tổng tài giả nghèo, em thế nào?

Chương 7: Hiểu lầm đầu tiên về tình cảm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi nhận ra Phong Lâm có điều gì đó bí ẩn, Linh bắt đầu tự vấn cảm xúc của mình. Cô không biết mình đang rung động vì anh hay chỉ vì sự quan tâm, bảo vệ mà anh dành cho cô.

Một buổi chiều, Linh đang làm việc tại văn phòng thì Phong Lâm bất ngờ mang cho cô một ly cà phê nóng, ánh mắt dịu dàng nhìn cô:

“Cô làm việc căng thẳng quá. Nghỉ một lát đi.”

Linh đỏ mặt, lúng túng:

“Cảm ơn anh… nhưng em còn nhiều việc lắm.”

Ngay lúc đó, đồng nghiệp Hân bước vào phòng, nhìn thấy cảnh tượng, thì thầm với một vài người khác:

“Nhìn hai người kìa, chắc chắn đang có tình cảm rồi!”

Linh nghe được, tim đập nhanh, vừa bối rối vừa giận:

“Họ hiểu lầm rồi! Nhưng… tại sao em lại thấy tim mình rung động khi nhìn anh?”

Phong Lâm nhận thấy ánh mắt cô ngập ngừng, nhẹ nhàng nắm tay Linh:

“Đừng lo lắng về người khác. Cảm xúc của cô là quan trọng nhất.”

Linh hơi giật mình, ánh mắt nhìn anh đầy thắc mắc:

“Anh… tại sao anh lại quan tâm đến em nhiều như vậy?”

Phong Lâm chỉ mỉm cười, không trả lời thẳng, nhưng ánh mắt ấm áp và chân thành, khiến Linh vừa ngượng ngùng vừa rung động sâu sắc.

Buổi tối, Linh trở về nhà, nằm trên giường, tự nhủ:

“Anh ấy… em không hiểu hết anh, nhưng trái tim em đã bắt đầu rung động. Liệu em có thể giữ được lý trí hay sẽ để cảm xúc dẫn dắt?”

Phong Lâm đứng ở nơi khác, nhắn tin qua điện thoại:

“Cô đừng quá lo lắng. Tôi sẽ từ từ để cô hiểu mọi thứ, không vội vàng.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×