Sự hiện diện của Minh ở căn nhà gỗ ngoại ô trở thành một gánh nặng mới cho An. Cô phải duy trì vai diễn Minh hoàn hảo ở dinh thự, vừa phải lén lút tiếp tế thuốc men, thức ăn và thông tin cho anh trai thật. Cuộc sống hai mặt của cô giờ đây đã biến thành cuộc sống ba mặt, đầy rủi ro.
An tìm thấy cuốn nhật ký mà Minh nhắc đến. Nó không chỉ là danh sách điểm yếu của gia tộc, mà còn là một bản phân tích tâm lý sắc sảo về từng thành viên. An nhận ra, Minh không chỉ là một người thừa kế kiêu ngạo, mà còn là một nhà chiến lược thiên tài và cực kỳ lạnh lùng.
"Tình yêu là điểm yếu lớn nhất của kẻ thù. Ta phải tìm ra nó," Minh nói khi An đưa cuốn nhật ký cho anh. Ánh mắt Minh lướt qua những dòng chữ của chính mình.
"Anh không có quyền phá hoại cuộc sống của người khác," An cảnh cáo.
"Ta có quyền làm bất cứ điều gì để lấy lại cuộc đời ta," Minh đáp. "Và nếu em thực sự yêu cái gọi là 'tình yêu' đó, em sẽ muốn thấy nó được an toàn. Hãy nói cho ta biết, hắn là ai?"
Minh đã nắm thóp được An. Anh biết cô đang yêu, và đây là vũ khí duy nhất để buộc cô hợp tác. An, trong sự tuyệt vọng, đành phải thú nhận về Khải và cái tên Mai.
"Anh ấy là người thợ mộc. Anh ấy ghét giới thượng lưu. Anh ấy không biết em là ai," An nói, giọng cô đầy sự đau đớn.
Minh không nói gì. Anh chỉ nhìn An, ánh mắt anh đầy sự phán xét và toan tính.
Mối Quan Hệ Trong Tầm Ngắm
Minh quyết định phải kiểm tra mối quan hệ này. Anh không tin vào tình yêu, nhưng tin vào sự ảnh hưởng của nó. Anh dùng số tiền ít ỏi còn lại để thuê một chiếc xe cũ và một thiết bị theo dõi đơn giản.
Ngày hôm sau, Minh lén lút đến khu phố cũ. Anh đứng ở một góc khuất, quan sát xưởng mộc của Khải.
Anh thấy Khải đang miệt mài làm việc, những thớ cơ săn chắc dưới lớp áo phông lấm lem bụi gỗ. Anh thấy nụ cười hiền lành và sự tập trung cao độ của Khải.
Minh đã được huấn luyện để nhìn nhận con người một cách khách quan. Anh nhận thấy Khải là người chân thật, kiên định, và đam mê. Khải không phải là người ham danh lợi.
Chiều muộn, An xuất hiện trong vai Mai. Cô mặc quần áo giản dị, tóc buộc cao, tay cầm một bó hoa nhài nhỏ. Cô bước vào xưởng, và nụ cười trên khuôn mặt cô rạng rỡ một cách chân thật mà Minh chưa bao giờ thấy.
Minh quan sát họ tương tác.
An/Mai tự nhiên múc nước cho Khải.
Khải nhẹ nhàng lau vết bùn trên má An/Mai.
Họ cùng nhau sửa chữa chiếc đàn piano cũ, tiếng cười rộn rã.
Trong khoảnh khắc đó, Minh cảm thấy một cú sốc. Không phải vì An dám yêu, mà là vì sự khác biệt giữa An và anh. An có thể dễ dàng tìm thấy niềm vui trong sự giản dị.
Minh, người thừa kế hoàn hảo, người có thể mua mọi thứ, lại chưa bao giờ được trải nghiệm cảm giác đó.
Minh nhận ra: Khải là tấm gương phản chiếu cho cuộc sống mà anh chưa bao giờ có.
Khát Vọng Chiếm Hữu
Sự quan sát nhanh chóng chuyển từ toan tính sang khát vọng.
Minh nhớ lại cuộc sống của mình trước khi mắc bệnh: sự cô đơn, những cuộc họp vô tận, và không bao giờ có một mối quan hệ chân thật. Anh nhận ra rằng, Khải không chỉ là điểm yếu của An, mà còn là chìa khóa để anh tìm thấy sự trọn vẹn mà anh luôn thiếu.
"Tên ngốc này yêu phiên bản giả của ta," Minh thầm nghĩ, giọng anh đầy vẻ mỉa mai. "Nếu hắn yêu cái vỏ bọc này, hắn cũng có thể yêu người thật."
Minh đưa ra một quyết định lạnh lùng: Anh sẽ giành lại Khải.
Anh sẽ không chỉ lấy lại danh tính, tài sản, mà còn cả tình yêu mà An đã cướp mất. Khải sẽ là phần thưởng cuối cùng cho vai diễn quá lâu của anh.
Minh lùi lại trong bóng tối, nhìn An và Khải đang ôm nhau tạm biệt. Anh nhếch mép, một nụ cười lạnh lùng và tự tin.
"An, em đã cho ta một món quà tuyệt vời," Minh thì thầm. "Đừng lo, ta sẽ chăm sóc người yêu của em thật tốt."
Cuộc chiến giành lại cuộc sống đã chuyển thành cuộc chiến giành lại tình yêu. Và Minh, với sự sắc sảo của một nhà chiến lược, tin rằng anh có lợi thế tuyệt đối: Minh chính là phiên bản hoàn hảo nhất của người mà Khải đang yêu.