Tình yêu tội lỗi

Chương 2: Nỗi lo của Lâm Phong và Lâm Nguyệt


trước sau

Thay vào căn hộ chung cư nhỏ thuê ngày trước, giờ Lâm Phong và Lâm Nguyệt đã có căn hộ của chính mình, căn hộ do chính tay Lâm Phong thiết kế dựa trên sở thích của cha con Lâm gia. Không chỉ có nhà ở thay đổi mà con người cũng thay đổi, Lâm Nguyệt đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp. Cô dậy thì sớm nên mười sáu tuổi đã có thân hình nóng bỏng, ba vòng rõ rệt, đường công chữ S gợi cảm. Nhà có điều kiện nhưng cô chẳng mấy khi dùng mĩ phẩm. Mọi thứ điều tự nhiên, da trắng mềm mại, môi đỏ tươi tắn, mắt nai mơ màng. Trong tương lai là một đại mĩ nữ người người yêu thích. Nhiều lúc nhìn con gái, Lâm Phong tự luyến rằng con gái kế thừa gen của hắn nên mới đẹp như vậy.
Cô không còn ngủ chung với Lâm Phong, cô có phòng riêng được trang trí theo sở thích của cô. Đối với Lâm Phong việc con gái bảo bối không ngủ chung với mình nữa là một loại đau lòng và cũng là một loại may mắn. Nếu tiếp tục ngủ chung anh nghĩ mình sẽ không kiềm chế được “ăn” cô lúc nào không hay. Anh chẳng biết được mình có ý nghĩ ấy từ bao giờ. Có lẽ là từ lần đầu tiên ôm Lâm Nguyệt ngủ hay lần đầu con bé hôn anh hay lần đầu con bé nói yêu anh.... Anh biết Nguyệt là con gái ruột của mình và tình cảm anh giành cho cô là thứ không được phép có. Thứ tình cảm bị xã hội này khinh bỉ, miệt thị. Nhưng anh không thể bắt trái tim mình ngừng yêu Lâm Nguyệt. Anh yêu cô hơn yêu mạng sống của mình. Anh lo rằng nếu nói cho cô biết thì cô sẽ ghét anh, hận anh, xa lánh anh.
Sự thật khác hoàn toàn với những gì Lâm Phong lo lắng. Lâm Nguyệt cũng yêu anh. Không phải tình cảm cha con mà là tình cảm nam nữ.
Thời đại ngày nay, khoa học công nghệ phát triển, trẻ con còn tinh gianh hơn người lớn. Từ năm mười ba tuổi Lâm Nguyệt không chung phòng với ba nữa là để lên mạng tìm hiểu thông tin lập kế hoạch “câu dẫn ba ba soái ca”. Lâm Nguyệt biết làm vậy là làm trái với luân thường đạo lí và cũng sợ cha ghét cô nhưng cô quá yêu Lâm Phong không thể ngừng yêu một khắc nào. Cái luân thường đạo lí có làm cô hạnh phúc không, chẳng thèm suy nghĩ nhiều cô đã ném ra sau đầu.
Không giống mọi người mua quần áo để đi chơi là chính còn Lâm Nguyệt , thứ chính cô mua là váy ngủ. Cô thấy vô cùng đáng đồng tiền khi mua chúng. Ban đầu, váy ngủ còn kín đáo, kiểu bảo thủ dần dần cô mua các loại mỏng hơn, mỏng hơn nữa, thiếu vải hơn, thiếu vải hơn nữa. Lâm Phong cũng nhận ra sự thay đổi ấy nhưng anh mặc kệ. Vì chính anh nhận nhiều phúc lợi nhất. Ngắm con gái mặc váy ngủ sexy, mặc mà như không mặc lượn đi lượn lại trước mặt thì còn gì tuyệt vời hơn, quá đã mắt. Thiên đường là đây.
Tuy nhiên, bất kì điều gì cũng có mặt hại của nó. Đã mắt là vậy, còn cậu em trai của anh lại không được ăn. “Thịt” bày trước mắt lại không thể ăn anh đành phải tự giải quyết. Nhiều khi phải tắm nước lạnh nửa giờ mới ổn định tinh thần. Đôi khi anh còn mộng xuân được đâm côn thịt sưng tấy vào trong huyệt nhỏ ướt át, chặt chẽ của Lâm Nguyệt. Trong mộng sung sướng là vậy nhưng khi tỉnh lại thì thật khiến người ta thất vọng.
Một lần vô tình Lâm Nguyệt nhìn thấy cha đang thủ dâm và miệng gọi tên cô. Điều này khiến cô rất vui, cô chắc chắn rằng cha cũng yêu cô và tự tin về kế hoạch câu dẫn ba ba sẽ thành công 100%.
Điều đáng lo ngại gần dây là Lâm Nguyệt thường thấy cha cô nghe điện của nữ thư kí. Nếu gọi bàn công việc thì thôi. Vấn đề là thư kí nói với giọng đưa đẩy, ngọt như mía lùi. Đây chẳng phải muốn quyến rũ cha cô là gì. Lâm Nguyệt thầm nghĩ phải đẩy nhanh tiến độ kế hoạch mới được. Quả thật lo lắng của Lâm Nguyệt là có căn cứ. Lâm Phong là tổng giám đốc của tập đoàn Phong Nhẫn, muốn tiền có tiền, muốn đẹp trai có đẹp trai. Thân hình cao một mét tám mươi lăm, body sáu múi, khuôn mặt sắc nét đẹp hơn người mẫu. Thử hỏi bao nhiêu nữ nhân không thích một nam nhân như vậy. Thật đáng lo ngại cho Lâm Nguyệt.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!