tơ đồng rỏ máu

Chương 2: Hồ Sơ "Thi Thể Ngủ Đông"


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Minh ngồi trong văn phòng tối, ánh sáng duy nhất là chiếc đèn bàn và màn hình máy tính đang hiển thị hồ sơ vụ án cũ: "Thi thể Ngủ đông – 2015."

Hà Giang. Cô gái đã chết mười năm trước.

Minh lật giở hồ sơ. Hà Giang là một cô sinh viên nghèo, làm thêm tại một quán cà phê. Cô bị sát hại dã man: ngón tay bị cắt rời, thi thể được bọc trong một chiếc chăn cũ và giấu dưới sàn gỗ của một căn nhà hoang sắp giải tỏa. Vụ án bị xếp vào diện án chưa giải quyết (Cold Case) do không tìm thấy động cơ, hung khí hay dấu vết nào của hung thủ.

"Võ Cường (nạn nhân hiện tại) và Hà Giang (nạn nhân mười năm trước) có mối liên hệ gì?" Minh tự hỏi.

Minh ra lệnh cho Hải đối chiếu tất cả thông tin liên quan đến Võ Cường và Hà Giang.

Hai giờ sau, Hải quay lại với một tập hồ sơ in ra.

"Đại úy Minh, chúng tôi tìm thấy hai mối liên hệ quan trọng."

Mối liên hệ thứ nhất: Địa điểm.

Hải chỉ vào bản đồ cũ của thành phố. "Căn nhà hoang nơi tìm thấy thi thể Hà Giang nằm trong khu vực chuẩn bị giải tỏa. Và ai là người mua lại dự án đó mười năm trước? Tập đoàn Á Châu của Võ Cường."

Võ Cường chính là người có mặt tại hiện trường vụ án năm xưa, dù chỉ với tư cách là chủ đất.

Mối liên hệ thứ hai: Chiếc khăn lụa.

"Chiếc khăn lụa màu xanh rêu, thưa Đại úy. Nó không phải là loại khăn thông thường. Nó là loại khăn được đặt riêng, chất liệu là tơ đồng."

Hải giải thích: Tơ đồng là một loại lụa cao cấp, dệt từ tơ tằm nguyên chất và một sợi đồng cực mỏng để giữ nhiệt. Loại khăn này từng được sản xuất độc quyền cho một dự án resort nghỉ dưỡng cao cấp của... Tập đoàn Á Châu, khoảng mười năm trước.

"Tức là, chiếc khăn máu là một vật phẩm cá nhân liên quan đến Võ Cường. Nhưng tại sao nó lại được dùng để bọc đầu ngón tay của Hà Giang?" Minh trầm ngâm.

Minh chợt nhớ lại một chi tiết. Trong hồ sơ cũ, có một nhân chứng từng khai báo về việc thấy Hà Giang cãi nhau với một người đàn ông giàu có, đi xe sang, ngay trước đêm cô mất tích.

"Kiểm tra danh sách nhân viên cũ của Võ Cường, đặc biệt là những người làm việc trong ban quản lý dự án resort đó, mười năm trước," Minh ra lệnh. "Tôi cần tìm những người có mối quan hệ sâu sắc với cả hai."

Trong lúc đợi Hải, Minh lật lại tập hồ sơ của Hà Giang. Anh nhìn vào bức ảnh cuối cùng của cô gái trẻ, khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy u sầu.

Đột nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu Minh.

Nếu hung thủ đã lấy ngón tay của Hà Giang từ mười năm trước để thực hiện nghi thức này, vậy hắn phải biết chính xác xác cô gái được chôn ở đâu và phải có khả năng tiếp cận nơi đó một cách dễ dàng.

"Hải!" Minh gọi lớn. "Quay lại hiện trường căn nhà hoang năm xưa! Kiểm tra xem khu vực đó đã bị giải tỏa hết chưa. Tôi nghi ngờ thi thể Hà Giang không được tìm thấy toàn bộ."

Minh nghi ngờ rằng, hung thủ năm xưa đã cố tình để lại một phần thi thể Hà Giang, mà chính là ngón tay, như một lời nguyền hay lời hứa hẹn cho một tội ác trong tương lai. Hoặc tồi tệ hơn, hắn là người duy nhất biết nơi chôn cất, và hắn đang bị thao túng bởi ai đó.

Khi Minh đang suy luận, điện thoại anh reo. Đầu dây bên kia là một giọng nói hoảng hốt.

"Đại úy Minh, chúng tôi vừa nhận được tin báo. Người thứ hai đã chết."

"Ai?"

"Lê Văn Thành, 48 tuổi. Cựu giám đốc dự án resort của Tập đoàn Á Châu mười năm trước. Và... hiện trường y hệt."

Minh cảm thấy bụng mình thắt lại. Quỷ dữ đã thức tỉnh và đang thu thập linh hồn. Hắn không chỉ giết người. Hắn đang rỏ máu của quá khứ để trả thù hiện tại.

Minh lập tức lao ra ngoài, dưới cơn mưa đêm lạnh buốt. Hắn biết, vụ án "Ngón tay khăn máu" đã chuyển sang giai đoạn truy sát hàng loạt. Anh phải ngăn chặn kẻ điên loạn này trước khi chiếc tơ đồng thứ ba rỏ máu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×