tình yêu ngược tâm nơi giảng đường

Chương 14: Bất ngờ trong thư viện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chiều thứ Năm, thư viện trường Kinh tế yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng giấy lật. Mai Lan bước vào, ôm tập tài liệu và laptop, tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Cô biết rằng Huy Thành sẽ không bỏ qua cơ hội để tạo ra một bất ngờ tinh nghịch, dù chỉ là trong không gian tĩnh lặng như thư viện.

Vừa đi qua dãy kệ sách, cô chợt thấy Huy Thành đứng cạnh một bàn học, ánh mắt tinh nghịch nhưng đầy dịu dàng. Anh cầm một tập hồ sơ nhỏ, nháy mắt:

“Mai Lan, hôm nay chúng ta sẽ làm việc nhóm ở đây, nhưng… tôi có chuẩn bị một ‘trò chơi’ nho nhỏ để chúng ta gần gũi hơn.”

Mai Lan đỏ mặt, tim đập mạnh: “Anh ta… lại định trêu mình rồi sao?”

Huy Thành nghiêng người, cúi sát cô, giọng trầm nhưng vẫn pha chút tinh nghịch:

“Đừng sợ, chỉ là trò chơi quan sát. Tôi muốn xem cô xử lý tình huống ra sao… và… tôi sẽ sát bên cô cả buổi.”

Cô vừa bối rối vừa rung động, lúng túng gật đầu: “A… tôi… tôi sẽ cố gắng.”

Khi bắt đầu làm việc nhóm, Huy Thành liên tục tạo ra những tình huống gần gũi:

Khi Mai Lan cần tra cứu tài liệu, anh đứng bên, cúi sát để chỉ dẫn cách tìm thông tin.

Khi cô lúng túng ghi chú, tay anh vô tình chạm nhẹ vào tay cô.

Khi cô mệt mỏi, anh mời cô dựa vào vai mình trong vài giây, ánh mắt dịu dàng nhưng tinh nghịch:

“Mai Lan, cô thấy không? Tôi sẽ giúp cô cảm thấy dễ chịu hơn.”

Mai Lan đỏ mặt, tim loạn nhịp: “Sao anh ta… vừa tinh nghịch vừa dịu dàng đến thế?”

Drama xuất hiện khi một bạn nữ trong lớp, Linh, tiến lại hỏi:

“Mai Lan, cậu có cần giúp không? Huy Thành chắc lại trêu cậu rồi nhỉ?”

Mai Lan ngượng đỏ, cúi xuống: “A… vâng… chỉ là một chút thôi…”

Huy Thành liếc mắt, ánh mắt lập tức sắc bén:

“Mai Lan là của tôi để quan sát, ai khác không được phép xen vào.”

Cô vừa thấy khó chịu vừa thấy tim rung rinh: “Anh ta… ghen à?”

Trong lúc đó, Huy Thành khéo léo tạo ra một trò chơi: mỗi lần Mai Lan trả lời đúng câu hỏi về tài liệu nhóm, anh sẽ đưa cho cô một ‘phần thưởng’ tinh tế – một nụ cười, một cái nháy mắt, hay một cử chỉ gần gũi. Cả lớp nhìn, nhưng Mai Lan chỉ cảm thấy tim mình loạn nhịp trước những hành động tinh tế của anh.

Một lúc sau, khi Mai Lan ngồi nghỉ ngơi, Huy Thành bất ngờ ngồi xuống cạnh cô, cúi sát, ánh mắt long lanh:

“Mai Lan, tôi muốn cô biết rằng tôi quan tâm cô nhiều hơn mọi người khác. Mỗi lần cô bối rối, tôi đều để ý.”

Cô đỏ mặt, tim nhói, không biết nên giấu hay đáp lại. Cảm giác vừa ngượng vừa rung động khiến cô không thể chối cãi tình cảm dành cho anh.

Sau buổi làm việc, Huy Thành bước theo cô ra cửa thư viện, ánh mắt dịu dàng:

“Mai Lan, hôm nay cô đã làm rất tốt. Tôi… tôi thật sự thích nhìn cô cười như thế này.”

Cô không biết nên cười hay lặng thinh, nhưng trong lòng, tim cô rung lên từng nhịp. Khoảnh khắc bên anh khiến cô vừa bối rối vừa thấy hạnh phúc.

Trên đường về ký túc xá, Mai Lan liên tục nghĩ về những khoảnh khắc trong thư viện: ánh mắt, cử chỉ, nụ cười và cả những trò tinh nghịch nhưng đầy dịu dàng của Huy Thành. Cô tự nhủ: “Sao trái tim mình lại rung động nhiều đến vậy?”

Tối hôm đó, Mai Lan nhắn tin cho Huy Thành:

"Cảm ơn anh hôm nay. Tôi… tôi thật sự vui khi được anh quan tâm như vậy."

Huy Thành đọc xong, mỉm cười khẽ, ánh mắt long lanh: “Cô gái này… sẽ khiến tôi bận tâm suốt học kỳ mất thôi. Nhưng tôi… thích cảm giác này.”

Và thế là, sau bất ngờ trong thư viện, mối quan hệ giữa Mai Lan và Huy Thành tiến thêm một bước quan trọng. Họ vừa trải qua những khoảnh khắc ngược tâm – lãng mạn – hài hước, vừa nhận ra tình cảm dành cho nhau ngày càng sâu sắc, mở ra những chương tiếp theo đầy drama, lãng mạn và cảm xúc học đường.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×