tình yêu nông thôn

Chương 1: Những Ngày Đầu Tiên Ở Làng Quê


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lan đứng ở cổng làng, nhìn bao quát một vòng, thấy mình như một đứa trẻ mới bước vào một thế giới hoàn toàn xa lạ. Quê hương của bà ngoại cô, một vùng đất thanh bình với những ngọn đồi xanh mướt, cánh đồng lúa bạt ngàn và những con đường đất nhỏ xuyên qua. Mọi thứ ở đây đều rất khác so với cuộc sống ồn ào, nhộn nhịp của thành phố.

Cô hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành. Một cảm giác lạ lẫm, nhưng cũng rất yên bình. Lan đã từng nghe nhiều người nói về vẻ đẹp của những vùng nông thôn, nhưng hôm nay, khi đặt chân đến đây, cô mới thật sự cảm nhận được nó. Cảm giác ấy, tươi mới, mộc mạc, nhưng cũng chứa đựng một chút nỗi buồn khó tả. Dường như, ở nơi này, mọi thứ đều chậm rãi, từ những bước đi trên con đường đất đến từng hơi thở của gió.

"Chào cháu! Lan phải không?" Một giọng nói cất lên từ phía sau.

Lan quay lại và thấy một người phụ nữ lớn tuổi, khuôn mặt hiền hậu, đang đứng cười tươi nhìn cô. Đó là bà ngoại của Lan, người mà cô đã lâu không gặp. Bà ngoại mỉm cười, đưa tay ra vẫy.

"Vâng, cháu là Lan." Lan bước đến gần bà, và cảm giác ấm áp từ cái nắm tay của bà khiến cô như quên đi hết những lo lắng trong lòng.

Bà ngoại đưa cô vào nhà, nơi đã lâu không có người ở. Căn nhà đơn sơ, mộc mạc nhưng vẫn toát lên vẻ ấm cúng. Lan ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ kỹ, ngắm nhìn căn phòng, nơi có những bức tranh vẽ cảnh làng quê, những món đồ nội thất giản dị, và một mùi hương nhẹ nhàng của gỗ và lá cây.

Kể từ khi bố mẹ Lan qua đời trong một tai nạn, cô phải về sống với bà ngoại ở quê để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn. Đối với Lan, đó là một điều không dễ dàng. Nhưng cô biết, đây là một cơ hội để làm lại từ đầu, để hòa mình vào cuộc sống giản dị của làng quê, để tìm thấy những giá trị mà trước đây cô chưa bao giờ chú ý đến.

"Bà sẽ chỉ cho cháu cách chăm sóc vườn tược và các công việc nhà nông, cháu nhé," bà ngoại nói, ánh mắt đầy yêu thương.

Lan mỉm cười gật đầu, mặc dù trong lòng cô vẫn còn nhiều băn khoăn. Liệu cô có thể sống ở đây lâu dài không? Liệu cô có thể bỏ lại tất cả những gì thuộc về thành phố mà mình từng yêu thích để hòa mình vào cuộc sống này?

Nhưng rồi cô nhận ra, có lẽ chính sự yên bình của làng quê mới là thứ mà cô cần. Và có thể, đây là nơi cô sẽ tìm thấy một tình yêu thật sự.

Buổi chiều, khi những tia nắng cuối ngày chiếu rọi xuống cánh đồng lúa, Lan đã quen dần với nhịp sống nơi đây. Cô đứng bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, nơi có những đứa trẻ chơi đùa trên con đường đất, những người phụ nữ đang ngồi nói chuyện bên hiên nhà, và những cánh đồng lúa vàng óng ánh dưới ánh nắng chiều. Cảm giác ấy khiến Lan nhẹ lòng hơn, như thể cô đã tìm thấy một nơi mà mình có thể thuộc về.

Đúng lúc đó, một người đàn ông xuất hiện từ phía xa, tay xách một thùng nước. Lan không thể không chú ý đến anh ta. Đó là một người đàn ông trẻ, khuôn mặt khôi ngô, với mái tóc đen và ánh mắt sáng, hiền lành nhưng cũng đầy mạnh mẽ. Anh ta bước đi vững vàng, dáng người khỏe khoắn. Khi anh ta đến gần, Lan nhận ra đó chính là Nam, người con trai của gia đình nông dân trong làng mà bà ngoại cô hay nhắc đến.

"Chào Lan! Chắc cháu là người mới đến?" Nam lên tiếng, ánh mắt anh tươi cười, đầy thân thiện.

Lan ngập ngừng một chút rồi mỉm cười đáp lại: "Vâng, mình là Lan. Mình mới về sống cùng bà ngoại."

Nam gật đầu, rồi đưa tay chỉ về phía cánh đồng: "Nếu cháu muốn biết về cách chăm sóc nông trại, mình có thể giúp đỡ. Mình làm việc ngoài đó suốt."

Lan cảm thấy một chút ngượng ngùng, nhưng lại không thể không cảm thấy sự ấm áp từ anh ta. Nam không phải là người nói nhiều, nhưng mỗi lời nói của anh đều mang một sự chân thành lạ kỳ.

"Chắc chắn rồi," Lan đáp, "Mình rất muốn biết thêm."

"Chắc chắn sẽ rất thú vị," Nam nói rồi cười nhẹ, "Nếu cháu muốn, ngày mai mình có thể chỉ cháu cách trồng rau và chăm sóc hoa màu."

Lan nhìn anh một cách tò mò, chưa biết cuộc sống ở đây sẽ mang đến những gì, nhưng cô cảm nhận được một điều, rằng cuộc sống ở làng quê này sẽ có nhiều điều bất ngờ, và có thể, những bất ngờ ấy sẽ dần dần đưa cô đến những câu chuyện mà cô chưa từng tưởng tượng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.