepler-186f, biết chúng ta là ai. Nó đang gọi tên con tàu của chúng ta."
Lần này, Jax không cười khẩy nữa. Nhưng sự hoang tưởng của anh ta đã chuyển sang một hướng khác, còn nguy hiểm hơn.
"Biết tên con tàu?" anh ta nói, giọng gằn lên. "Làm thế nào một thứ cách đây hàng triệu năm ánh sáng lại biết được một cái tên chỉ được đặt cách đây vài năm? Vô lý! Trừ khi... thông tin đó được gửi đi từ chính trên con tàu này!"
Anh ta bước tới, chỉ thẳng tay vào mặt Aris. "Đây rõ ràng là một màn kịch! Một tin nhắn được tạo ra một cách tinh vi để gieo rắc sự sợ hãi và hoang mang. Và ai là người 'tìm' ra nó? Lại là anh, Thorne! Anh đang chơi đùa với tất cả chúng tôi!"
"Commander!" Rostova quát lên. "Đủ rồi! Lời buộc tội của anh hoàn toàn vô căn cứ!"
"Vô căn cứ?" Jax cười một cách cay đắng. "Cơ trưởng, bà quá ngây thơ rồi. Bà đang đối mặt với một kẻ phản bội, một kẻ giết người, chứ không phải một con quái vật không gian nào cả. Hắn đã giết Vance, xóa dữ liệu camera, và giờ hắn tạo ra cái tín hiệu ma quái này để chúng ta tự nghi ngờ lẫn nhau. Mục đích của hắn là gì? Phá hoại nhiệm vụ này? Hay là muốn chiếm quyền kiểm soát con tàu?"
"Những gì anh nói chỉ là phỏng đoán," Bác sĩ Tanaka xen vào, cố gắng hòa giải. "Chúng ta phải bình tĩnh phân tích. Aris, có khả năng nào tín hiệu này là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không? Một sự sắp xếp ngẫu nhiên của các xung điện từ mà máy tính đã dịch sai?"
"Xác suất cho sự trùng hợp đó," Aris đáp, "là một trên một nghìn tỷ. Về mặt khoa học, có thể nói là bằng không. Nó có cấu trúc, có chủ đích."
Sự khẳng định của Aris càng làm cho Jax thêm điên tiết. Phi hành đoàn giờ đây đã bị chia rẽ một cách rõ rệt. Jax tin rằng có một kẻ thù bên trong, và đó chính là Aris. Aris và Renna thì bắt đầu tin vào một mối đe dọa từ bên ngoài. Kenji và Rostova bị kẹt ở giữa, cố gắng giữ cho con tàu không bị xé toạc bởi sự nghi kỵ.
Rostova đứng trước một quyết định khó khăn. Bà là một người lính, được đào tạo để đối mặt với những kẻ thù hữu hình. Giả thuyết của Jax, dù cực đoan, nhưng lại dễ hiểu hơn. Trong khi đó, giả thuyết của Aris lại quá mơ hồ, quá kinh khủng, nó vượt ra ngoài mọi kịch bản mà bà đã được huấn luyện.
"Tất cả mọi người trở về khu vực của mình," bà ra lệnh. "Tăng cường an ninh lên mức cao nhất. Không ai được đi một mình. Jax, anh tiếp tục điều tra, nhưng phải báo cáo mọi thứ cho tôi. Aris, Renna, tiếp tục theo dõi tín hiệu đó. Tìm thêm thông tin. Bất cứ điều gì. Cuộc họp kết thúc."
Mệnh lệnh đã được đưa ra, nhưng sự rạn nứt thì không thể hàn gắn. Jax rời khỏi phòng với một ánh mắt căm thù, anh ta không còn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Rostova nữa. Anh ta cho rằng bà đã quá mềm yếu, đã bị Aris qua mặt. Anh ta quyết định sẽ hành động một mình.
Trong khi Aris và Renna tiếp tục làm việc trong phòng điều khiển, cố gắng tìm kiếm thêm quy luật trong tín hiệu câm, Jax đã bắt đầu cuộc điều tra của riêng mình.
Bị thuyết phục rằng Aris là kẻ chủ mưu, Jax tin rằng Aris phải đang che giấu một thứ gì đó. Có thể là công cụ gây án, hoặc thiết bị đã dùng để tạo ra tín hiệu giả. Và nơi cất giấu lý tưởng nhất chính là phòng riêng của Aris.
Lợi dụng lúc mọi người đang tập trung vào công việc, Jax đã dùng quyền hạn an ninh của mình để bí mật đi đến khu nhà ở. Anh ta biết việc tự ý lục soát phòng của một thành viên khác mà không có lệnh của Cơ trưởng là một hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng. Nhưng trong đầu anh ta lúc này, anh ta không phải là một người lính đang thi hành nhiệm vụ. Anh ta là một người thực thi công lý, đang đi tìm bằng chứng để vạch mặt một tên tội phạm nguy hiểm.
