tổng tài, xin nhẹ nhàng thương em

Chương 7: Bữa tiệc bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tối hôm đó, Lê Thanh Hà nhận được thông báo từ tổng tài:

“Buổi tối hôm nay tôi có một bữa tiệc quan trọng với đối tác nước ngoài. Cô đi cùng tôi, chuẩn bị hồ sơ và đảm bảo mọi thứ suôn sẻ.”

Hà vừa ngạc nhiên vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên cô được mời tham dự bữa tiệc quan trọng bên cạnh tổng tài, cơ hội để thể hiện bản thân trước các đối tác, nhưng đồng thời cũng là thử thách không nhỏ.

“Phải chuẩn bị thật kỹ… hôm nay không chỉ là công việc, mà còn là… một cuộc phiêu lưu đầy rủi ro và bất ngờ,” cô thầm nghĩ.

Chuẩn bị cho bữa tiệc

Cả buổi chiều, Hà bận rộn chuẩn bị hồ sơ, kiểm tra chi tiết hợp đồng và đảm bảo các tài liệu cần thiết cho buổi tiệc. Khi tan làm, cô vội về nhà thay bộ váy cocktail màu xanh nhạt, trang điểm nhẹ nhàng nhưng thanh lịch, vừa để phù hợp với bữa tiệc sang trọng, vừa giữ phong thái chuyên nghiệp.

Khi đến sảnh của tòa nhà, Tống Khải đã đợi sẵn. Anh mặc vest đen hoàn hảo, tóc chải gọn, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy uy quyền. Ánh đèn vàng của sảnh chiếu lên khiến anh như một người đàn ông quyền lực, kiêu ngạo nhưng cực kỳ thu hút.

Hà bước tới, hơi run nhưng vẫn mỉm cười:

“Thưa anh, em đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Anh nhìn cô từ đầu đến chân, ánh mắt dừng lại ở gương mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng rạng rỡ của cô. Giọng anh trầm:

“Được. Hôm nay, cô cần giữ sự chuyên nghiệp tuyệt đối. Nếu xảy ra bất kỳ tình huống nào, hãy báo cáo ngay cho tôi.”

Hà gật đầu, vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận sự chú ý tinh tế của tổng tài, không chỉ trong công việc mà còn trong môi trường xã giao.

Bước vào bữa tiệc

Bước vào phòng tiệc, ánh sáng lộng lẫy, nhạc nhẹ nhàng, mùi hương sang trọng lan tỏa khắp không gian. Các đối tác quốc tế và khách mời VIP đã tập trung, trang phục lịch lãm, cười nói vui vẻ.

Hà bước theo Tống Khải, cố gắng giữ dáng vẻ tự tin. Nhưng ngay khi vừa đến gần bàn tiếp khách, một sự cố nhỏ xảy ra: một ly rượu vang trên bàn bị trượt tay, đổ ra một phần váy cô.

“Ôi không…” Hà thốt lên, mặt đỏ bừng, vội lấy khăn giấy lau.

Tổng tài đứng bên cạnh, giọng trầm:

“Đừng lo. Bước sang bên này, đứng thẳng. Tôi sẽ xử lý.”

Anh đưa tay che chắn, đồng thời ra hiệu cho nhân viên phục vụ đến giúp. Cô vừa bối rối vừa cảm thấy ấm lòng vì sự quan tâm tinh tế của anh, nhưng đồng thời trong lòng cũng hơi xấu hổ vì cảnh tượng trớ trêu này.

Tình huống trớ trêu

Khi mọi thứ đã ổn, Tống Khải dẫn Hà đi giới thiệu với các đối tác quan trọng. Trong lúc cô vừa bắt tay, vừa giới thiệu tên, một đồng nghiệp cũ bất ngờ xuất hiện, trêu chọc:

“Ồ, đây là cô trợ lý xinh đẹp của tổng tài hả? Thật là mỹ nhân công sở nổi bật!”

Hà đỏ mặt, hơi lúng túng. Tống Khải nhíu mày, giọng lạnh:

“Chúng ta đang làm việc. Cô ấy là người tôi tin cậy.”

Những lời này khiến tất cả đối tác nhìn cô với ánh mắt khác biệt, vừa thán phục vừa tò mò. Hà cảm thấy tự hào nhưng cũng áp lực, đồng thời nhận ra ánh mắt Tống Khải luôn theo dõi và bảo vệ cô.

