tình yêu không có lỗi

Chương 9: Đôi Lần Cảm Giác Mơ Hồ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.


Nhã An vẫn chưa thể thoát khỏi cảm giác lạ lùng sau cuộc đàm phán quan trọng mà cô đã tham gia. Mặc dù Minh Quân có vẻ hài lòng với những nhận xét của cô, nhưng những lời nói của anh trong suốt cuộc họp vẫn cứ lởn vởn trong đầu cô. Anh không phải người dễ dàng thể hiện cảm xúc, và những lần anh nhìn cô, ánh mắt ấy không chỉ là sự đánh giá công việc mà còn ẩn chứa điều gì đó sâu sắc hơn. Cảm giác mơ hồ ấy không thể nào dứt ra khỏi tâm trí cô.

Mỗi ngày trôi qua, cô lại càng cảm thấy mình như một phần trong thế giới xa lạ mà Minh Quân đang tạo ra. Cô không phải là bạn gái thật sự của anh, nhưng càng gần gũi anh, cô lại càng nhận ra rằng mối quan hệ này đang ngày càng đi xa hơn những gì cô tưởng. Cô không chỉ là một cô gái bình thường đứng bên cạnh anh trong những buổi tiệc hay đám đông, mà còn là một phần trong công việc, trong những quyết định quan trọng mà anh đang đưa ra.

Sáng hôm sau, khi cô đến công ty, Nhã An cảm thấy có điều gì đó bất thường trong không khí. Minh Quân không gọi cô đến văn phòng như mọi lần, mà chỉ để lại một tin nhắn vỏn vẹn: "Cô đến gặp tôi vào lúc 3 giờ chiều." Cô cảm thấy lo lắng, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng không thể từ chối.


Khi cô bước vào văn phòng Minh Quân, không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Anh đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài, dáng vẻ vẫn lạnh lùng như mọi lần. Nhưng hôm nay, có một điều gì đó khác biệt trong anh, một sự im lặng, một cảm giác không thể diễn tả.

Minh Quân quay lại nhìn cô, ánh mắt anh nghiêm nghị hơn bao giờ hết. "Cô có biết có chuyện gì đang xảy ra không?" anh hỏi, giọng anh không có chút cảm xúc.

Nhã An đứng một lúc, không biết phải trả lời như thế nào. "Tôi không chắc," cô nhẹ nhàng đáp.

Minh Quân bước lại gần, tay anh nắm chặt trên bàn, như đang cố kiềm chế điều gì đó. "Có lẽ tôi đã sai khi kéo cô vào tất cả những chuyện này. Cô không phải là người tôi có thể dễ dàng chia sẻ mọi thứ."

Nhã An nhìn anh, không thể hiểu hết những gì anh đang nói. Cô đã làm gì sai? Chỉ đơn giản là cô làm công việc mà Minh Quân giao cho, và luôn cố gắng hết mình. Cô không phải là người đưa ra quyết định trong mọi chuyện, nhưng tại sao cô lại cảm thấy có lỗi?

"Anh không phải trách tôi," cô lên tiếng, giọng cô khẽ run rẩy. "Tôi chỉ đang làm công việc của mình. Tôi không có ý định gây thêm rắc rối."

Minh Quân lặng im một lúc, rồi anh thở dài, nhìn cô với ánh mắt đầy sự phức tạp. "Tôi không muốn cô bị cuốn vào những điều này quá nhiều. Cô không thuộc về thế giới này."

Câu nói của anh khiến trái tim Nhã An thắt lại. Cô cảm thấy như mình bị đẩy ra khỏi thế giới của anh, bị xem là người ngoài cuộc, mặc dù mọi thứ cô làm chỉ vì anh.

"Nhưng tôi không thể cứ rút lui như thế," cô trả lời, mạnh mẽ hơn một chút. "Dù anh có muốn hay không, tôi đã tham gia và tôi sẽ không từ bỏ."

Minh Quân nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt anh có vẻ bất ngờ trước sự kiên quyết trong giọng nói của cô. Anh không ngờ cô lại phản ứng như vậy, nhưng điều đó lại khiến anh cảm thấy một sự tôn trọng mới đối với cô. Cô không phải là một cô gái yếu đuối, cô không phải là người dễ dàng bị đẩy ra khỏi cuộc sống của anh.

Cuối cùng, Minh Quân bước lại gần, đưa tay lên vỗ nhẹ vai cô. "Tôi chỉ không muốn em bị tổn thương," anh nói, giọng anh trầm hơn, như thể đang cố gắng giấu đi sự lo lắng trong lòng.

Nhã An cảm nhận được sự thay đổi trong anh, sự nhẹ nhàng mà trước đây cô chưa từng thấy. Nhưng cô không thể hiểu nổi, liệu Minh Quân thực sự quan tâm đến cô, hay chỉ đang cố gắng bảo vệ cô khỏi một thế giới mà anh cho là không thích hợp?

"Cảm ơn anh," cô đáp lại, nhẹ nhàng nhưng đầy sự kiên định. "Nhưng tôi không cần anh bảo vệ tôi. Tôi có thể tự lo cho mình."

Minh Quân nhìn cô thêm một lần nữa, rồi gật đầu. "Cô làm tốt lắm." Anh không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt ấy như thể đã nói lên tất cả. Anh biết rằng, dù có muốn hay không, anh cũng không thể hoàn toàn kiểm soát được cuộc sống của cô, và có lẽ, điều đó đã khiến anh bắt đầu thay đổi cách nhìn về mối quan hệ này.


Khi buổi chiều trôi qua, Nhã An lại cảm thấy một cảm giác lạ lùng. Mặc dù mọi thứ không hề rõ ràng, nhưng cô cảm thấy rằng mối quan hệ giữa cô và Minh Quân đang dần thay đổi. Nó không còn đơn giản là một thỏa thuận giữa hai người nữa, mà đã bắt đầu có những cảm xúc thật sự.

Cô không biết liệu mình có thể tiếp tục đi trên con đường này hay không, nhưng một điều chắc chắn là, cô không thể rút lui. Minh Quân đã trở thành một phần trong cuộc sống của cô, dù cô muốn hay không. Và cô cũng biết, mối quan hệ này sẽ không dễ dàng kết thúc, dù cho cả hai có cố gắng như thế nào.

Tình yêu hay chỉ là sự cuốn hút giữa hai người? Cô không biết. Nhưng càng ở gần Minh Quân, cô càng nhận ra rằng, dù có muốn hay không, cô đang trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh, và anh cũng vậy.



trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.