Sáng hôm sau, Mộc An Ninh thức dậy trong phòng ngủ áp mái của Tổng tài, cảm giác trống rỗng bao trùm. Lãnh Mặc Hàn đã rời đi từ rất sớm, chỉ để lại một lời nhắn ngắn gọn qua Lý Trân: "Phu nhân có toàn quyền sử dụng thư viện điện tử và phòng nghiên cứu bảo mật ở tầng 54. Cô cần gì, Lãnh Thị sẽ cung cấp."
Mộc An Ninh hiểu đây là sự cho phép ngầm để cô bắt đầu cuộc săn lùng bí mật của gia tộc. Tổng tài không chỉ cung cấp tấm khiên mà còn cả công cụ sắc bén nhất. Điều này càng khẳng định suy đoán của cô: Anh ta cũng có mục đích riêng liên quan đến vụ việc của nhà Mộc.
Phòng nghiên cứu trên tầng 54 xa hoa nhưng lạnh lẽo, được trang bị những hệ thống máy tính và mạng lưới bảo mật tiên tiến nhất thế giới. Mộc An Ninh, với kinh nghiệm từng hỗ trợ cha mình trong việc quản lý tài sản, ngay lập tức bắt tay vào việc. Cô phải tìm ra "Sổ Đen", bằng chứng mà cha cô nói rằng Trịnh Vĩnh khao khát có được.
Cô dành cả buổi sáng để truy cập vào các bản sao lưu tài liệu đã bị niêm phong của Tập đoàn Mộc. Hàng ngàn file excel và các báo cáo tài chính rối rắm hiện ra. Cô biết mình phải tìm ra một dấu vết không thuộc về bất kỳ giao dịch chính thức nào.
Giữa hàng loạt mã số và chữ cái vô hồn, cô dừng lại ở một file dữ liệu cũ, được ngụy trang dưới cái tên "Bản vẽ Thiết kế Cũ - Áo cưới 2012". Với bản năng nghề nghiệp của một nhà thiết kế, cô mở nó ra. Nội dung bên trong hoàn toàn là những ký hiệu nhị phân không thể giải mã, nhưng ở cuối tài liệu, có một chuỗi số và chữ cái lạ: 0821-LH-M.
Mộc An Ninh cảm thấy tim mình đập mạnh. 0821 là ngày sinh của cô. LH... Lãnh Hàn? Hay là Lãnh Thị? Và M... Mộc? Đây chắc chắn là mật mã do cha cô để lại, nhưng cô không thể giải mã nó chỉ bằng công cụ của mình. Nó chỉ ra một vị trí, một chìa khóa, hoặc một ngày quan trọng.
Cô đang tập trung ghi chép lại mật mã, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của những con số, thì một bóng đen bao trùm lên cô. Lãnh Mặc Hàn đã đứng phía sau từ lúc nào. Anh ta mặc chiếc áo sơ mi đen, cài lỏng một nút, trông vẫn lạnh lùng nhưng lại mang vẻ nguy hiểm hơn.
"Thứ gì mà lại khiến Mộc phu nhân của tôi quên cả bữa trưa vậy?" Giọng anh trầm thấp, mang theo sự mỉa mai quen thuộc.
Mộc An Ninh giật mình, vội vàng đóng cửa sổ máy tính lại. Cô đứng dậy, giữ khoảng cách tôn trọng. "Tổng tài Lãnh. Tôi đang xem qua một số tài liệu cũ của gia đình."
Ánh mắt Lãnh Mặc Hàn sắc lạnh như tia X, quét qua khuôn mặt căng thẳng của cô, sau đó dừng lại ở bàn tay cô đang đặt lên phím máy tính. "Cô nghĩ rằng mạng lưới bảo mật của Lãnh Thị có thể bị qua mặt bởi một cú click chuột đơn giản sao? Tôi biết cô đang tìm kiếm gì, An Ninh."
Anh gọi thẳng tên cô, không dùng danh xưng "phu nhân" lạnh lùng nữa, điều này khiến cô cảm thấy bất an hơn. "Vậy anh có tìm thấy nó chưa?" cô hỏi thẳng.
Lãnh Mặc Hàn tiến lại gần, đẩy cô lùi về phía chiếc ghế da rộng. Anh cúi người xuống, khiến cô phải ngửa cổ lên đối diện. "Tôi không vội. Tôi thích cái cách con mồi tự đi tìm kiếm con đường trốn thoát, và sau đó nhận ra rằng mọi ngõ ngách đều dẫn về chiếc bẫy của tôi. Cô đã tìm thấy thứ gì liên quan đến 0821-LH-M?"
Cô cứng người lại, khuôn mặt tái mét. Anh ta đã thấy! Mộc An Ninh cố gắng phủ nhận. "Tôi không biết anh đang nói gì."
"Ồ?" Anh cười khẩy, ngón tay lạnh buốt của anh nhẹ nhàng lướt trên quai hàm cô, sau đó dừng lại ở môi cô. Hành động này vừa là sự trừng phạt, vừa là lời mời gọi đầy cám dỗ. "Tôi đã nói rồi, trên chiếc giường này, cô là tài sản tuyệt đối của tôi. Và trong văn phòng này, cô cũng là tài sản tuyệt đối của tôi. Cô nghĩ mình có thể giữ bí mật với tôi sao?"