Anh ta dùng thẻ an ninh của mình để mở cửa phòng Aris. Căn phòng rất đơn giản, ngăn nắp, đúng với tính cách của một nhà khoa học. Jax bắt đầu lục soát một cách thô bạo. Anh ta kiểm tra dưới gầm giường, trong tủ quần áo, lật tung từng cuốn sách điện tử, kiểm tra từng ngăn chứa đồ cá nhân. Anh ta tìm kiếm một vũ khí, một thiết bị điện tử lạ, bất cứ thứ gì bất thường.
Aris, sau nhiều giờ làm việc căng thẳng, quyết định trở về phòng để nghỉ ngơi một chút. Khi anh vừa bước đến hành lang, hệ thống đã báo cho anh biết cửa phòng anh vừa được mở bằng một mã an ninh không phải của anh. Một cảm giác bất an dâng lên, anh vội vàng chạy về phòng.
Cảnh tượng trước mắt khiến anh sững sờ. Jax đang lục lọi ящиків của anh, ném đồ đạc cá nhân của anh ra sàn.
"Anh đang làm cái quái quỷ gì vậy, Jax?" Aris hét lên, cơn giận lấn át cả nỗi sợ.
Jax giật mình quay lại, không một chút hối lỗi. "Tao đang tìm bằng chứng," anh ta gằn giọng. "Thứ mà mày đã dùng để giết Vance. Thứ mà mày đã dùng để tạo ra cái tín hiệu giả mạo đó! Khai ra đi, Thorne!"
"Anh bị điên rồi!" Aris lao tới, cố gắng ngăn cản Jax.
Một cuộc xô xát nổ ra. Jax, với sức vóc của một người lính, dễ dàng đẩy Aris ngã xuống sàn. Anh ta túm lấy cổ áo Aris. "Nói! Mục đích của mày là gì?"
Đúng lúc đó, Cơ trưởng Rostova và Bác sĩ Tanaka chạy tới, được báo động bởi hệ thống an ninh về cuộc ẩu đả.
"Commander!" Rostova gầm lên, giọng bà đầy uy quyền. "Thả anh ta ra ngay!"
Thấy Cơ trưởng, Jax mới buông Aris ra. Anh ta đứng dậy, thở hổn hển, ánh mắt vẫn đầy thù địch.
"Anh đã đi quá xa rồi, Jax," Rostova nói, giọng bà lạnh như băng. "Anh đã vi phạm kỷ luật, tấn công đồng đội và tự ý hành động. Ngay từ lúc này, tôi đình chỉ chức vụ của anh. Giao nộp vũ khí và trở về phòng giam giữ tạm thời ngay lập tức!"
Jax sững sờ. Anh ta không ngờ Rostova lại ra tay quyết liệt như vậy. Anh ta nhìn Rostova, rồi nhìn Aris, ánh mắt chứa đầy sự căm phẫn và thất bại. Nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh. Anh ta tháo khẩu súng năng lượng bên hông, ném xuống sàn rồi quay người bước đi, theo sau là Bác sĩ Tanaka.
Không khí trong phòng vô cùng căng thẳng. Aris đứng dậy, phủi lại quần áo, lòng anh ngổn ngang cảm xúc. Sự đoàn kết của họ đã thực sự tan vỡ.
Bỗng nhiên, giọng nói của Renna vang lên từ hệ thống intercom, gấp gáp và đầy hoảng loạn.
"Cơ trưởng! Aris! Mọi người! Đến phòng thí nghiệm của Vance mau lên! Có chuyện rồi!"
Nghe thấy sự sợ hãi trong giọng Renna, Aris và Rostova nhìn nhau rồi cùng lúc lao ra khỏi phòng, chạy về phía khu thí nghiệm. Chuyện gì còn có thể xảy ra nữa?
Họ đến nơi, thấy Renna đang đứng chết trân ở cửa, mặt cô trắng bệch. Cánh cửa phòng thí nghiệm đang mở toang.
Họ bước vào trong. Thi thể của Vance đã được đưa vào khoang lưu trữ y tế. Căn phòng trống rỗng. Nhưng không hoàn toàn.
Trên sàn nhà, ngay giữa phòng, những mẫu vật địa chất mà Jax báo cáo là đã bị đánh cắp, giờ đây đã quay trở lại. Chúng không nằm lộn xộn. Chúng được sắp xếp một cách hoàn hảo, tạo thành một hình dạng hình học vô cùng phức tạp, giống như một sơ đồ của một thiên hà hay một mạch điện tử kỳ lạ.
Và điều kinh khủng nhất là, tất cả những mẫu đá vô tri đó, giờ đây đang phát ra một thứ ánh sáng xanh lam yếu ớt, chập chờn, như thể chúng đang sống.
Ai đó, hoặc thứ gì đó, đã không chỉ đánh cắp chúng. Nó đã sử dụng chúng. Và giờ, nó trả lại, như một lời nhắn, một lời cảnh báo, hoặc một lời mời gọi.