tổng tài lạnh lùng, vợ yêu dấu

Chương 6: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai sau sự kiện công ty, không khí tại văn phòng tràn đầy năng lượng nhưng cũng cực kỳ căng thẳng. Dự án mới mà Duyên và Hạ Lạc cùng theo dõi bắt đầu bước vào giai đoạn quan trọng: phải đưa ra chiến lược chi tiết để trình bày với đối tác vào cuối tuần. Đây là giai đoạn mà áp lực cao hơn bao giờ hết, bất kỳ sai sót nào cũng có thể ảnh hưởng đến uy tín tập đoàn.

Lâm Tiểu Duyên bước vào văn phòng với tâm trạng pha trộn giữa háo hức và lo lắng. Cô vừa mở laptop, liếc qua danh sách việc cần làm thì thấy dòng thông báo khẩn cấp từ Hạ Lạc:

"Cuộc họp gấp với đối tác A bắt đầu trong 1 giờ. Chuẩn bị dữ liệu và phương án chi tiết."

Duyên hít một hơi thật sâu. “Một giờ… chỉ một giờ thôi sao?” Cô cảm thấy tim mình đập nhanh, nhưng đồng thời cũng có một cảm giác hứng thú lạ thường. Công việc dưới sự giám sát trực tiếp của Hạ Lạc không hề dễ dàng, nhưng mỗi thử thách lại khiến cô muốn chứng minh bản thân hơn bao giờ hết.

Cô nhanh chóng rà soát báo cáo, tổng hợp số liệu và chuẩn bị bảng biểu. Tuy nhiên, khi cô đang in các tài liệu, hệ thống máy tính bỗng báo lỗi, dữ liệu gần như bị mất một phần quan trọng. Duyên giật mình, trái tim nhảy lên vì hoảng hốt. “Không thể như thế này được… nếu mất dữ liệu này, cả phương án sẽ sai lệch!”

Ngay lúc ấy, Hạ Lạc bước vào phòng, ánh mắt sắc bén như nhận ra tình huống nguy hiểm: “Chuyện gì xảy ra?”

Duyên nhìn anh, giọng run run nhưng vẫn kiên quyết: “Hệ thống báo lỗi… một phần dữ liệu quan trọng bị mất. Tôi… tôi đang cố khôi phục.”

Hạ Lạc nhíu mày, bước lại gần cô, giọng trầm: “Nhanh lên. Không có chỗ cho chậm trễ.”

Duyên hít sâu, áp lực đè lên vai, nhưng cô nhanh chóng lập kế hoạch. Cô quyết định dùng bản sao lưu ngoài máy chủ và phối hợp với bộ phận kỹ thuật để khôi phục dữ liệu. Trong khi thao tác, cô vẫn phải báo cáo từng bước cho Hạ Lạc.

“Cô chắc chắn bản sao lưu này còn đầy đủ dữ liệu không?” Hạ Lạc hỏi, ánh mắt sắc lạnh nhưng lóe lên vẻ tò mò.

“Vâng, tôi đã kiểm tra trước đó. Nếu may mắn, sẽ khôi phục được toàn bộ,” Duyên đáp, tay nhanh nhẹn thao tác trên bàn phím.

Một giờ trôi qua căng thẳng như cả ngày. Cuối cùng, dữ liệu được khôi phục gần như hoàn chỉnh. Duyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa quay lại thì thấy Hạ Lạc đang đứng trước mặt, ánh mắt nhìn cô chăm chú.

“Không tệ,” anh thốt lên, giọng trầm nhưng chứa một tia ngạc nhiên. “Cô đã xử lý tình huống này khá nhanh. Tôi chưa từng thấy một nhân viên trẻ tuổi nào đủ bình tĩnh trong áp lực như vậy.”

Duyên đỏ mặt, cúi đầu, giọng nhỏ: “Cảm ơn… sự quan sát của anh… và sự chỉ dẫn trước đây đã giúp tôi.”

Hạ Lạc khẽ nhíu mày, đôi mắt lóe lên một tia hiếm thấy: một sự quan tâm khó giấu. “Cô vừa cứu dự án… và cả tôi.” Giọng anh trầm xuống, nhưng vẫn lạnh lùng như thường lệ, khiến Duyên cảm thấy vừa xấu hổ vừa hạnh phúc.

