tình bạn

Chương 11: Kỳ nghỉ hè đầu tiên – khoảng lặng của mỗi người


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Kỳ thi vừa khép lại, sân trường vốn náo nhiệt bỗng trở nên vắng lặng. Bảng tin không còn dán kín lịch thi, giảng đường khép cửa im lìm, chỉ còn tiếng ve kêu râm ran khắp những tán phượng đỏ rực. Kỳ nghỉ hè đầu tiên của đời sinh viên đến, mang theo một khoảng lặng lạ lẫm.

1. Minh – Hành trang trở về quê

Minh bắt chuyến xe sớm về quê. Con đường quốc lộ hun hút, gió sớm mai lùa qua ô cửa kính, mang theo mùi đồng ruộng. Về đến ngôi nhà nhỏ mái ngói đỏ, Minh ôm chầm lấy mẹ, thấy đôi vai bà run lên.

“Con trai mẹ về rồi…” – giọng bà nghẹn ngào.

Minh nhìn bàn tay mẹ gầy guộc, chai sạn. Cậu nhớ lại điểm số đã đạt được, nhớ đến ánh sáng ngọn đèn bàn đêm khuya, và thầm nhủ: Mọi cố gắng của mình không thể chỉ vì học bổng, mà còn vì nụ cười này.

Buổi tối, Minh ra đồng. Gió đồng quê thổi mát rượi, bầu trời đầy sao. Khoảnh khắc đó, cậu thấy lòng mình bình yên, khác xa những ngày căng thẳng ở thành phố. Nhưng sâu trong tim, Minh vẫn nghĩ về nhóm bạn – không biết họ đang làm gì, có đang hạnh phúc như cậu lúc này không.

2. Lan – Nỗi niềm nơi thành phố

Lan không về quê. Bố mẹ cô vẫn bận bịu với cửa hàng buôn bán, hiếm khi quây quần đủ. Cô dành hầu hết thời gian trong căn phòng nhỏ, học thêm tiếng Anh và tham gia câu lạc bộ mùa hè.

Một chiều, Lan dắt xe dạo quanh hồ, gió thổi tung mái tóc. Nhìn thấy những đôi bạn cười nói bên bờ, một thoáng chạnh lòng ập đến. Nếu không có nhóm bốn đứa, chắc mình cô đơn lắm, cô nghĩ.

Tối đến, Lan mở điện thoại, lướt qua những bức ảnh dã ngoại trước đó. Nụ cười của cả nhóm khiến trái tim cô ấm áp. Lan nhắn vào nhóm chat:
“Nhớ mấy đứa ghê.”

Tin nhắn hiện “đã xem” sau vài giây. Rồi biểu tượng mặt cười liên tục xuất hiện – Hải, Vy và Minh cùng đáp lại. Lan bất giác mỉm cười. Dù không ở cạnh nhau, sự hiện diện ấy vẫn đủ để cô thấy mình không một mình.

3. Hải – Những ngày trong xưởng cơ khí

Hải chọn ở lại thành phố, tranh thủ phụ việc ở xưởng cơ khí của chú. Mùi dầu máy, tiếng búa gõ, và đôi bàn tay lấm lem mỡ trở thành bạn đồng hành mỗi ngày.

Có lúc, giữa những âm thanh kim loại chát chúa, Hải nghĩ về bảng điểm. Nỗi buồn lại trỗi dậy: Mình đã cố mà vẫn chưa đủ.

Một buổi tối, Hải lặng lẽ viết vào nhật ký:
“Không muốn để tụi nó thấy mình yếu. Mình phải giỏi lên, không thì sẽ mãi là người kéo cả nhóm tụt lại.”

Nhưng ngay hôm sau, Minh gọi điện:
“Hải, cậu không hề kéo tụt ai hết. Có tụi mình mới thấy nhóm trọn vẹn. Nghỉ hè thì cứ sống thoải mái đi. Kỳ sau cùng cố, thế là đủ.”

Giọng Minh trầm ấm, chân thành. Hải bật cười khẽ, bỗng thấy lòng nhẹ đi phần nào.

4. Vy – Những trang vẽ mùa hè

Vy dành cả kỳ nghỉ cho cuốn sổ ký họa. Mỗi buổi sáng, cô ra quán cà phê quen, chọn một góc gần cửa kính, lặng lẽ vẽ. Khi là gương mặt cô bé phục vụ tươi cười, khi là cụ già ngồi bên hiên đọc báo, lúc lại là những chiếc lá rơi bên vỉa hè.

Nhưng càng vẽ, Vy càng thấy nhớ nhóm. Trên trang giấy, cô vẽ bốn nhân vật ngồi bên nhau dưới tán phượng đỏ. Ba khuôn mặt rõ nét, khuôn mặt thứ tư lại còn dang dở, chưa hoàn thiện.

Cô thì thầm:
“Phải đợi gặp lại mới vẽ xong được.”

Một buổi chiều, trời đổ mưa rào bất chợt. Vy trú mưa ở mái hiên, mở điện thoại thấy nhóm chat vẫn sáng đèn. Cô chụp vội bức tranh dở dang gửi đi. Hải trêu:
“Sao vẽ tớ xấu thế?”
Minh đùa:
“Cậu nhìn nhầm rồi, đó là tớ!”
Lan gửi icon cười lăn.

Tiếng mưa rơi hòa cùng những dòng tin nhắn ríu rít khiến Vy thấy lòng ấm lại. Dù xa, họ vẫn đồng hành bên nhau, như những sợi dây vô hình không gì cắt đứt được.

5. Hẹn ước tái ngộ

Kỳ nghỉ dần trôi qua. Bốn người, mỗi nơi một nỗi niềm, nhưng trong tim đều chờ đợi ngày gặp lại. Một tối, Minh nhắn vào nhóm:
“Khai giảng gặp nhau, ta sẽ đi ăn lẩu. Nhất định nhé!”

Lan đồng ý ngay: “Tớ book quán luôn!”
Hải thêm: “Tớ lo vụ bia.”
Vy vẽ thêm một biểu tượng chén đũa.

Bầu trời mùa hè rực sáng pháo hoa từ một lễ hội xa xa, ánh sáng lấp lánh phản chiếu lên màn hình điện thoại mỗi người. Họ không đứng cạnh nhau, nhưng trong lòng đều biết: khoảng lặng này chỉ để chuẩn bị cho một chặng đường mới, nơi tình bạn sẽ càng gắn bó.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×