Khoảnh khắc gần gũi

Trong bữa tiệc, khi Hà đang trao hồ sơ cho một đối tác, vô tình va phải tay Tống Khải. Anh nắm tay cô, giữ chặt, giọng trầm:

“Cẩn thận. Đây không phải nơi để sơ suất.”

Hà hơi bối rối, nhưng ánh mắt anh dừng lại trên cô lâu hơn bình thường, khiến tim cô đập nhanh. Cô cảm nhận sự chú ý đặc biệt, không chỉ vì công việc, mà còn vì… bản thân cô trong mắt anh.

Một lúc sau, khi bữa tiệc đang sôi động, một sự cố nhỏ khác xảy ra: đèn trang trí rơi xuống gần khu vực tiếp khách, làm một vài khách sợ hãi. Hà vội vàng ra hiệu cho nhân viên di chuyển khách ra chỗ an toàn, đồng thời thông báo cho Tống Khải.

Anh nhìn cô, ánh mắt thoáng chút kinh ngạc, rồi gật nhẹ:

“Cô xử lý tốt. Tôi hài lòng.”

Hà cười khẽ, trong lòng vừa tự hào vừa… rạo rực. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận rõ ràng sự tin tưởng và quan tâm từ tổng tài, không còn chỉ là công việc mà là một mối liên kết tinh tế, gần gũi.

Những tình huống hài hước xen lẫn lãng mạn

Trong lúc di chuyển giữa các bàn tiếp khách, Hà vô tình bước trúng váy dài của mình, suýt té. Tống Khải vội vàng nắm tay cô, giữ chặt, giọng trầm nhưng âm điệu có phần mềm mại:

“Cẩn thận. Đừng làm tôi phải chú ý nhiều quá.”

Hà đỏ mặt, vừa lo vừa vui, nhưng trong tim cảm thấy một cảm giác ấm áp và yên tâm lạ thường. Cô nhận ra rằng, tổng tài vừa bảo vệ cô, vừa để cô tự do thể hiện năng lực.

Một đối tác nhí nhố nhìn họ, trêu:

“Cặp đôi này hợp nhau quá, đúng là tổng tài và mỹ nhân!”

Hà vừa ngượng vừa muốn cười, trong khi Tống Khải vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt thoáng nhìn cô, dường như thích thú với phản ứng bối rối của cô.

Cao trào bữa tiệc

Đến cuối bữa tiệc, khi các đối tác ra về, Tống Khải dẫn Hà ra hành lang, nơi ánh đèn vàng chiếu xuống, tạo nên khung cảnh sang trọng và lãng mạn.

“Ngày hôm nay, cô làm tốt. Tôi sẽ để cô tham gia nhiều sự kiện như thế này trong tương lai, nếu cô chứng minh được năng lực và sự chuyên nghiệp,” anh nói, giọng lạnh nhưng ánh mắt thoáng dịu.

Hà gật đầu, tim đập mạnh: “Anh vẫn kiêu ngạo và lạnh lùng, nhưng hôm nay… tôi cảm nhận được một sự quan tâm đặc biệt, không chỉ vì công việc.”

Anh bước lại gần, giọng trầm:

“Nhưng đừng quên, ánh mắt lạ lùng của tôi không dành cho bất cứ ai khác. Đây là… tín hiệu duy nhất mà cô nhận được.”

Hà ngẩn người, tim vừa hạnh phúc vừa lo lắng. Khoảnh khắc ấy, mối quan hệ giữa họ tiến thêm một bước, vừa căng thẳng vừa ngọt ngào, mở ra mầm mống tình cảm sâu sắc hơn.

Kết thúc bữa tiệc

Khi ra về, Hà nhìn ánh đèn thành phố phản chiếu trên cửa kính limousine, trong lòng tràn đầy cảm xúc. Cô biết rằng hôm nay không chỉ là bữa tiệc công việc, mà còn là bước ngoặt trong mối quan hệ với tổng tài, nơi ánh mắt, cử chỉ và những tình huống trớ trêu đã kết nối hai con người đối lập: một cô gái trẻ, nhiệt huyết và thông minh, một tổng tài lạnh lùng nhưng đầy quan tâm tinh tế.

“Ngày hôm nay… thật kỳ lạ, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Tổng tài Tống Khải… ánh mắt anh hôm nay… sẽ là ký ức khó quên của tôi.”

Và trong lòng cô, một suy nghĩ xuất hiện: còn rất nhiều thử thách, nhiều tình huống bất ngờ đang chờ đón họ, nhưng hôm nay… họ đã bước cùng nhau một bước quan trọng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×