Buổi trưa hôm đó, Nam và Vy cùng đồng nghiệp đi ăn trưa tại một quán nhỏ gần công ty. Không khí ban đầu khá thoải mái, nhưng chỉ một chút sơ suất cũng đủ khiến những cảm xúc cũ trỗi dậy.
Vy đang kể về một dự án khác với đồng nghiệp thì vô tình nhắc đến một cái tên mà Nam không quen thuộc: Minh. Ánh mắt Vy bỗng sáng lên, gương mặt rạng rỡ khi nhắc về người này, khiến Nam thoáng cảm thấy gì đó khó chịu. Tim anh đập nhanh, nhưng anh cố nhịn, tự nhủ: “Chắc chỉ là đồng nghiệp thôi.”
Tuy nhiên, khi họ ra về, Nam nhìn thấy Vy nhắn tin cười vui vẻ với Minh. Một luồng nghi ngờ len lỏi trong lòng anh. Anh không muốn nghĩ xấu, nhưng hình ảnh Vy thân mật với người khác khiến anh cảm thấy trống rỗng và lo lắng. Trong khoảnh khắc đó, ký ức về những năm tháng hiểu lầm xưa kia trỗi dậy, khiến Nam tự hỏi: “Liệu Vy có thực sự thay đổi? Hay lại lặp lại quá khứ, để anh một lần nữa bị tổn thương?”
Vy, mặt khác, không hề nhận ra ánh mắt lo lắng của Nam. Cô bận rộn với công việc, với dự án và những tin nhắn bình thường, hoàn toàn không hay biết rằng sự vô tư của mình đang tạo ra hiểu lầm. Khoảnh cách giữa họ không phải về thể xác, mà là cảm xúc – một khoảng cách vô hình mà Nam tự dựng lên trong lòng.
Khi trở về công ty, Nam cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng ánh mắt anh vẫn không thể rời khỏi Vy. Mỗi cử chỉ, mỗi nụ cười của cô đều khiến anh vừa muốn chạy đến hỏi thẳng, vừa sợ rằng câu hỏi ấy sẽ phá vỡ sự cân bằng mong manh giữa họ. Anh cảm thấy bối rối, vừa muốn tin Vy, vừa sợ mất cô một lần nữa.
Vy, nhận thấy Nam có phần lạ lùng nhưng không dám hỏi, chỉ mỉm cười nhẹ, nghĩ rằng Nam đang tập trung vào công việc. Cô không biết rằng Nam đang chiến đấu với chính cảm xúc của mình, chiến đấu với những hiểu lầm và nỗi sợ hãi từ quá khứ.
Buổi chiều, khi chuẩn bị tan sở, Nam đứng ngoài cửa, nhìn Vy thu dọn hồ sơ. Một cảm giác vừa ấm áp vừa đau nhói lan tỏa trong lòng anh. Anh thở dài, tự nhủ: “Liệu mình có đang quá nhạy cảm? Hay đây chính là nỗi sợ mất Vy thật sự?”
Khoảnh khắc ấy, cả hai đều nhận ra rằng quá khứ và hiện tại vẫn còn đan xen. Hiểu lầm dù nhỏ nhưng đủ làm tim họ rung động, vừa tạo ra thử thách, vừa là cơ hội để họ học cách tin tưởng, thấu hiểu và tiến gần hơn tới nhau.