tình đầu và hiện tại

Chương 6: Mâu thuẫn đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh Nhi vừa bước vào lớp, không khí dường như căng thẳng hơn mọi khi. Cô chưa kịp định thần, thì nhìn thấy Hà Duy đang ngồi ở bàn cuối lớp, ánh mắt anh thoáng nhìn về phía cô, nụ cười dịu dàng nhưng có phần khiêu khích. Trái tim cô nhói lên.

Ngay lập tức, Hùng Anh xuất hiện từ phía cửa, mang theo một tập tài liệu. Anh nhìn thấy Linh Nhi và Hà Duy cùng lúc, và trong ánh mắt thoáng qua là một tia căng thẳng, không quá lộ liễu nhưng đủ để Linh Nhi cảm nhận.

Trong giờ học, giảng viên yêu cầu hai nhóm làm việc theo cặp. Linh Nhi vô tình được xếp cặp với Hà Duy, còn Hùng Anh ở nhóm khác. Cô cảm thấy tim mình đập nhanh, vừa hồi hộp vừa lo lắng.

Khi nhóm bắt đầu thảo luận, Hà Duy nghiêng về phía cô:

“Em vẫn còn nhớ cách giải bài tập hôm trước không?” Anh cười nhẹ, ánh mắt tràn đầy ấm áp.

Linh Nhi đỏ mặt, cố gắng tập trung. “Ừ… mình còn nhớ chút chút.”

Trong lúc họ trò chuyện, Hùng Anh vô tình bước qua để lấy một cuốn sách. Ánh mắt anh thoáng gặp Hà Duy, cả hai trao nhau một cái nhìn ngắn nhưng đủ khiến Linh Nhi cảm thấy bối rối. Cô lặng lẽ nhìn xuống, trái tim như bị kéo giằng giữa hai cảm xúc hoàn toàn khác biệt: một bên là hồi hộp, ngọt ngào, một bên là bình yên, chắc chắn.

Sau giờ học, Linh Nhi cùng Hà Duy ra ngoài, dự định đi uống nước. Hùng Anh đứng từ xa, không nói gì nhưng ánh mắt cậu vẫn dõi theo. Trong lòng cậu dâng lên một cảm giác vừa lo lắng vừa tức giận âm ỉ—không phải vì cô gặp Hà Duy, mà vì anh biết Linh Nhi đang bị giằng xé, và cậu chưa biết cô sẽ chọn ai.

Trong quán nước, Hà Duy hỏi Linh Nhi về những ngày cô ở thư viện và cảm giác khi gặp lại anh. Mỗi lời nói của anh đều khơi lại kỷ niệm xưa, khiến Linh Nhi vừa muốn cười vừa thấy lòng đau nhói.

Cô tự hỏi: “Mình đang rung động vì quá khứ hay vì cảm giác mới mẻ hiện tại? Mình phải làm sao để không làm Hùng Anh tổn thương?”

Trong lúc họ trò chuyện, điện thoại của Linh Nhi nhấp nháy. Tin nhắn từ Hùng Anh:

“Nhớ về nhà an toàn nhé. Nếu cần gì, mình luôn ở đây.”

Cô nhìn tin nhắn, lòng vừa ấm áp vừa bối rối. Thế giới của cô giờ như chia làm hai nửa: một nửa thuộc về quá khứ với Hà Duy, một nửa thuộc về hiện tại với Hùng Anh.

Trên đường về ký túc xá, Linh Nhi đi chậm lại, bước chân nặng trĩu. Cô biết rằng mâu thuẫn đầu tiên đã xuất hiện—không phải xung đột lớn, nhưng đủ để cô nhận ra rằng tam giác tình cảm đang dần trở nên phức tạp. Mỗi quyết định nhỏ, mỗi ánh mắt, mỗi lời nói đều có thể làm thay đổi cảm xúc của cả ba người.

Về đến phòng, Linh Nhi ngồi xuống giường, nhìn ra khung cửa sổ tối đen. Trong lòng cô trộn lẫn nhiều cảm xúc: hồi hộp, bối rối, lo lắng, và một chút ngọt ngào khó tả. Cô biết rằng từ giờ, mỗi ngày sẽ là một thử thách cho trái tim mình—giữa quá khứ và hiện tại, giữa rung động và bình yên, giữa Hà Duy và Hùng Anh.

Cô thầm nhủ: “Mình phải chuẩn bị tinh thần. Tam giác tình cảm này… sẽ không còn đơn giản nữa.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×