Với mỗi người một kế hoạch riêng nhưng mục đích chung là thịt đối phương, hai cha con tâm đầu ý hợp xử lý bữa tối một cách nhanh gọn. Lâm Phong ngồi ở sofa trầm ngâm suy nghĩ bước tiếp theo "thịt" con gái thì cừu non tự dâng mình đến trước miệng sói. Lại gần Lâm Phong, Lâm Nguyệt è dè hỏi:
- Ba muốn con làm thoải mái nữa không?
Đang suy nghĩ cách thịt cừu nhưng giờ đã không cần nữa, anh kéo cô ngồi lên đùi đối mặt với anh, Lâm Phong sung sướng trả lời.
- Bảo bối ngoan, ba rất muốn nha. Con làm đi.
Cánh tay rắn chắc của anh đặt lên eo cô, giúp cô đưa đẩy hông. Hai cạn tay mảnh mai của Nguyệt quàng lấy cổ anh, đưa môi hôn lên bờ môi đang phun ra hơi thở nóng hổi đầy nam tính. Chủ động hôn nhưng cô không có kĩ thuật chỉ như tiểu miêu liếm mút bên ngoài. Lâm Phong bật cười với sự gây ngô của cô. Chuyển từ thế bị động thành chủ động, anh đưa lưỡi tách hai hàm răng cô ra, xâm nhập vào khoang miệng, khuấy đảo bên trong. Chất dịch trong suốt chảy xuống theo khóe miệng cô. Nụ hôn kéo dài đến khi cô không thở được mới dừng.
Đang hưởng thụ khoái cảm mà Lâm Nguyệt mang đến thì cô dừng lại, nhăn mày khó chịu.
- Ba ... ư... ba ơi!
- Sao vậy bảo bối?
Cô dè dặt hỏi anh.
- Ba có thể ... có thể cởi quần ra không?
Anh nghi hoặc không biết lí do.
- Tại quần ba làm cho chỗ đó của con bị rát.
Cô lắp bắp giải thích, mặt đỏ phừng phừng. Qủa đúng ý anh. Anh cũng muốn cậu em tiếp xúc trực tiếp với cô bé của cô. Ghé vào tai Lâm Nguyệt, anh phả hơi thở nóng bỏng, dụ dỗ.
- Vậy con cởi quần giúp ba được không?
Lời nói của anh như có ma lực làm cô nghe lời lập tức thực hiện. Đây là lần đầu tiên Lâm Nguyệt giúp anh cởi quần nên cô vô cùng hồi hộp, tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tay run run cầm cạp quần kéo xuống.
Quần ngoài được cởi ra nhưng còn quần trong. Lúc này quần lót của anh như muốn căng nứt ra, có chút dịch thấm ra ngoài. Lâm Nguyệt nhắm mắt liều mình tháo nốt lớp ngăn cách cuối cùng, gậy thịt bật ra. Thậm trí còn đập vào mặt cô. Dù đã từng nhìn thấy và biết côn thịt của ba rất to nhưng khi nhìn trong khoảng cách rất gần chỉ cách năm centimet, vẫn khiến cô bất ngờ. Cô nuốt nước miếng, cảm thán : “ôi to quá... thật to..thật nóng.” Đây chính là vật mà ngày đêm cô mong ước đâm vào âm đạo ngứa ngáy của cô. Đầu nấm đã gỉ ra dịch, tỏa ra mùi hương nam tính nồng đậm. Ngắm côn thịt một cách say mê cô quên mất người đàn ông – chủ nhân của côn thịt này.
Với ánh mắt chết mê chết mệt ấy của Lâm Nguyệt, Lâm Phong rất hài lòng. Đàn ông mà khi người phụ nữ của mình hài lòng, yêu thích với vật đó thì đấy là niềm hãnh diện. Nhưng đang cuộc vui mà dừng lại lâu quá thì thật không hay. Anh nóng lòng khi cô mãi không tiếp tục công việc. Anh nhấc cô lên, ngồi với thư thế ban đầu, tiện tay lột chiếc váy ngủ hai dây mỏng tanh của cô, đồng thời cởi nốt chiếc áo phông trên người mình. Da thịt trực tiếp tiếp xúc, đặc biết là hai địa phương kia lần đầu chạm trực tiếp với nhau khiến cả anh và cô như có dòng điện chạy qua người. Tim cô như đánh rớt một nhịp, còn anh thì thở hắt một hơi rồi chấn tĩnh lại, bàn tay co đánh bốp một cái vào mông cô ra lệnh.
- Động đi! Bảo bối con thật chậm chạp và lười biếng.
Bị anh đánh tất nhiên là đau nhưng trong cơ thể cô xuất hiện thêm một cảm giác khác. Có lẽ là sự sung sướng, nó kích thích không tả nổi. Sau này trong những cơn khoái cảm cô thường vô thức cầu xin anh phát vào mông thật mạnh. Kết thúc cơn triền miên rồi cô mới ngẫm lại và tự hỏi mình liệu cô có phải M không. Đó là sau này, còn bay giờ Lâm Nguyệt bị ăn đau lập tức làm theo lời ba, thút thít nhận sai.
- Ahhh.... con sai rồi... con ngoan mà... không hề... lười.
NOTE:***mọi người đọc có nhận xét gì thì cứ nói để mình rút kinh nghiệm***