tình yêu không có lỗi

Chương 8: Những Ranh Giới Mơ Hồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nhã An bước vào phòng làm việc của Minh Quân với một tâm trạng không thể định hình. Dù đã quen với những ngày làm việc căng thẳng tại công ty, nhưng cảm giác không thể xác định được vị trí của mình trong thế giới của Minh Quân khiến cô cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết. Cô không còn là cô gái trong câu chuyện tình yêu giả tạo mà anh dựng lên, nhưng cũng không phải là một người bạn gái thực sự của anh. Giữa sự thật và giả dối, cô không biết mình đang đứng ở đâu.

Minh Quân ngồi phía sau bàn làm việc, vẻ mặt lạnh lùng như mọi khi. Anh không nhìn lên khi Nhã An bước vào, chỉ khẽ đưa tay chỉ về phía chiếc ghế đối diện. "Ngồi đi."

Nhã An đi đến, ngồi xuống, và im lặng một lúc, cảm giác như không có gì cần nói thêm nữa. Những cuộc họp đã trở thành một phần quen thuộc trong công việc của cô, nhưng hôm nay, cô lại cảm thấy những gì đang diễn ra không giống như những lần trước.

"Cuộc họp hôm qua cô đã làm tốt." Minh Quân lên tiếng, giọng anh vẫn đều đều. "Nhưng tôi cần cô tham gia sâu hơn trong một số vấn đề sắp tới."

Nhã An không trả lời ngay. Những lời của anh cứ lặp lại trong đầu cô. Có vẻ như anh không chỉ cần cô làm người bạn gái giả vờ, mà còn cần cô tham gia vào những quyết định quan trọng. Nhưng tại sao anh lại chọn cô, một cô gái chẳng có kinh nghiệm hay mối quan hệ gì trong giới này? Lẽ nào chỉ vì cô không giống những người khác?

"Anh muốn tôi làm gì?" Cuối cùng, cô lên tiếng, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy sự tò mò.

Minh Quân ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt anh không còn lạnh lùng như trước, nhưng vẫn đầy sự xa cách. "Tôi cần cô giúp tôi trong một cuộc đàm phán quan trọng. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào một dự án lớn như vậy, và tôi cần một người ngoài cuộc để nhìn nhận sự việc một cách khách quan."

Nhã An ngạc nhiên. "Anh muốn tôi tham gia vào dự án của anh sao?"

"Đúng vậy," Minh Quân nói, giọng anh trầm và nghiêm túc. "Cô không cần phải lo lắng về kỹ năng, chỉ cần lắng nghe và đưa ra những nhận xét thật sự từ góc nhìn của cô. Đôi khi, sự tươi mới và cái nhìn từ bên ngoài sẽ giúp chúng tôi thấy rõ hơn."

Cô vẫn không thể hiểu hết lý do tại sao Minh Quân lại tin tưởng cô đến vậy. Anh có thể dễ dàng tìm kiếm một người có chuyên môn, một người có thể đưa ra những lời khuyên giá trị trong một cuộc đàm phán quan trọng như thế này. Nhưng thay vì đó, anh lại chọn cô, một cô gái chưa từng có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

"Cảm ơn anh vì đã tin tưởng tôi." Nhã An cắn môi, cố gắng kiềm chế sự hoang mang trong lòng. "Nhưng tôi chỉ là một người bình thường. Tôi không biết liệu tôi có thể làm tốt công việc này không."

Minh Quân nhìn cô một lúc lâu, rồi mới lên tiếng: "Cô có thể làm tốt, tôi tin vào điều đó." Anh không nói gì thêm mà quay lại với đống tài liệu trên bàn.

Nhã An ngồi im, cảm giác không phải là sự tin tưởng từ một người lãnh đạo dành cho cấp dưới, mà là sự kỳ vọng từ một người đàn ông đến một người phụ nữ mà anh tin tưởng. Đó là một cảm giác mà cô không thể lý giải được, nhưng nó khiến trái tim cô bắt đầu đập mạnh hơn.


Cuối cùng, Nhã An quyết định sẽ tham gia cuộc đàm phán này. Dù không biết liệu cô có đủ khả năng để đáp ứng những gì Minh Quân kỳ vọng, nhưng cô cảm thấy đây là cơ hội mà cô không thể bỏ qua. Cô không muốn cứ mãi đứng trong bóng tối của Minh Quân, cô muốn tự mình khẳng định giá trị của mình, dù cho việc này có thể khiến cô bị cuốn vào những mối quan hệ mà cô không thể kiểm soát.

Ngày hôm sau, buổi đàm phán diễn ra tại một khách sạn sang trọng. Nhã An bước vào phòng họp, tay cô nắm chặt tài liệu, cố gắng giữ bình tĩnh. Minh Quân đã có mặt, đứng cạnh bàn, vẻ ngoài của anh không hề thay đổi – luôn tự tin và kiên định, như một người đàn ông không bao giờ để ai thấy sự yếu đuối trong mình.

Khi cuộc họp bắt đầu, Nhã An chỉ lắng nghe, nhưng cũng không thể không để ý đến những ánh mắt của những người xung quanh. Tất cả đều là những người quyền lực, những người có thể dễ dàng làm chủ mọi tình huống. Cô cảm thấy mình như một người ngoài cuộc, một người không có quyền gì trong cuộc chơi này.

Khi Minh Quân nói đến một vấn đề quan trọng, anh chợt quay sang nhìn Nhã An. "Cô có ý kiến gì về vấn đề này không?"

Nhã An khẽ giật mình khi nghe Minh Quân gọi tên mình giữa đám đông. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô. Cô biết mình không thể im lặng, nhưng cũng không thể đưa ra một ý kiến vội vàng.

Cô hít một hơi thật sâu, rồi nói: "Tôi nghĩ chúng ta nên xem xét kỹ hơn về những ảnh hưởng lâu dài của quyết định này. Việc chỉ nhìn vào lợi ích trước mắt có thể sẽ khiến chúng ta bỏ qua những yếu tố quan trọng hơn sau này."

Minh Quân nhìn cô, ánh mắt anh đầy sự đánh giá. Nhưng rồi, anh gật đầu, như thể hài lòng với câu trả lời của cô. "Cảm ơn cô. Quan điểm của cô rất hợp lý."

Câu trả lời của Minh Quân khiến Nhã An cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng cô biết rằng đây chỉ mới là bước đầu tiên trong một cuộc đàm phán lớn mà cô chưa thể lường trước được kết quả. Và càng lúc, cô càng nhận ra rằng mối quan hệ giữa cô và Minh Quân không thể chỉ đơn giản như những gì cô nghĩ. Cô đã và đang bước vào một thế giới đầy rẫy những thử thách mà chính cô chưa bao giờ chuẩn bị sẵn sàng.


Tối hôm đó, khi buổi đàm phán kết thúc, Minh Quân đã đưa cô về nhà như những lần trước. Lần này, anh không nói gì, chỉ lái xe trong im lặng. Cảm giác giữa họ có gì đó khác biệt, một sự im lặng nặng nề mà họ không thể giải thích. Nhã An nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong suốt cuộc đàm phán.

Cô biết rằng mình đang đi vào một con đường không thể quay đầu lại. Và mặc dù cô không thể hiểu rõ về Minh Quân, nhưng có một điều cô biết chắc chắn: Mối quan hệ giữa họ sẽ không dừng lại ở đây.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.