Cuộc họp với đối tác bắt đầu. Duyên và Hạ Lạc cùng trình bày các phương án, giải thích dữ liệu chi tiết. Mỗi lần Duyên trả lời câu hỏi khó của đối tác, Hạ Lạc đều liếc nhìn cô với ánh mắt khó đoán. Cảm giác vừa hồi hộp vừa tự hào dâng lên trong lòng cô. Cô nhận ra rằng, trong mắt Hạ Lạc, mình không chỉ là nhân viên bình thường mà là người có thể chịu áp lực và chứng minh năng lực.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Hạ Lạc dẫn Duyên ra ngoài sảnh, nơi chỉ còn vài nhân viên dọn dẹp. Anh nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm: “Hôm nay, cô đã chứng minh bản lĩnh của mình. Nhưng… đừng nghĩ rằng tôi sẽ dễ dàng đánh giá cô hoàn toàn. Đây mới chỉ là thử thách đầu tiên.”

Duyên cười khẽ, cảm giác vừa mệt vừa hạnh phúc: “Vâng… tôi biết. Nhưng… tôi sẽ không từ bỏ.”

Hạ Lạc nhíu mày, ánh mắt như muốn nhìn thấu tâm can cô: “Cô dám nói không từ bỏ sao? Không chỉ là công việc… mà còn là áp lực từ chính tôi.”

Duyên đỏ mặt, tim đập mạnh. Cô biết mình vừa nói điều gì đó có thể bị hiểu nhầm, nhưng không hề hối hận. “Dạ… tôi… tôi chỉ muốn làm tốt… và… học hỏi thêm từ anh.”

Hạ Lạc cười khẽ, giọng trầm nhưng ẩn chứa một chút mềm mại: “Học hỏi từ tôi… không hề dễ dàng. Tôi không chỉ yêu cầu kết quả, mà còn muốn xem cô giữ vững bản lĩnh và trái tim như thế nào trước áp lực.”

Cả hai đứng im lặng trong vài giây, ánh mắt dường như muốn trao đổi nhiều điều nhưng chưa ai nói ra. Duyên nhận ra trái tim mình đang đập nhanh hơn, cảm giác vừa sợ vừa tò mò khi đứng gần anh.

Buổi chiều, khi trở về văn phòng, Duyên nhận được email từ Hạ Lạc:

"Dữ liệu và báo cáo hôm nay khá ổn. Chuẩn bị cho thử thách tiếp theo: phân tích thị trường cạnh tranh, sẽ cần nộp vào ngày mai. Tôi muốn xem cô tiếp tục giữ được sự bình tĩnh hay không."

Duyên nhìn email, mỉm cười nhẹ. Cô biết rằng, thử thách chưa kết thúc, nhưng hôm nay cô đã làm được điều mà bản thân không ngờ tới: cứu được dự án, chứng minh năng lực và… gây ấn tượng với Hạ Lạc.

Hạ Lạc ngồi tại bàn làm việc, ánh mắt dõi theo cô từ xa. Anh nhận ra một điều: Duyên không chỉ thông minh, cứng cỏi mà còn có trái tim ấm áp, quan tâm tinh tế. Cô đã cứu anh khỏi một tình huống khó xử, và anh… không khỏi cảm thấy rung động, dù bản thân chưa từng thừa nhận điều đó.

Cả hai cùng chìm trong suy nghĩ riêng. Một bên là cô gái nhỏ bé nhưng mạnh mẽ, một bên là tổng tài lạnh lùng nhưng ẩn chứa trái tim ấm áp. Họ đều nhận ra rằng, cảm xúc đang bắt đầu nhen nhóm, nhưng cả hai đều giấu kín, chỉ thể hiện qua ánh mắt, cử chỉ và sự quan tâm thầm lặng.

Buổi tối buông xuống, Duyên rời văn phòng, bước ra ngoài trời mát. Cô nhìn lên bầu trời thành phố sáng lấp lánh, tự nhủ: “Mình sẽ không từ bỏ. Dù Hạ Lạc có lạnh lùng thế nào, mình cũng sẽ học hỏi, chứng minh và… hiểu anh hơn.”

Hạ Lạc đứng bên cửa sổ văn phòng, nhìn theo bóng dáng cô khuất dần, khẽ nhíu mày. Trong lòng anh, một cảm giác khó diễn tả dâng lên: vừa muốn thử thách, vừa muốn bảo vệ, vừa tò mò về trái tim cô gái này. Anh biết rằng, thử thách đầu tiên hôm nay chỉ là bước mở đầu cho một mối quan hệ phức tạp, nơi công việc, áp lực và cảm xúc đều hòa trộn.

Và cả hai đều chưa nhận ra rằng, từ thử thách này, cảm xúc bắt đầu len lỏi vào trái tim, âm thầm, tinh tế, và sẽ dần chi phối mọi suy nghĩ, mọi hành động của họ trong những ngày tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×