tình yêu không có lỗi

Chương 7: Giữa Hai Thế Giới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nhã An đứng bên cửa sổ phòng mình, nhìn ra ngoài đường phố đông đúc. Thành phố về đêm không bao giờ thiếu sức sống, ánh đèn vàng lấp lánh trên các con phố như đang nhắc nhở cô rằng, dù cuộc sống có xoay vần như thế nào, nó vẫn tiếp tục không ngừng.

Tối hôm nay, cô lại phải tham gia một buổi tiệc lớn, lần này do Minh Quân tổ chức. Cô không còn cảm thấy lạ lẫm như những lần trước, nhưng mỗi lần bước vào những sự kiện này, cô lại cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa mình và những người xung quanh. Cô là một cô gái bình thường, không có quá nhiều điểm nổi bật ngoài công việc tại quán cà phê nhỏ và bây giờ là vai trò “bạn gái” của Minh Quân. Nhưng ngay cả khi mối quan hệ này chỉ là giả tạo, cô vẫn không thể phủ nhận rằng có điều gì đó đã thay đổi trong lòng mình.

Cô mặc một chiếc váy đen dài, đơn giản nhưng thanh lịch, mái tóc được chải gọn gàng. Khi cô bước ra khỏi phòng, một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng. Đây không chỉ là một buổi tiệc thông thường, mà là một sự kiện quan trọng, nơi mà Minh Quân luôn phải duy trì vẻ ngoài hoàn hảo của mình. Và cô, một phần trong vở kịch ấy, sẽ phải đóng vai trò mà anh giao cho.


Tại buổi tiệc, không khí nhộn nhịp với những cuộc trò chuyện sôi nổi và tiếng cười nói của những người quyền lực trong giới kinh doanh. Minh Quân đứng giữa đám đông, giao tiếp với các đối tác, nhưng đôi mắt anh không rời khỏi Nhã An. Cô đứng một mình bên cạnh, thỉnh thoảng nhận được ánh nhìn từ những người xung quanh, khiến cô không khỏi cảm thấy mình là tâm điểm của mọi sự chú ý. Nhưng Minh Quân không mảy may quan tâm đến sự chú ý đó, anh chỉ quan tâm đến việc cô có thể giữ vững vai trò của mình trong đêm nay.

"Em ổn chứ?" Minh Quân tiến lại gần, giọng anh nhẹ nhàng nhưng vẫn có vẻ nghiêm túc, khác với những lúc anh giao tiếp với người khác.

Nhã An khẽ gật đầu, mỉm cười. "Vâng, em ổn."

Ánh mắt anh lướt qua cô một lần nữa, như thể kiểm tra xem cô có thực sự thoải mái trong buổi tiệc này không. "Cô có thể làm tốt, nhưng đừng để cảm giác bị chi phối," anh nói, lời nói của anh vẫn giữ nguyên sự lạnh lùng.

Nhã An không trả lời, chỉ lặng lẽ quan sát xung quanh. Mọi thứ đều diễn ra một cách quá suôn sẻ, và cô bắt đầu cảm thấy mình như một người ngoài cuộc trong chính câu chuyện mà cô đang tham gia. Cô không hẳn là bạn gái thật sự của Minh Quân, nhưng tại sao cô lại cảm thấy có điều gì đó khác biệt? Cô không thể lý giải nổi cảm xúc trong lòng mình.


Sau một giờ đồng hồ, tiệc tối bắt đầu có phần căng thẳng hơn, khi mọi người bắt đầu chuyển sang các cuộc trao đổi công việc nghiêm túc hơn. Minh Quân lại phải tiếp tục điều hành mọi việc, nhưng có điều gì đó trong ánh mắt anh khiến Nhã An cảm thấy không thoải mái. Cô không phải là người dễ dàng bị cuốn vào những trò chơi quyền lực, nhưng càng ở bên anh, cô càng cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một cuộc sống mà mình không thể kiểm soát.

Cô bước ra ngoài ban công, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Gió đêm mát lạnh thổi qua, mang theo một cảm giác thư thái hiếm hoi. Nhưng ngay khi cô đang cố gắng tự giải tỏa cảm xúc, một tiếng bước chân từ phía sau làm cô giật mình.

"Em ra đây làm gì?" Minh Quân đứng ở cửa ban công, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng nhưng không khỏi nhìn cô với một vẻ nghiêm túc.

Nhã An quay lại nhìn anh, cảm thấy có một sự khác biệt trong cách anh nhìn cô tối nay. Cô không thể gọi tên cảm giác ấy, nhưng nó khiến trái tim cô đập mạnh hơn.

"Tôi cần một chút không gian," cô trả lời thật lòng, không giấu giếm gì.

Minh Quân không nói gì thêm, anh bước lại gần và đứng bên cạnh cô, cả hai cùng im lặng nhìn ra ngoài. Cảm giác cô đơn dần dần lắng xuống khi đứng bên anh. Lần đầu tiên, cô cảm thấy sự hiện diện của Minh Quân không phải là một gánh nặng hay một nghĩa vụ mà là một sự kết nối nào đó, dù nó không thể nói ra thành lời.

"Em không phải lo lắng quá," Minh Quân lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng hơn bình thường. "Tôi không muốn em cảm thấy bị lấn át trong câu chuyện này."

Nhã An quay lại nhìn anh, một lần nữa, ánh mắt cô lạc vào đôi mắt sâu thẳm của Minh Quân. "Anh không cần phải nói vậy. Chỉ là… tôi không thể tránh khỏi cảm giác lạ lẫm khi mình cứ đứng giữa những thế giới khác nhau."

Minh Quân nhìn cô một lúc lâu, đôi mắt anh không hề rời khỏi cô. "Đôi khi, chúng ta không thể tránh khỏi việc phải sống trong những thế giới khác nhau. Nhưng điều quan trọng là, em không cần phải thay đổi mình vì điều đó."

Những lời nói ấy làm trái tim Nhã An có chút xao động. Có vẻ như Minh Quân không phải là người chỉ sống cho mình. Anh cũng có những lo lắng và những điều mà anh không thể dễ dàng chia sẻ với ai.

Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Liệu đây có phải là một mối quan hệ thật sự, hay chỉ là một sự thỏa hiệp giữa những người không thể tránh khỏi những giới hạn? Cô không biết câu trả lời, nhưng một điều cô nhận ra rõ ràng là Minh Quân đã thay đổi cách nhìn của cô về cuộc sống, về tình yêu, và về chính mình.


Đêm đó, khi tiệc tàn, Nhã An và Minh Quân không nói thêm lời nào. Họ cùng rời khỏi khách sạn, mỗi người đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Dù cho mối quan hệ này có bắt đầu từ sự giả dối, nhưng cảm giác giữa họ đã dần dần thay đổi. Nhã An không thể phủ nhận rằng, dù có muốn hay không, Minh Quân đã bắt đầu trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của cô, và cô không biết liệu mình có thể quay lại cuộc sống bình thường trước đây hay không.

Nhưng có một điều chắc chắn: Mối quan hệ này sẽ không bao giờ đơn giản như những gì cô tưởng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.