tình bạn

Chương 14: Những thay đổi khó nói


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mùa thu đang dần qua, cái se lạnh đầu đông len lỏi vào từng góc giảng đường. Trên sân trường, những chiếc lá vàng xoay tròn trong gió, rơi xuống sân gạch loang lổ nắng nhạt. Nhóm bốn người vẫn gặp nhau mỗi ngày, vẫn đi học, ăn trưa, làm bài tập cùng nhau. Thế nhưng, đâu đó, những khe nứt nhỏ đã xuất hiện – khe nứt mà họ chưa dám gọi tên.

1. Sự im lặng của Minh

Một buổi chiều học nhóm trong thư viện, Lan vẫn hăng hái nói, Hải vẫn chọc cười, Vy vẫn ngồi cặm cụi ghi chép. Chỉ riêng Minh khác lạ. Cậu ít nói, đôi lúc thẫn thờ nhìn ra cửa sổ.

“Minh, cậu sao thế? Không khỏe à?” – Lan hỏi, giọng đầy quan tâm.

“Không… chỉ hơi mệt thôi.” – Minh khẽ đáp, rồi cúi đầu vào sách.

Vy thoáng nhìn, muốn nói gì đó, nhưng lại ngập ngừng. Hình ảnh Minh trầm lặng khiến tim cô nhói nhẹ, nhưng cô không biết nên mở lời thế nào.

2. Lời nói nửa đùa nửa thật

Một hôm khác, khi cả nhóm cùng nhau ăn tối, Hải bất chợt buông lời trêu:
“Dạo này Minh với Vy thân ghê nhỉ. Có chuyện gì mà giấu tụi này không?”

Câu nói làm Vy giật mình, mặt đỏ lên. Minh chỉ khẽ nhíu mày, không đáp. Lan ngồi bên cạnh, cảm nhận một làn sóng khó tả dâng trong lòng – vừa là ngạc nhiên, vừa thoáng ghen tị mà chính cô cũng không hiểu.

Không khí trên bàn ăn bỗng chùng xuống. Hải nhận ra, vội vàng phá lên cười để xóa tan:
“Thôi, giỡn thôi mà. Đừng làm mặt nghiêm vậy chứ.”

Nhưng nụ cười ấy không đủ kéo không khí trở lại như trước.

3. Những khoảng cách nhỏ

Từ đó, những thay đổi ngày càng rõ hơn. Minh và Vy thường trao đổi ánh mắt, nhưng rồi lại vội quay đi. Lan thì bỗng dưng hay tìm cách né tránh những câu chuyện có liên quan đến Minh. Còn Hải, dù luôn tỏ ra vui vẻ, nhưng trong lòng thấp thoáng một sự khó chịu mà cậu không gọi tên được.

Một lần, Lan nhắn tin rủ nhóm đi xem phim, nhưng Minh từ chối với lý do bận việc. Ngay sau đó, Vy lặng lẽ cũng báo bận. Hải bật cười, nhưng nụ cười hẫng hụt:
“Vậy là còn mỗi hai đứa mình thôi à?”

Lan khựng lại, rồi nhắn:
“Ừ, thì thôi, để hôm khác đi.”

Tin nhắn dừng lại ở đó, để lại trong lòng cả hai một khoảng trống lạ lẫm.

4. Đêm khó ngủ

Đêm xuống, mỗi người lại đối diện với suy nghĩ riêng.

Lan nằm xoay trở trên giường, nhớ lại ánh mắt Minh dành cho Vy. Cô không hiểu tại sao lòng mình lại nhói lên, trong khi trước giờ vẫn coi cả nhóm như gia đình. “Mình… đang nghĩ gì thế này?” – cô tự hỏi, nhưng không tìm được câu trả lời.

Vy thì ôm bức tranh dang dở bên bàn học, nhớ về những lúc Minh lặng lẽ giúp mình, những cái gật đầu khích lệ. “Nếu… mình thật sự thích anh ấy thì sao? Nhưng… còn tình bạn thì thế nào?”

Minh ngồi dưới ánh đèn bàn, trăn trở: “Mình có quyền để cảm xúc này lớn lên không? Nếu lỡ làm tình bạn rạn vỡ thì sao?”

Còn Hải, giữa đêm, thả lưng xuống ghế, ngước nhìn trần nhà, nụ cười thường trực biến mất. “Có phải… mình đang dần bị bỏ lại không?”

5. Những thay đổi khó nói

Ngày hôm sau, nhóm vẫn gặp nhau. Vẫn những câu chuyện, vẫn tiếng cười, nhưng đâu đó, sự gượng gạo len lỏi. Không ai nói ra, không ai thừa nhận. Tất cả như đang cố níu giữ một nhịp điệu quen thuộc, dù biết rằng bên dưới, sóng ngầm đang chực chờ trào dâng.

Tình bạn – vốn trong trẻo, giờ đã nhuốm thêm một màu sắc khác. Một màu sắc đẹp nhưng cũng mong manh, dễ khiến tất cả rơi vào ngã rẽ mà không ai mong muốn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×