tình bạn

Chương 13: Sóng ngầm cảm xúc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa thu trôi qua chậm rãi, nắng không còn gắt mà trở nên dịu dàng, phủ vàng khắp sân trường. Những hàng cây bắt đầu rụng lá, lác đác bay trong gió. Giữa khung cảnh ấy, nhóm bốn người vẫn gắn bó, ngày nào cũng gặp nhau, cùng học, cùng ăn, cùng rong ruổi trên những con đường quen thuộc.

Nhưng rồi, có những điều nhỏ bé bắt đầu nảy mầm, giống như một làn sóng ngầm, âm thầm len lỏi vào tình bạn trong trẻo của họ.

1. Ánh nhìn của Minh

Một buổi chiều, cả nhóm cùng ngồi trong thư viện. Minh, như thường lệ, chăm chú vào cuốn sách dày cộp. Nhưng thỉnh thoảng, ánh mắt cậu lại vô thức lướt sang Vy, người đang ngồi ngay đối diện. Vy nghiêng đầu, vẽ những nét chì nhỏ trên tờ giấy nháp, khuôn mặt tập trung, đôi môi mím khẽ.

Minh chợt nhận ra tim mình đập nhanh hơn thường lệ. Cậu cố gắng lảng đi, nhưng rồi đôi mắt lại quay trở về nơi ấy. Cảm giác lạ lùng khiến cậu bối rối, không dám để ai khác nhận ra.

“Minh, cậu có nghe tớ nói gì không?” – tiếng Lan vang lên, kéo cậu khỏi dòng suy nghĩ.

“À… ừ, có.” – Minh ấp úng, khiến Lan tròn mắt nghi ngờ. Nhưng cô không hỏi thêm, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý.

2. Nụ cười của Lan

Trong khi đó, Lan dần nhận ra mình hay nghĩ về Hải nhiều hơn. Dù cậu ta lúc nào cũng bông đùa, ồn ào, nhưng có những khoảnh khắc, ánh mắt Hải chùng xuống, lộ rõ sự chân thành mà ít ai để ý.

Hôm ấy, trời trở gió, Lan quên mang áo khoác. Hải lặng lẽ cởi áo đưa cho cô, giọng nửa đùa nửa thật:
“Coi chừng cảm lạnh, rồi ai lo cho nhóm nữa?”

Lan bật cười, nhưng tim lại khẽ rung lên. Cô chẳng nói gì, chỉ khoác áo vào, mùi nắng thoang thoảng còn vương trên vải khiến cô thấy ấm áp lạ kỳ.

3. Khoảnh khắc ngượng ngùng

Một lần khác, khi cả nhóm đi ăn chè, Vy lúng túng vì tay lỡ làm rơi muỗng. Minh nhanh tay nhặt lên, đưa cho cô, ngập ngừng:
“Cẩn thận kẻo đổ hết.”

Vy nhìn Minh, ánh mắt thoáng bối rối. Trong tích tắc, cả hai đều đỏ mặt, vội quay đi như chưa có gì xảy ra. Nhưng Lan và Hải ngồi đối diện đã bắt gặp. Hải huýt sáo trêu:
“Có bí mật nhỏ gì ở đây không nhỉ?”

Vy vội xua tay:
“Không… không có gì đâu!”

Tiếng cười vang lên, nhưng trong lòng mỗi người lại có một dư âm riêng.

4. Những suy tư trong đêm

Tối hôm đó, Lan nằm trên giường, mắt nhìn lên trần nhà. Cô nghĩ đến ánh mắt của Hải, rồi lại thấy mơ hồ về chính mình. Tình bạn bốn người đẹp như thế, liệu có bị thay đổi nếu xuất hiện thêm một thứ tình cảm khác?

Vy cũng trằn trọc, nhớ đến khoảnh khắc ở quán chè. Cô không chắc đó là do tim mình đập nhanh hay chỉ là sự bối rối thoáng qua. Nhưng rõ ràng, Minh đang dần trở thành một điểm tựa mà cô cảm nhận được.

Minh thì lại càng rối. Cậu chưa từng nghĩ nhiều về chuyện tình cảm. Nhưng mỗi khi nhìn thấy Vy, cậu thấy một cảm giác khác hẳn, vừa gần gũi vừa xa xăm. Minh sợ nói ra sẽ làm vỡ đi sự yên bình họ đang có.

Còn Hải, dẫu ngoài mặt vẫn cười, nhưng trong lòng cũng có một nỗi lo mơ hồ. Cậu cảm nhận được điều gì đó đang thay đổi trong nhóm – điều có thể khiến sự gắn bó của họ không còn nguyên vẹn.

5. Sóng ngầm chưa tên

Những rung động mơ hồ ấy không ai nói ra, cũng chẳng ai dám thừa nhận. Nhưng chúng tồn tại, giống như những con sóng nhỏ dưới mặt nước tưởng chừng phẳng lặng.

Tình bạn bốn người vẫn ấm áp, vẫn rộn rã tiếng cười, vẫn những buổi tối học nhóm, những cuộc hẹn ăn vặt quen thuộc. Nhưng đâu đó, giữa ánh mắt trao nhau, giữa những khoảnh khắc ngập ngừng, họ biết rằng một giai đoạn mới đã bắt đầu.

Một giai đoạn mà chính họ cũng chưa thể gọi tên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×