tình yêu ngang trái

Chương 9: Những trở ngại mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tin tức Khôi lén rời thành phố để tìm gặp Lan chẳng biết bằng cách nào lại đến tai gia đình anh nhanh hơn anh tưởng. Mới chỉ vừa kịp trải qua vài khoảnh khắc ngọt ngào trong vòng tay Lan, Khôi đã phải đối diện với cơn bão đang chờ chực nổ ra nơi ngôi biệt thự lớn ở trung tâm thành phố.

Đêm ấy, khi Khôi trở về, cả ngôi nhà sáng đèn. Không khí ngột ngạt bao trùm ngay từ khi anh bước vào. Trong phòng khách, bố mẹ anh ngồi chờ, gương mặt lạnh lùng như tảng băng. Trên bàn, một vài tấm hình chụp lén anh và Lan ở ngôi trường ven biển nằm chơ vơ như bằng chứng không thể chối cãi.

“Con còn gì để giải thích không?” – giọng ông Khải, cha anh, vang lên trầm nặng, không cho phép sự phản kháng.

Khôi siết chặt nắm tay. Anh biết, sớm muộn gì chuyện này cũng xảy ra, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy.
“Ba mẹ, con chỉ muốn nói rằng… con yêu Lan. Tình yêu này không phải thứ con có thể từ bỏ.”

Bà Mai, mẹ anh, đập mạnh ly trà xuống bàn, giọng bà gay gắt hơn bao giờ hết:
“Con có biết mình đang làm gì không, Khôi? Con là con trai duy nhất của tập đoàn này. Cả tương lai, cả danh dự gia đình, con định ném hết chỉ vì một cô gái nghèo hèn?”

Những lời đó như dao cứa vào lòng Khôi. Anh mím môi, đôi mắt đỏ ngầu nhưng vẫn dứt khoát:
“Lan không hèn. Cô ấy trong sáng, mạnh mẽ và tử tế hơn bất kỳ ai mà con từng biết. Chính vì vậy, con càng không thể buông tay.”

Ông Khải đứng bật dậy, giọng như sấm:
“Khôi! Con có biết mình đang chống lại cái gì không? Một mình con thì làm sao đối diện với cả họ tộc, với những người đang trông chờ con tiếp quản cơ nghiệp này? Con nghĩ tình yêu có thể nuôi sống hàng ngàn nhân viên sao? Con nghĩ một cô giáo nghèo có thể đứng ngang hàng với chúng ta sao?”

Khôi im lặng. Trong khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy cả thế giới như đang đè nặng lên vai. Nhưng hình ảnh Lan – đôi mắt đầy nước, nụ cười yếu ớt nhưng kiên cường – lại hiện lên, giúp anh không chùn bước.

“Con không cần ai đứng ngang hàng. Con chỉ cần Lan bên con.” – anh đáp chậm rãi, từng chữ như đinh đóng.

Không khí trong phòng đặc quánh. Bà Mai nhìn con trai như nhìn một kẻ lạ, còn ông Khải tức giận đến mức run rẩy. Cuối cùng, ông hạ giọng, nhưng lạnh lẽo đến rợn người:
“Được. Nếu con đã chọn con đường này, vậy thì từ nay con đừng mong đến một đồng từ gia đình này nữa. Hãy thử xem tình yêu nghèo hèn đó có nuôi nổi con không.”

Khôi chấn động, nhưng không tỏ ra nao núng. Anh biết, lời tuyên bố ấy không chỉ là sự giận dữ, mà là khởi đầu cho một chuỗi trở ngại lớn lao hơn.

Trong khi đó, Lan ở ngôi trường nhỏ ven biển vẫn chưa biết gì về cơn bão sắp ập xuống. Tối hôm đó, cô nhận được một phong bì lạ được nhét vào khe cửa phòng trọ. Bên trong là những tấm hình cô và Khôi bên nhau, kèm một mẩu giấy ngắn gọn:

“Cô nghĩ mình xứng đáng với anh ấy sao? Hãy tránh xa Khôi, nếu không, cô sẽ phải hối hận.”

Lan run rẩy, trái tim nhói đau. Cô hiểu ngay rằng đây là cảnh báo từ gia đình Khôi. Cảm giác bất an tràn ngập, nhưng đồng thời, một ngọn lửa lạ lẫm cũng bùng lên trong lòng cô – ngọn lửa của sự phản kháng, của tình yêu không muốn bị chôn vùi bởi những định kiến khắc nghiệt.

Đêm đó, Khôi gọi điện cho Lan. Giọng anh mệt mỏi nhưng đầy kiên định:
“Lan, gia đình anh đã biết hết. Họ sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng ta.”

Lan im lặng hồi lâu, rồi thì thầm:
“Em biết… Họ đã cảnh báo em rồi.”

Khôi siết chặt điện thoại, cơn giận dâng trào:
“Anh sẽ không để họ làm tổn thương em nữa. Dù có phải từ bỏ tất cả, anh vẫn sẽ ở bên em.”

Lan bật khóc. Trong tiếng nấc, cô vẫn cố gắng nói:
“Khôi… em không muốn anh mất đi gia đình, mất đi tất cả vì em. Em sợ lắm…”

“Lan, em có tin anh không?” – Khôi cắt ngang, giọng kiên quyết.

“Có…” – Lan đáp, trong nghẹn ngào.

“Vậy thì đừng sợ. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua. Anh hứa.”

Trong bóng đêm, hai con người ở hai nơi khác nhau, cùng khóc, cùng run rẩy, nhưng cũng cùng thắp lên một niềm tin nhỏ nhoi. Niềm tin rằng tình yêu này, dù có thêm bao trở ngại, vẫn xứng đáng để họ chiến đấu đến cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×