tơ đồng rỏ máu

Chương 3: Lời Hứa Hẹn Của Chiếc Nhẫn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hiện trường thứ hai, căn hộ chung cư bình dân của Lê Văn Thành, hoàn toàn đối lập với sự xa hoa của Võ Cường, nhưng lại mang một sự tương đồng kinh hoàng về cách thức gây án.

Lê Văn Thành, cựu giám đốc dự án resort của Tập đoàn Á Châu mười năm trước, nằm chết trên sàn nhà lạnh lẽo. Vẫn là cái chết do đầu độc. Vẫn không có dấu hiệu đột nhập.

Minh bước vào phòng khách, nơi Trung úy Hải đang đứng bên bàn bếp cũ kỹ, nơi hung thủ đã để lại "dấu ấn" của mình.

"Đại úy Minh," Hải nói, giọng anh ta run run. "Cũng là chiếc khăn lụa tơ đồng màu xanh rêu. Cùng vị trí đặt trên mặt bàn. Và..."

Minh không cần hỏi. Anh nhìn xuống chiếc khăn lụa thứ hai. Cũng thấm máu khô, và ở giữa, cũng là một mảnh xương và da thịt nhỏ: đầu ngón tay thứ hai bị cắt rời.

"Cũng là máu nhóm A?" Minh hỏi.

"Vâng. Và dấu vân tay... hoàn toàn trùng khớp với Hà Giang," Hải xác nhận, mặt anh ta tái nhợt. "Đây là ngón tay khác của cô ta. Hung thủ đang thu thập các ngón tay của người chết để làm bằng chứng."

Minh cảm thấy bụng mình thắt lại. Điều này không chỉ là sự trả thù, mà là một sự hoàn thành. Hung thủ đang hoàn tất một nghi thức quái đản nào đó.

"Kiểm tra xem Cường và Thành có mặt tại hiện trường vụ án Hà Giang năm xưa không. Kiểm tra mối quan hệ giữa hai người này."

"Họ là bạn học từ đại học, Đại úy. Và họ là đồng nghiệp thân thiết trong dự án resort mười năm trước," Hải nói. "Họ là hai người gần gũi nhất với Hà Giang trong thời gian đó, sau khi cô ấy làm nhân viên phục vụ tại một quán cà phê gần khu đất dự án của họ."

Minh cúi xuống nhìn chiếc khăn lụa tơ đồng thứ hai. Anh chợt nhận ra một chi tiết mới, bị lu mờ bởi sự kinh hoàng của ngón tay người chết.

Anh đeo găng tay, lật chiếc khăn lên. Trên chiếc khăn, ngoài máu khô, còn có một vật nhỏ, sáng lấp lánh, bị dính vào một sợi tơ đồng đã bị rứt ra.

Đó là một chiếc nhẫn bạc, loại nhẫn rẻ tiền, nhưng được khắc một ký hiệu bí ẩn: hình một vòng xoắn ốc bị cắt đôi.

"Đây không phải nhẫn của nạn nhân," Minh khẳng định. "Đây là của hung thủ, hoặc là một vật phẩm có ý nghĩa với Hà Giang."

Hải đối chiếu nhanh với hồ sơ cũ. "Nhẫn này không có trong danh sách tài sản của Hà Giang khi cô ta chết. Có lẽ nó được đưa vào sau này."

Minh nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn. Vòng xoắn ốc bị cắt đôi. Nó có ý nghĩa gì? Một lời hứa bị phản bội? Một mối quan hệ bị cắt đứt?

"Tìm hiểu về chiếc nhẫn này. Ký hiệu này có thể là biểu tượng của một hội nhóm nào đó, hoặc một lời thề," Minh ra lệnh.

Minh bắt đầu suy luận:

Mục tiêu: Cả Cường và Thành đều liên quan trực tiếp đến dự án bất động sản nơi Hà Giang bị sát hại mười năm trước. Rất có thể, Hà Giang biết được bí mật nào đó của họ, hoặc bị họ làm hại.

Thời điểm: Hung thủ chờ đợi mười năm, rồi bắt đầu giết người hàng loạt. Điều này cho thấy hắn chỉ hành động khi một điều kiện nào đó được thỏa mãn, có thể liên quan đến chiếc nhẫn, hoặc một thời điểm kỷ niệm.

Chiếc khăn tơ đồng: Là vật phẩm liên quan đến dự án của Cường và Thành. Nó giống như một sự chế giễu đối với sự giàu có và những bí mật đã bị chôn vùi của họ.

Minh tiến đến ngăn kéo bàn. Anh kéo nó ra. Bên trong, anh tìm thấy một cuốn nhật ký đã khóa.

Minh phá khóa ngăn kéo. Cuốn nhật ký là của Lê Văn Thành. Minh lật đến trang cuối cùng, nơi bút tích đã nhòe đi vì mồ hôi hoặc nước mắt.

Dòng chữ viết vội vàng, đầy hoảng loạn: "Họ đã trở lại. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tơ đồng đã rỏ máu. Tôi đã thấy cô ta. Cô ta muốn lấy lại chiếc nhẫn bị mất."

Thành đã biết mình sắp chết. "Họ" là ai? Chiếc nhẫn bị mất?

Minh siết chặt chiếc nhẫn bạc trong tay. Anh nhìn Hải. "Đây không phải là một vụ án trả thù đơn thuần. Đây là một sự truy sát có chủ đích, liên quan đến một vật phẩm bị mất mười năm trước. Hung thủ đang thu thập bằng chứng của người chết, và kẻ bị giết đang biết trước số phận của mình."

"Đại úy, tôi đã tìm ra mối liên hệ thứ ba," Hải quay lại, ánh mắt kinh hoàng. "Chiếc nhẫn này, nó không phải của hội nhóm. Chiếc nhẫn xoắn ốc bị cắt đôi... nó là nhẫn đính hôn của Hà Giang. Cô ta đã đính hôn không chính thức, nhưng chiếc nhẫn bị mất ngay trước khi cô ta bị giết."

Minh cảm thấy lạnh buốt. Hung thủ đã lấy đi ngón tay và chiếc nhẫn của cô gái. Giờ đây, hắn đang dùng các ngón tay để trả thù những kẻ đã giết cô, và chiếc nhẫn bị rơi lại là một lời nguyền hứa hẹn về một cuộc gặp mặt cuối cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×