Mộc An Ninh cảm thấy không khí loãng đi, sự hiện diện áp đảo của anh làm cô không thể thở được. Cô là một con cá nằm trên thớt, bị anh ta thao túng hoàn toàn. "Tôi cần thông tin để hoàn thành mục tiêu của mình. Điều đó có lợi cho anh."
"Có lợi?" Anh nhếch môi, ánh mắt chuyển sang vẻ nguy hiểm thuần túy. "Lợi ích của tôi hiện tại là cô. Là sự phục tùng tuyệt đối. Nếu tôi cho cô quyền lực, tôi phải nhận được sự cam kết xứng đáng. Cô đang quên mất Điều 3 của Khế ước, An Ninh. Nó không chỉ áp dụng vào ban đêm."
Lãnh Mặc Hàn không cho cô cơ hội phản đối. Anh ta đẩy cô dựa hẳn vào thành ghế bọc da lạnh lẽo, cơ thể anh ta phủ lên cô, chặn đứng mọi lối thoát. Trong không gian làm việc trang nghiêm, sự căng thẳng tình dục bùng nổ mạnh mẽ hơn bất cứ lúc nào trong phòng ngủ. Sự thô bạo của quyền lực và sự chiếm hữu của dục vọng hòa quyện thành một.
"Đây là cái giá cho sự hợp tác," anh gầm gừ, giọng nói đầy quyền uy. "Và đây là cái giá cho việc cô dám giữ bí mật với tôi."
Anh ta cúi xuống, nụ hôn lần này không còn là sự khám phá, mà là sự trừng phạt nồng cháy. Mộc An Ninh cảm thấy mình bị nuốt chửng bởi sự mãnh liệt đó, chiếc ghế lạnh lẽo dưới lưng cô càng làm nổi bật sự nóng bỏng của cơ thể anh ta. Anh tháo cúc áo sơ mi của cô một cách vội vã, để lại dấu vết chiếm hữu nóng rực trên làn da trắng ngần.
Sự kiêu hãnh của cô cố gắng chống cự, nhưng sự tuyệt vọng và khao khát được bảo vệ đã khiến cơ thể cô phản bội lý trí. Cô biết mình cần anh, không chỉ là tấm khiên, mà còn là người giải mã bí ẩn. Cô buông xuôi, vòng tay ôm lấy cổ anh, đáp lại một cách miễn cưỡng nhưng đầy khao khát. Việc làm tình trong văn phòng, nơi quyền lực được sinh ra, khiến mọi thứ trở nên tội lỗi và mê hoặc hơn bao giờ hết.
Sau khi mọi thứ lắng xuống, Lãnh Mặc Hàn vẫn không rời đi. Anh ta đặt cô ngồi trên đùi mình, vùi mặt vào mái tóc cô. "Bây giờ, hãy nói cho tôi nghe về mật mã đó," anh yêu cầu, giọng nói đã dịu đi một chút, nhưng vẫn mang theo sự ép buộc.
Mộc An Ninh, kiệt sức và bối rối, thì thầm: "Tôi nghĩ nó là một tọa độ... Hoặc là khóa để mở một tài khoản." Cô cảm thấy mình đã thất bại thảm hại trong việc giữ bí mật.
Lãnh Mặc Hàn cười nhẹ, một tiếng cười hiếm hoi, nhưng lạnh lùng như tiếng pha lê vỡ. "Ngu ngốc. Nếu là chìa khóa, cô nghĩ Trịnh Vĩnh lại không tìm ra sao? Đó là ngày cô bị tai nạn, An Ninh. 0821-LH-M... là ngày tôi gặp lại cô. Và tôi sẽ không để cô chạy thoát lần nữa."
Anh đặt cô xuống ghế, chỉnh lại trang phục cho cô một cách hoàn hảo, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. "Tôi sẽ giúp cô giải mã. Nhưng đổi lại, cô phải hoàn toàn trung thực với tôi. 55 ngày, không phải là một hợp đồng làm việc. Đó là một cuộc giao dịch linh hồn. Đừng quên."
Lãnh Mặc Hàn đứng dậy, trở lại thành vị Tổng tài lạnh lùng. Anh nhìn vào đồng hồ. "Cô có 30 phút để nghỉ ngơi. Sau đó, cô phải tham dự bữa tiệc từ thiện của Lãnh phu nhân. Cô phải là Mộc phu nhân hoàn hảo nhất, An Ninh. Thể hiện cho dì tôi thấy, cô đáng giá 500 triệu đô la."
Mộc An Ninh nhìn theo bóng lưng anh khuất sau cánh cửa, sự bối rối và khao khát ngày càng tăng lên. Anh ta biết về tai nạn của cô? Anh ta đã gặp cô trước đây? Bí mật của Lãnh Mặc Hàn còn sâu sắc và nguy hiểm hơn cô tưởng. Cuộc chiến không chỉ là để trả thù, mà là để khám phá sự thật về chính cô và Tổng tài tàn nhẫn này.