tình đầu và hiện tại

Chương 10: Cao trào cảm xúc đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh Nhi nhận được thông báo lớp sẽ có buổi thảo luận nhóm mở rộng, mọi người cùng tham gia trao đổi ý tưởng. Cô đến sớm, tâm trạng vẫn còn bối rối sau buổi gặp riêng với Hà Duy hôm qua. Tim cô vẫn nhói lên khi nhớ ánh mắt dịu dàng của anh, nhưng đồng thời cũng ấm áp khi nghĩ về Hùng Anh—người luôn âm thầm hiện diện.

Khi cô bước vào lớp, Hà Duy đã ngồi sẵn, ánh mắt anh hướng thẳng về phía cô, nụ cười nhẹ nhưng đầy sức hút. Chỉ một ánh nhìn thôi cũng khiến tim cô đập nhanh. Ngay lúc đó, Hùng Anh bước vào, tay cầm tập tài liệu, và ánh mắt dừng lại trên Linh Nhi. Cả hai người đàn ông đều nhìn cô, nhưng sự căng thẳng trong không khí bắt đầu lan tỏa.

Buổi thảo luận bắt đầu. Khi nhóm Linh Nhi thảo luận ý tưởng, Hà Duy đưa ra một vài gợi ý táo bạo, muốn thay đổi cách trình bày. Linh Nhi vừa muốn đồng ý, vừa ngần ngại vì biết Hùng Anh thích cách truyền thống, chắc chắn, từng bước.

“Anh nghĩ cách này sẽ khiến bài thuyết trình nổi bật hơn,” Hà Duy nói, giọng tự tin.

Hùng Anh nhìn thẳng, hơi nhíu mày:

“Nhưng nếu làm theo cách này, chúng ta sẽ gặp rủi ro. Mình nghĩ vẫn nên theo kế hoạch cũ.”

Ánh mắt của cả hai chạm nhau, và trong khoảnh khắc đó, Linh Nhi cảm nhận được một mâu thuẫn âm thầm nhưng căng thẳng, dường như không chỉ là về bài thuyết trình, mà còn phản ánh sự cạnh tranh ngầm giữa quá khứ và hiện tại.

Cô ngập ngừng:

“Ừ… mình thấy… cả hai cách đều có lý. Chúng ta thử kết hợp xem sao nhé?”

Nhưng Hà Duy và Hùng Anh đều nhìn cô với ánh mắt khác nhau: Hà Duy mang theo vẻ nồng ấm, hơi khiêu khích; Hùng Anh ánh lên sự nghiêm túc, quan tâm và cả lo lắng. Linh Nhi cảm thấy tim mình như bị kéo giằng.

Cuối cùng, Hà Duy thốt lên, giọng có phần căng:

“Linh Nhi, anh chỉ muốn em thấy phương án của anh tốt mà thôi!”

Hùng Anh không nhịn được nữa, giọng trầm hẳn xuống:

“Anh đang nói gì vậy? Em không cần người khác làm thay em quyết định đâu. Mình chỉ muốn mọi thứ chắc chắn và tốt nhất cho nhóm!”

Không khí bỗng trở nên căng thẳng. Linh Nhi đứng giữa, tim đập nhanh, cố gắng hạ giọng:

“Thôi, cả hai bình tĩnh… chúng ta cùng nhau cân nhắc, được không?”

Nhưng sự căng thẳng đã dâng lên. Hà Duy và Hùng Anh nhìn nhau, không ai nhường ai, và Linh Nhi nhận ra rằng tam giác tình cảm đang bước vào cao trào đầu tiên, nơi không chỉ tình cảm của cô bị thử thách, mà cả hai người đàn ông đều thể hiện sự quan tâm, sự bảo vệ và đôi chút ghen tuông.

Buổi thảo luận kết thúc với không khí còn vương vấn căng thẳng. Linh Nhi bước ra ngoài, đứng giữa sân trường, hít một hơi thật sâu. Cô nhận ra rằng: cảm xúc của mình giờ đây không chỉ là lựa chọn cá nhân nữa, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến cả hai người đàn ông cô yêu thương.

Cô tự nhủ:

“Đây là bước ngoặt đầu tiên. Nếu mình không đối diện trực tiếp, mọi chuyện sẽ càng phức tạp. Nhưng… trái tim này… thật khó để quyết định.”

Khi Linh Nhi đi về ký túc xá, ánh mắt cô dõi theo cả Hà Duy và Hùng Anh từ xa, cảm giác vừa hồi hộp vừa bối rối. Cô biết rằng cao trào cảm xúc này mới chỉ bắt đầu, và từ giờ, mỗi bước đi, mỗi ánh nhìn, mỗi lời nói đều có thể thay đổi mạch cảm xúc của tam giác tình cảm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×