Trần Minh nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn bạc xoắn ốc bị cắt đôi trong lòng bàn tay. Mối liên hệ đã rõ ràng: Hà Giang bị sát hại ngay trước khi cô đính hôn, và kẻ giết người đã lấy đi ngón tay cùng chiếc nhẫn của cô. Giờ đây, hắn đang dùng những vật phẩm đó để trả thù.
"Chiếc nhẫn này là chìa khóa," Minh nói. "Mối quan hệ đính hôn không chính thức. Ai là người đàn ông đã hứa hôn với Hà Giang mười năm trước?"
Hải nhanh chóng lục lại hồ sơ cảnh sát cũ. Vụ án "Thi thể Ngủ đông" không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về vị hôn phu.
"Đại úy, không có tên. Nhưng có một lời khai nhân chứng mơ hồ. Hà Giang từng nói với bạn thân của cô ấy rằng cô đã tìm được một người đàn ông tử tế, làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật, không phải trong ngành bất động sản giàu có."
Minh nghi ngờ. Võ Cường và Lê Văn Thành là những người giàu có, quyền lực. Rất có thể, Hà Giang đã đính hôn với một người đàn ông khác, và hai kẻ bị giết đã can thiệp, hoặc là động cơ giết người của họ.
"Hãy tìm hiểu tất cả những người từng qua lại với Hà Giang, tập trung vào lĩnh vực nghệ thuật, thủ công, hoặc đồ trang sức," Minh ra lệnh. "Đồng thời, chúng ta cần tìm một người thứ ba có liên quan đến dự án resort đó, kẻ mà Cường và Thành đã viết vào nhật ký."
Minh trở lại văn phòng. Anh bắt đầu nhìn vào hình ảnh chiếc khăn lụa tơ đồng trong hồ sơ. Anh nhớ lại lời giải thích của Hải: chiếc khăn được dệt bằng lụa và sợi đồng cực mỏng.
Tơ Đồng Rỏ Máu. Tên vụ án có vẻ như liên quan trực tiếp đến vật phẩm này.
Minh lập tức gọi cho đội pháp y: "Hải, kiểm tra lại sợi tơ đồng trên chiếc khăn lụa. Nó có thể là sợi dây liên kết."
Hải báo cáo lại vài phút sau, giọng nói đầy kinh ngạc. "Đại úy, sợi đồng không phải chỉ là chất liệu. Nó đã được xử lý. Khi sợi đồng tiếp xúc với máu, nó tạo ra một phản ứng hóa học nhỏ, khiến nó phát ra một loại mùi hương kim loại đặc trưng, chỉ có thể cảm nhận được bởi những người có khứu giác nhạy cảm. Nó giống như một dấu ấn của hung thủ."
"Một dấu ấn..." Minh lặp lại. Hung thủ không muốn giấu giếm. Hắn muốn để lại một mùi hương, một lời nhắc nhở.
Minh tập trung vào chiếc nhẫn bạc. Vòng xoắn ốc bị cắt đôi. Sau vài cuộc điện thoại, Minh nhận được thông tin từ một chuyên gia kim hoàn về ký hiệu này.
"Đại úy, đây là ký hiệu rất cổ. Nó có tên là 'Vòng Lặp Phản Bội'," chuyên gia giải thích. "Nó tượng trưng cho một lời hứa không thể phá vỡ, bị người thứ ba cắt đứt. Người đeo nó là người đã bị phản bội, hoặc là người sẽ mang theo lời nguyền trả thù."
Bất ngờ, Hải xông vào văn phòng, tay cầm một tập hồ sơ in ra.
"Đại úy Minh! Tôi tìm ra người đàn ông đó! Chủ nhân chiếc nhẫn!"
Hải chỉ vào bức ảnh. Đó là một người đàn ông trông hiền lành, gương mặt có chút nghệ sĩ, đeo kính gọng tròn.
Tên: Bùi An. Nghề nghiệp: Thợ chạm khắc gỗ, làm việc tại xưởng thủ công mỹ nghệ địa phương. Mối liên hệ: Từng yêu và đính hôn không chính thức với Hà Giang mười năm trước. Bị Hà Giang cắt đứt quan hệ đột ngột ngay trước khi cô bị giết.
"Đây là người đàn ông tử tế mà Hà Giang nhắc đến," Minh trầm ngâm. "Anh ta bị phản bội. Nhưng... tại sao anh ta lại lấy ngón tay của người yêu đã chết để giết những kẻ bị nghi ngờ là tình địch?"
Hải lật trang tiếp theo. Dòng chữ khiến máu Minh đông lại:
"Sau cái chết của Hà Giang, Bùi An đã cố gắng tự sát nhưng không thành. Sau đó, anh ta đã rời thành phố và trở về sau một thời gian dài. Anh ta đã làm việc tại một công ty sản xuất vật liệu xây dựng và trang trí nội thất cách đây 10 năm... cho dự án resort của Tập đoàn Á Châu."
Minh đứng bật dậy. Bùi An không chỉ là người yêu bị phản bội. Anh ta là người thứ ba liên quan trực tiếp đến dự án đã giết chết Hà Giang.
"Tìm vị trí của Bùi An ngay lập tức! Hắn ta là hung thủ, hoặc là kẻ đang bị thao túng!" Minh nói, giọng anh ta đầy sự căng thẳng.
Nhưng trước khi Hải kịp làm gì, điện thoại của Minh reo lên. Lần này là một giọng nói khàn khàn, trầm tĩnh, gần như là thì thầm.
"Đại úy Trần Minh. Tôi biết anh đang tìm tôi."
"Bùi An?" Minh hỏi, cố giữ bình tĩnh.
"Tôi đang ở gần anh. Tôi đã hoàn thành hai vòng lặp. Cường và Thành đã trả giá cho sự phản bội. Nhưng vẫn còn người cuối cùng."
"Anh không thể làm điều này nữa! Ngừng lại!"
Giọng nói bên kia vang lên một tiếng cười lạnh lùng. "Máu đã rỏ từ tơ đồng, Đại úy. Anh không thể ngăn tôi hoàn thành lời thề. Người cuối cùng sẽ là người đã lấy đi tất cả của tôi... Cô ta đang ở trong căn hộ của anh. Tôi đã gửi cho cô ta chiếc khăn cuối cùng."
Minh kinh hoàng. Anh ta lập tức quay lại nhìn Hải: "Kiểm tra địa chỉ của tôi! Ngay lập tức!"
Minh nhận ra, hung thủ không chỉ trả thù những kẻ đã giết người yêu. Hắn đang trả thù người đã phản bội chiếc nhẫn, người cuối cùng đã liên kết Hà Giang với cái chết. Và kẻ đó đang ở trong căn hộ của chính anh.