tình yêu trong vùng cấm

Chương 7: Hợp Đồng Của Quỷ: Định Mệnh Của Lửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, bầu không khí trong văn phòng trở nên dày đặc đến ngột thở. Kim Ngân đến sớm, cố gắng làm việc như không có chuyện gì xảy ra, nhưng đôi môi cô vẫn còn cảm giác nóng rát từ đêm qua.

Trần Thiếu Minh đến trễ hơn bình thường. Khi anh bước vào, anh mặc một bộ vest xám than hoàn hảo, nhưng ánh mắt anh lại mang vẻ mệt mỏi và quyết đoán. Anh đi thẳng vào phòng, không liếc nhìn cô.

Mười phút sau, chuông điện thoại nội bộ reo. Giọng anh trầm và dứt khoát: “Kim Ngân, vào phòng tôi. Khẩn cấp.”

Kim Ngân biết rõ sự “khẩn cấp” này không liên quan đến công việc. Cô bước vào, đóng cửa lại.

Thiếu Minh đang đứng sau chiếc bàn làm việc, hai tay chống xuống mặt bàn, người hơi cúi về phía trước.

“Chúng ta cần nói chuyện,” anh nói, không vòng vo. “Về chuyện đêm qua và những chuyện đã xảy ra trước đó.”

Kim Ngân giữ vẻ mặt bình tĩnh. “Thưa Tổng giám đốc, tôi đã chuẩn bị đơn xin thôi việc. Mối quan hệ công việc này không còn phù hợp nữa.”

Lời nói của cô khiến anh giận dữ. Anh đập mạnh tay xuống bàn.

“Không. Cô không được phép đi.”

Anh đi vòng qua bàn, tiến thẳng về phía cô. “Cô nghĩ tôi sẽ để mọi chuyện kết thúc dễ dàng như vậy sao? Cô nghĩ tôi sẽ để cô ra đi sau khi biết mình muốn cô đến mức nào?”

“Anh sắp kết hôn,” Kim Ngân đáp trả, giọng cô run nhẹ. “Anh không thể muốn tôi. Điều đó là sai.”

“Sai? Cái gì là sai? Cái hợp đồng hôn nhân vô nghĩa kia, hay cái khao khát đang giết chết tôi mỗi ngày?” Anh giữ lấy hai cánh tay cô. “Cô không cần phải dạy tôi về đạo đức. Tôi đang đối mặt với trách nhiệm của mình, còn cô… cô không thể chối bỏ cảm giác của mình.”

Anh nhìn thẳng vào mắt cô. “Tôi cần cô. Ở đây. Bên cạnh tôi.”

Thiếu Minh kéo cô vào gần, nhưng lần này anh không hôn. Anh chỉ ghé sát tai cô.

“Nghe đây, Kim Ngân. Tôi sẽ cưới Vân An. Đó là nghĩa vụ. Nhưng tôi sẽ không để cô ra đi. Chúng ta sẽ có một thỏa thuận.”

Tim Kim Ngân đập mạnh. “Thỏa thuận gì?”

“Chúng ta tiếp tục làm việc. Cô vẫn là trợ lý hoàn hảo của tôi trước mặt mọi người.” Anh dừng lại, giọng anh trở nên khàn đặc và khiêu khích. “Nhưng trong bóng tối, cô là của tôi.”

“Chúng ta sẽ gặp nhau bí mật. Chỉ có thể xác, không cảm xúc. Cô không được phép yêu tôi, và tôi sẽ không yêu cô. Mối quan hệ này là một sự giải tỏa, là một bí mật cá nhân giữa chúng ta. Cô có dám không?”

Kim Ngân cảm thấy đầu óc quay cuồng. Anh đang mời cô vào một trò chơi nguy hiểm, đen tối, một hợp đồng của quỷ chỉ được định hình bởi dục vọng và sự cấm đoán.

“Và nếu tôi không đồng ý?” cô thách thức.

Thiếu Minh nhếch mép. Anh dùng ngón tay nâng cằm cô lên, ánh mắt chiếm hữu hoàn toàn.

“Cô sẽ đi. Nhưng cô sẽ nhớ tôi đến điên dại. Cô sẽ không thể tìm được ai khiến cô cảm thấy sống động như tôi đã làm. Và tôi… tôi sẽ hủy hoại hôn nhân của mình vì tôi sẽ không thể chạm vào cô dâu của mình mà không nghĩ đến cô.”

Anh đặt một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy uy hiếp lên môi cô.

“Cô không thể đi. Cô là định mệnh của lửa mà tôi cần để đốt cháy đi những luật lệ vô nghĩa.”

Kim Ngân nhắm mắt lại. Cô biết mình đã thua. Cô không thể rời đi. Sự thèm khát thể xác và cảm xúc đã kìm hãm cô lại.

Cô mở mắt, nhìn thẳng vào anh. “Luật lệ là gì? Anh là người tạo ra luật.”

“Đúng. Luật lệ là: Không danh phận. Không công khai. Chỉ phục tùng trong những khoảnh khắc của chúng ta. Tôi cần sự tuyệt đối đó từ cô.”

Kim Ngân gật đầu, một nụ cười chấp nhận số phận hiện lên. “Tôi chấp nhận. Nhưng tôi sẽ không bao giờ là người cúi đầu trong công việc. Chỉ là trong vùng cấm này thôi.”

Thiếu Minh cười, một nụ cười chiến thắng và nguy hiểm. Anh bế bổng cô lên, đặt cô ngồi trên chiếc bàn làm việc lạnh lẽo.

“Vậy thì, cô gái của tôi, chúng ta hãy ký kết hợp đồng này bằng hành động.”

Anh dồn cô vào tường, cơ thể anh áp sát cô. Anh xé toạc ranh giới cuối cùng còn sót lại.

“Không cảm xúc, Kim Ngân. Chỉ có ham muốn,” anh gầm gừ, rồi cúi xuống, bắt đầu khám phá cơ thể cô với sự cuồng nhiệt của một người đã bị giam cầm quá lâu.

Nụ hôn sâu, kéo dài, mãnh liệt hơn bất kỳ nụ hôn nào trước đây. Chiếc áo sơ mi trắng của cô bị bung cúc. Cô vòng tay quanh cổ anh, kéo anh lại gần hơn. Văn phòng làm việc, nơi tượng trưng cho sự chuyên nghiệp, giờ đây đã trở thành chiến trường của dục vọng. Cảnh nóng đầu tiên của họ diễn ra vội vã và căng thẳng trên chiếc bàn làm việc, nơi cô thường sắp xếp tài liệu. Sự hồi hộp và cảm giác tội lỗi bị cấm đoán khiến mọi thứ trở nên ngọt ngào và kịch tính hơn bao giờ hết.

Sau đó, anh thu dọn mọi thứ, trở lại với vẻ mặt CEO lạnh lùng. Nhưng ánh mắt anh dành cho cô đã khác: chiếm hữu, ẩn chứa bí mật.

Kim Ngân cũng chỉnh đốn lại trang phục, trở lại với vai trò trợ lý. Cô biết, cô đã chính thức bước vào một mối quan hệ mặn nồng nhưng đầy tuyệt vọng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×