Hà Vy đứng bên khung cửa sổ, nhìn ra khu vườn rộng rợp bóng cây. Ánh nắng chiếu xuống từng chiếc lá, tạo thành những vệt sáng nhảy múa trên mặt đất. Cô cảm nhận được từng hơi gió thổi qua, nhưng tâm trí lại không yên. Người đàn ông hôm qua vẫn hiện diện trong đầu cô, lạnh lùng, quyền lực, và đầy bí ẩn.
Chưa kịp định thần, một tiếng động lạ vang lên từ phòng thư viện phía cuối hành lang. Tiếng kẽo kẹt của cửa và một luồng sáng nhạt thoát ra khiến Hà Vy giật mình. Cô biết… không phải chuyện bình thường.
Bước chân cô nhẹ nhàng trên sàn gỗ, cố tiếp cận nguồn âm thanh mà vẫn không bị phát hiện. Khi đến gần, ánh mắt cô mở to trước cảnh tượng không thể tin được: giữa phòng, một vật thể hình hộp, ánh sáng xanh nhạt phát ra từ bên trong, rung lên từng nhịp. Và từ bên trong… một người đàn ông cao lớn, gương mặt điển trai lạnh lùng, đang đứng thẳng, ánh mắt sắc bén như đang quét qua mọi thứ trong căn phòng.
Hà Vy há hốc miệng, cảm giác tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. “C-chuyện gì đang xảy ra…?” – cô thốt lên, giọng run run.
Người đàn ông quay lại, ánh mắt ngay lập tức chạm phải cô. Không cười, không chào, chỉ nhìn chằm chằm với sự sắc sảo khiến cô rùng mình. “Cô… đã tới đây theo ý muốn của riêng mình à?” – giọng anh trầm thấp, âm vang nhưng dứt khoát.
Hà Vy lùi lại vài bước, lòng vừa sợ vừa hứng thú: “T-tôi… không hề biết… tôi chỉ… vô tình tới…”
Anh nhíu mày, đi lại gần cô. Từng bước chân mạnh mẽ nhưng thanh thoát khiến cô không thể rời mắt. “Vô tình hay không, bây giờ chúng ta đều phải hợp tác. Nếu muốn sống sót và… tìm cách trở về thế giới của mình, cô phải làm theo chỉ dẫn của tôi.”
Hà Vy sững người, nhìn anh chằm chằm. Người này… rõ ràng không thuộc về thời đại cổ đại. Trang phục hiện đại gọn gàng, đôi mắt sắc bén, dáng điệu tự tin, tất cả đều cho thấy một con người quyền lực và… hấp dẫn đến lạ thường.
Cô hít một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Hợp tác… nghĩa là… sao?”
Anh nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu thẳm một sự quan tâm khó tả: “Tôi sẽ giúp cô kiểm soát vật thể này, đồng thời bảo vệ cô khỏi những nguy cơ bên ngoài. Đổi lại, cô phải nghe theo hướng dẫn, và… không được gây rối.”
Hà Vy cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh. Từ lâu cô chưa từng gặp một người vừa khiến cô sợ hãi vừa hứng thú đến vậy. Một phần trong cô, bản năng hiện đại mạnh mẽ, muốn cãi lại. Nhưng một phần khác, bản năng sinh tồn, biết rằng nếu không nghe theo, cô sẽ gặp nguy hiểm.
“Đ-được… tôi sẽ nghe theo… nhưng…” – cô ngập ngừng. Anh bước tới gần hơn, khiến không gian xung quanh như co lại. Ánh mắt anh chạm mắt cô, sâu và lạnh, nhưng khiến cô không thể rời mắt.
Anh đặt tay lên vật thể phát sáng, và toàn bộ căn phòng rung lên nhẹ, ánh sáng xanh nhạt lan tỏa khắp nơi. Hà Vy cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ, vừa hấp dẫn vừa đáng sợ. Đây chính là vật thể xuyên không đã đưa cô đến thế giới này, và… người đàn ông trước mắt, rõ ràng là hiện đại, lại có khả năng điều khiển nó.
“Cô cảm nhận được chứ?” – giọng anh trầm thấp.
Hà Vy gật đầu, cảm giác tim đập loạn nhịp. Luồng năng lượng len lỏi khắp cơ thể, khiến cô run rẩy. Không chỉ là sợ hãi, mà còn là một cảm giác lạ lùng, kích thích, khiến cô nhận ra bản thân chưa từng trải qua.
Anh quan sát cô một lúc, rồi hơi nhếch môi: “Cô có tố chất. Nếu biết sử dụng, vật thể này sẽ là chìa khóa đưa cô trở về. Nhưng… cũng là nguy cơ nếu không kiểm soát tốt.”
Hà Vy nuốt nước bọt, cảm giác vừa hồi hộp vừa tò mò: “Ch-chỉ tôi thôi sao? Còn anh… anh sẽ làm gì?”
Anh tiến sát, ánh mắt sắc bén, giọng nói trầm: “Tôi sẽ ở bên cạnh, quan sát và bảo vệ. Nhưng… đừng nghĩ rằng mình có thể làm theo ý thích. Tôi không dễ dàng tin bất kỳ ai.”
Hà Vy lùi lại, vừa bực bội vừa hứng thú. Người đàn ông này… lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng khiến cô cảm thấy tim mình như bị kéo về phía anh. Một cảm giác vừa sợ vừa hấp dẫn, vừa muốn tránh xa vừa muốn tiến lại gần.
Không khí xung quanh im lặng, chỉ còn ánh sáng xanh nhạt từ vật thể xuyên không, nhấp nháy từng nhịp. Hà Vy nhận ra rằng từ khoảnh khắc này, cuộc sống của cô sẽ thay đổi hoàn toàn. Người đàn ông hiện đại này, lạnh lùng và quyền lực, chính là chìa khóa để cô sống sót trong thế giới cổ đại này – và… cũng là thử thách đầu tiên trong hành trình cảm xúc phức tạp mà cô chưa từng trải qua.
Cô hít một hơi thật sâu, bước tới gần anh, mắt chăm chú nhìn vật thể phát sáng. “Được… chúng ta sẽ hợp tác. Nhưng…” – cô dừng lại, ánh mắt đầy quyết tâm – “…tôi sẽ không dễ dàng để anh kiểm soát tôi.”
Anh nhíu mày, đôi mắt như sắc lạnh hơn một chút, nhưng sâu thẳm vẫn có vẻ quan tâm: “Được… tôi thích thái độ này. Nhưng hãy nhớ… bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ khiến cô phải trả giá.”
Hà Vy cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, một sự căng thẳng vừa sợ vừa hứng thú tràn ngập cơ thể. Đây mới chỉ là lần gặp đầu tiên, nhưng cô biết rằng mối quan hệ giữa họ sẽ còn phức tạp, đầy hấp dẫn, ghen tuông, và cả những cảm xúc chưa từng trải qua.
Ánh sáng xanh từ vật thể chớp nháy, phản chiếu lên khuôn mặt hai người. Không gian im lặng, chỉ còn nhịp tim họ hòa vào nhau – như một điềm báo rằng từ giờ phút này, hành trình xuyên không vừa nguy hiểm vừa lãng mạn chính thức bắt đầu.