tổng tài, xin nhận em

Chương 7: Lần đầu H+ “ngẫu nhiên”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi chiều hôm đó, trời mưa nhẹ. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái ngói tạo nên không gian vừa yên tĩnh vừa trầm mặc. Hà Vy đang đứng bên cửa sổ, quan sát những giọt mưa rơi qua tán cây, lòng đầy suy tư. Cô cảm nhận được nhịp tim mình vẫn còn đập loạn nhịp sau những va chạm, xích mích và cảm xúc rối bời trong những ngày sống chung.

Bỗng nhiên, vật thể xuyên không phát sáng mạnh hơn bình thường. Ánh sáng xanh nhạt nhấp nháy, lan tỏa khắp căn phòng như báo hiệu một sự thay đổi. Hà Vy hít một hơi thật sâu, bước đến gần, định kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng chưa kịp chạm vào, nam chính xuất hiện ngay phía sau cô. Anh tiến lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vật thể, rồi quay sang cô: “Cô cảm nhận được không? Nó đang mất ổn định.”

Hà Vy gật đầu, hơi run: “T-tôi cảm nhận… nhưng không hiểu tại sao lại mạnh đến vậy.”

Anh tiến sát, giọng trầm thấp nhưng không kém phần dịu dàng: “Cô không nên đứng một mình. Đây… nguy hiểm.”

Trong khoảnh khắc họ cùng chạm tay vào vật thể để ổn định ánh sáng, cơ thể vô tình áp sát. Luồng năng lượng từ vật thể xuyên không lan tỏa, khiến cả hai cảm nhận rõ sự gần gũi lạ kỳ. Hà Vy đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.

“Đ-đừng… đừng quá gần…” – cô thốt lên, vừa xấu hổ vừa lo lắng.

Anh nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhưng sâu thẳm lại ẩn chứa một sự quan tâm tinh tế: “Cô… bình tĩnh. Nếu hoảng loạn, sẽ càng nguy hiểm.”

Ánh sáng từ vật thể nhấp nháy mạnh, lan tỏa quanh họ, khiến cơ thể họ rung lên từng nhịp. Hà Vy cảm nhận được một luồng nhiệt kỳ lạ, vừa sợ vừa kích thích, như thể không chỉ là năng lượng từ vật thể, mà còn là sự hấp dẫn không thể chối từ giữa hai người.

Trong khi cô cố gắng tập trung, tay họ vô tình chạm nhau nhiều lần khi điều chỉnh vật thể. Mỗi lần chạm, tim Hà Vy nhảy loạn nhịp, một cảm giác vừa sợ vừa hứng thú tràn ngập cơ thể.

Anh nghiêng người, giọng trầm thấp: “Cô ổn chứ? Nếu cô không chịu nổi… tôi sẽ hỗ trợ.”

Hà Vy hít một hơi thật sâu, vừa xấu hổ vừa tò mò: “Tôi… tôi ổn… nhưng… cảm giác này… thật lạ.”

Anh tiến sát hơn, chỉ cách cô một khoảng rất gần, ánh mắt vẫn sắc bén nhưng dịu dàng: “Cô không nên tránh cảm giác này hoàn toàn. Một phần trong sự hợp tác là tin tưởng tôi.”

Hà Vy chớp mắt, vừa bối rối vừa tò mò, nhưng bản năng hiện đại bảo cô rằng đây là lúc phải học cách phối hợp, tin tưởng nam chính. Trong khoảnh khắc ấy, ánh sáng xanh từ vật thể xuyên không như phủ lên họ một lớp màn kỳ diệu, khiến khoảng cách giữa hai người bị xóa nhòa, nhịp tim và hơi thở hòa làm một.

Khi vật thể ổn định, cả hai đứng im, cơ thể vẫn còn gần nhau, tim đập mạnh. Không ai nói lời nào, nhưng cả hai đều cảm nhận được một sự gợi cảm tinh tế, khác biệt so với mọi trải nghiệm trước đây. Hà Vy đỏ mặt, vội lùi lại một bước, vừa bực vừa hứng thú: “Đ-đây… là… tình cờ thôi…”

Anh nhếch môi, ánh mắt sắc bén nhưng sâu thẳm có vẻ thích thú: “Tình cờ hay không, tôi không quan tâm. Điều quan trọng là cô đã kiểm soát được… và giữ bình tĩnh.”

Cô hít một hơi, cảm giác vừa sợ vừa hồi hộp, vừa gợi cảm vừa tò mò. Đây là lần đầu tiên cô trải qua sự gần gũi tinh tế như vậy – không chỉ vì cơ thể, mà còn vì ánh mắt, hơi thở và luồng năng lượng lạ lùng từ vật thể xuyên không.

Buổi tối, sau khi mọi việc xong, Hà Vy ngồi một mình trong phòng, ánh sáng xanh từ vật thể nhấp nháy khẽ trên bàn. Cô tự nhủ: “Người đàn ông này… lạnh lùng, quyền lực, nhưng cũng khiến mình cảm thấy gần gũi lạ kỳ… và lần đầu tiên… mình biết cảm giác H+ có thể đến từ cả sự tinh tế, không chỉ trực tiếp.”

Anh đứng ngoài cửa, quan sát cô từ bóng tối, ánh mắt sắc bén nhưng ẩn chứa một sự dịu dàng chưa từng thấy. Khoảnh khắc ấy, không gian tĩnh lặng, chỉ còn ánh sáng từ vật thể xuyên không nhấp nháy – như báo hiệu rằng mối quan hệ giữa họ vừa trải qua một bước ngoặt tinh tế, nơi mà cảm xúc, ghen tuông, và H+ bắt đầu nảy mầm mạnh mẽ.

Hà Vy khẽ mỉm cười, cảm giác vừa sợ vừa hứng thú. Cô biết rằng từ giờ phút này, mỗi lần họ chạm nhau, mỗi ánh mắt giao nhau, sẽ đều ẩn chứa một luồng cảm xúc khó đoán – vừa lãng mạn, vừa hấp dẫn, vừa nguy hiểm. Và lần đầu tiên H+ “ngẫu nhiên” này sẽ là bước khởi đầu cho những trải nghiệm tình cảm, ghen tuông và đam mê sâu sắc trong hành trình xuyên không đầy thử thách.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×